Cuối tuần trung tâm thương mại ăn cơm, Sử Văn Bác hỏi chồng : "Mẹ, ăn gì?"
Mẹ chồng liền : "Tùy, ăn gì cũng ."
Sử Văn Bác sang hỏi : "Em ăn gì?"
Tôi cũng đáp : "Tùy, em ăn gì cũng !"
Thế là Sử Văn Bác quyết định .
Anh : "Vậy thì ăn món Tứ Xuyên mà em thích nhé!"
Mẹ chồng thấy câu đó, mặt liền xị xuống.
Đương nhiên kiểu “thẳng nam” như Sử Văn Bác thể hiểu , trong lòng chồng lúc , ăn cứt cũng , chỉ là thể ăn món thích.
Suốt bữa ăn chồng đều ăn một cách buồn bã, lúc thì chê món mặn, lúc thì chê món cay.
Trong lòng hiểu rõ vì nhưng chỉ mỉm gì.
Trên đường lái xe về, Sử Văn Bác vui vẻ bàn bạc với về các chức năng của chiếc xe mới.
Chiếc xe mới mua cách đây lâu, để mua xe, hai chúng còn vay nợ ngoài năm vạn tệ.
Khi mua nhà cho chú út, moi tiền từ chúng , chồng vẫn từ bỏ ý định.
Hiện giờ lời đến miệng, chồng thể bỏ qua cơ hội chứ?
Hai chúng đang hăm hở thảo luận, chồng chậm rãi xen .
"Chỗ làm của em con ở xa nhà, nó cũng mua xe, chỉ thiếu ba vạn tệ nữa thôi. Hai đứa là em ruột, con xe để , em con vẫn còn đáng thương chạy bằng hai chân đó!"
Tôi lập tức chớp lời: "Có bao nhiêu tiền thì làm việc bấy nhiêu thôi, đủ mua ô tô thì mua một chiếc xe máy cũng chứ, trẻ còn sợ chịu khổ chút ?
"Hơn nữa dậy sớm một chút chen chúc xe buýt cũng mà, an yên tâm."
Mẹ chồng lập tức nổi giận: "Thế con chen chúc xe buýt ? Sao con còn con trai ngày nào cũng đưa đón ?"
Bà càng vui, càng vui chứ!
Tôi hì hì : "Thì cách nào , dù chiếc xe một nửa tiền là do con bỏ mà, con dựa mà thể để đưa đón?"
Mẹ chồng tức đến phát điên, gào lên trong xe: "Thế hai đứa nó vẫn là em ruột mà, dựa mà thể bỏ tiền mua xe cho em trai!"
"Dựa việc con tiền!" Sử Văn Bác giận dữ, hét lớn một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nang-dau-muu-tri-dau-me-chong-tra-xanh/chuong-8.html.]
Trong xe, ai thêm lời nào nữa.
Mẹ chồng đến đầy một tháng, vài cố gắng gây sự, nhưng đều thẳng tay dập tắt.
Trong lòng bà phục, trong lòng bà đầy tức giận!
Tôi và bà đẩy con chợ mua rau.
Một bà bỉm sữa với ba nốt tàn nhang khuôn mặt trắng nõn ngang qua chúng .
Thật sự chỉ ba nốt, rõ mồn một.
Mẹ chồng nhân cơ hội : "Cái loại phụ nữ , mặt mà mọc tàn nhang là coi như xong đời, xí đủ đường."
Nắng hè gay gắt cũng độc bằng miệng chồng.
Bà đang chế nhạo đó!
Sau khi sinh con, mặt nổi nám, mãi hết.
Không đấu thì tấn công cá nhân ư?
Mẹ chồng chỉ dám bóng gió, còn thì dám đ.â.m thẳng vấn đề đó.
"Cũng tàm tạm thôi, dù vẫn hơn loại mặt đầy thịt thừa như , ai cũng thấy phát ngán!"
Cái mặt đầy thịt thừa của chồng , thái thái , thể xào hai đĩa.
"Mẹ con , con vội gì!" Mẹ chồng giận dữ la lên.
"Con cũng chỉ thuận miệng thôi, coi là thật!" Tôi đáp một cách nhàn nhạt.
"Con đúng là vô giáo dục, làm gì ai chuyện với chồng như !" Giọng oang oang của chồng thu hút sự chú ý của những xung quanh.
"Mẹ, giáo dục ư? Mẹ giáo dục thì mặt tàn nhang là xí?" Nói xong liền chỉ bà bỉm sữa đang đến xem.
Bà bỉm sữa hiểu , lập tức lườm chồng một cái.
Mẹ chồng thấy làm mất mặt bà , tức tối vội vàng một về nhà.
Khi đẩy cửa nhà, chồng nức nở lóc với Sử Văn Bác .
Tôi tình hình , thấy thời cơ cũng chín muồi, đến lúc giăng lưới thu hoạch .