“Bố , mua xe cho em trai .” Sử Văn Bác lau nhà , tâm trạng trông vẻ buồn.
Tôi khá thương , thừa nhận bản cha yêu thương là một chuyện khó khăn và đau đớn.
“Anh cần ghen tị với em trai , những gì nó , chẳng cũng . Nó vợ, cũng chẳng vợ, hai em nhà , y chang .” Tôi trêu chọc .
Sử Văn Bác bất lực.
“Em định mua nhà.” Tôi với Sử Văn Bác.
Khi ly hôn, đòi nhà cửa, chỉ lấy một khoản tiền.
“Được thôi, tiền đặt cọc đủ ? Không đủ cho em.”
“Không cần , em tự nghĩ cách.”
“Sợ gì chứ, cho con trai mà.”
“Vậy thôi, chuyển khoản !”
Sử Văn Bác giỏi kiếm tiền, bất kỳ sự hỗ trợ nào về mặt tài chính mà đưa , đều từ chối, nhận hết.
Dù thì những thứ , sớm muộn gì cũng là của con trai thôi.
Từ đó, sống một cuộc đời hưởng lợi, giữ vững lập trường, tiêu tiền của Sử Văn Bác, làm con dâu nhà họ Sử.
Không chồng cũ nếu những điều , liệu tức c.h.ế.t .
Phiên ngoại
Trải qua đại dịch, căn nhà mua cuối cùng cũng bàn giao.
Sử Văn Bác tất bật ngược xuôi, bỏ tiền bỏ sức, cuối cùng cũng giúp trang trí căn nhà thành đúng ý .
Căn nhà dùng khoản vay thương mại, áp lực trả nợ của nhỏ.
Anh lấy lý do giảm bớt áp lực trả nợ cho , nhiều đề nghị tái hôn.
từ chối.
Hôn nhân trong mắt , bao giờ là một tờ giấy chứng nhận.
Giấy kết hôn giam cầm nhiều , họ gối đầu lên giấy kết hôn nhưng đồng sàng dị mộng, tỉnh dậy còn dùng tờ giấy đó để duy trì thể diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nang-dau-muu-tri-dau-me-chong-tra-xanh/chuong-12.html.]
Có giấy kết hôn chắc hôn nhân hạnh phúc, giấy kết hôn vẫn thể sống qua ngày. Đời ngắn ngủi, thoải mái thế nào thì sống thế .
Mỗi tháng, Sử Văn Bác đều chuyển tiền trả góp nhà danh nghĩa tiền cấp dưỡng cho .
Về cơ bản, thu nhập mấy năm nay của đều dùng việc trang trí nhà cửa, mua sắm nội thất, nuôi dưỡng con cái cho .
Cứ cách một thời gian, chuyển tiền tiết kiệm trong tay một thẻ khác tên .
Tấm thẻ đó từng là nơi và khi kết hôn chuyên dùng để cất quỹ đen.
Tôi thích sách nhưng làm một bức tường tủ sách trong phòng khách, thiết kế một thư phòng tràn ngập ánh nắng ấm cúng.
Sử Văn Bác là một mọt sách.
Anh dò hỏi : “Em thích sách, làm cái tủ sách lớn như làm gì!”
“Để trống chứ , để trống mà!”
Anh hì hì nữa, kéo Mễ Bảo bắt đầu phân chia tủ sách, bố một tầng, con trai một tầng, hai bận rộn vô cùng vui vẻ.
Chẳng mấy chốc, Sử Văn Bác mang sách của đến, lấp đầy tủ sách của .
Tôi nuôi hai chú mèo con, ban công rộng rãi, trồng đầy hoa, pha , tắm nắng, sống ung dung tự tại.
“Này, chúng tái hôn !”
“Không.”
“Toàn bộ gia sản của đều cho em , tái hôn cảm giác an .”
“Cha đến làm phiền em, đó chính là cảm giác an lớn nhất của .”
“Được ...”
Hiện tại, và cha của Sử Văn Bác năm năm hề qua , thậm chí ngay cả Mễ Bảo cũng từng để họ gặp mặt.
Muốn làm ông bà ư? Đi tìm con trai út mà làm !
Vì lý do dịch bệnh, trong năm năm Sử Văn Bác cũng chỉ về quê hai .
Thời gian còn , mỗi dịp lễ tết, đều ở bên và Mễ Bảo.
Xuân thu đến, hoa tàn hoa nở, về con đường phía , sống những ngày tháng vui vẻ, mới phụ lòng những gian khổ trải qua.