Năm năm ân ái, một sớm tan tành - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-06-28 13:15:51
Lượt xem: 2,249

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vốn dĩ mọi việc anh làm đều là vì cô Khương, Chị dâu rời đi, không phải anh có thể cưới cô Khương rồi sao?"

Cố Trạch từ từ lắc đầu.

"Đại ca, lời này của anh có phải hơi muộn rồi không?"

Giọng Tô Doãn Nam đột nhiên khàn đặc, vành mắt cũng đỏ hoe.

"Chữ ký trên đơn ly hôn, em đã cho người kiểm tra rồi, là chữ ký tay của anh đó, Chị dâu đã không còn là vợ của anh nữa rồi, cô ấy không biết kế hoạch của anh thì không sao, nhưng nếu đã biết rồi, tại sao anh còn phải đi quấy rầy cô ấy?"

"Dù Chị dâu có bằng lòng tha thứ, quay về sống cuộc sống d.a.o kiếm này với anh, lương tâm anh có thể thanh thản sao?"

Cố Trạch đè chặt lồng ngực, hắn chưa bao giờ nghĩ đến cảm nhận của cô.

Nhưng giờ đây những lời này lại thốt ra từ miệng người anh em của hắn.

Cố Trạch im lặng.

Trong đầu hắn dần nhớ lại dáng vẻ của chúng tôi khi mới quen.

Cô ôm hoa, nói với hắn rằng cô thích cuộc sống yên bình, một ngày ba bữa, nuôi hai ba con mèo, sống trong căn nhà nhìn ra biển, ngắm hoàng hôn buông xuống.

Nhưng từ khi hai người ở bên nhau, cuộc sống như vậy, cô chưa từng có một ngày nào được trải nghiệm.

"Còn cô Khương, anh định làm gì? Nếu Chị dâu chịu quay về, anh để chị ấy đối mặt với cô Khương thế nào?"

"Hay là anh định bảo em cũng câm miệng, đuổi việc em, rồi nói với Chị dâu rằng cô ấy làm Cố phu nhân bao nhiêu năm nay, anh cũng không bạc đãi cô ấy."

Cố Trạch đột ngột đứng dậy, nhìn chằm chằm Tô Doãn Nam, nửa ngày rồi chỉ thốt ra hai chữ: "Tìm đi."

Mọi người rời đi, trong phòng tức thì tĩnh lặng.

Cố Trạch lòng dâng lên nỗi sợ hãi, hắn rót từng chai rượu vào.

Nhưng khoảnh khắc mê man sau đó, lại là sự tỉnh táo.

Hắn lướt đi lướt lại điện thoại không biết bao nhiêu lần, những tin nhắn mà trước đây hắn từng thấy chán ghét, giờ đây lại trở thành những điều quý giá hiếm có.

Suốt mấy ngày liên tiếp, Cố Trạch chỉ nhận những cuộc điện thoại liên quan đến cô, thậm chí cả những cuộc gọi từ Khương Mặc Dao hắn cũng ngắt.

Điện thoại reo lên một tiếng.

Cố Trạch gần như nhảy bật dậy khỏi giường, lao về phía điện thoại của cô.

Thế nhưng ngay khi cầm được điện thoại, hắn lại nhìn thấy tin nhắn từ Khương Mặc Dao.

[Thẩm Y Nhiên, tôi đã đánh giá thấp cô rồi, cô lại dùng cách mất tích này, lừa A Trạch xoay như chong chóng.]

[Nhưng nếu cô đã đi rồi thì phải trốn kỹ vào, nếu xuất hiện nữa thì đừng trách tôi độc ác.]

Và trên hai tin nhắn cảnh cáo đầy khiêu khích này, là dòng tin nhắn cô gửi cho Khương Mặc Dao: "Cảm ơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nam-nam-an-ai-mot-som-tan-tanh/chuong-5.html.]

Thời gian gửi, đúng vào ngày cô rời đi.

Cố Trạch lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, ngay lập tức tìm đến Khương Mặc Dao.

Cô ta yểu điệu lao vào lòng Cố Trạch, Cố Trạch vô tình lùi lại một bước.

😁

"Em đã nói gì với Y Nhiên? Tại sao Y Nhiên lại cảm ơn em?"

Khương Mặc Dao bị sự lạnh lùng của Cố Trạch làm cho sợ hãi, nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng lắc đầu.

Cố Trạch thất vọng nhìn cô ta, lấy điện thoại của cô ra.

Giao diện chính là tin nhắn khiêu khích Khương Mặc Dao đã gửi.

Và điện thoại của Khương Mặc Dao đã bị người của Cố Trạch giật lấy.

Cố Trạch nhìn thấy trên đó, cô ta hẹn gặp cô ở khách sạn, nhìn thấy cô ta lừa gạt chữ ký của Cố Trạch như thế nào, cảnh cáo cô, bảo cô phải biến mất vĩnh viễn.

Tất cả các manh mối đều đã có lời giải đáp.

Ánh mắt Cố Trạch nhìn cô ta, lần đầu tiên xuất hiện sát ý.

"Không thể, A Trạch, anh cưới cô ta không phải là để bảo vệ em sao? Anh phải yêu em chứ, chứ không phải một người thay thế, một bia đỡ đạn!"

Khương Mặc Dao sợ hãi lùi từng bước.

Cô ta cố gắng khơi gợi tình yêu của Cố Trạch.

Cố Trạch đột nhiên bước lên một bước, giữ chặt gáy Khương Mặc Dao, hai người hơi thở gần gũi, nhưng chỉ có sự sợ hãi, không có chút mập mờ nào.

"Em nói đúng, sau này anh sẽ yêu em thật tốt."

Cố Trạch khàn giọng nói xong, mặc kệ những tiếng gọi của Khương Mặc Dao, sải bước rời đi.

Cả giới đều biết, người Cố Trạch yêu sâu đậm là Khương Mặc Dao, còn cô chỉ là một bia đỡ đạn vô tội.

Ngay trong ngày, Khương Mặc Dao đã bị vị hôn phu hủy hôn.

Những kẻ nhắm vào Cố Trạch, đều đồng loạt chuyển hướng sang Khương Mặc Dao.

Tất cả những gì cô từng trải qua, lại tái diễn trên người cô ta.

Nửa tháng sau, khi biết tin Khương Mặc Dao qua đời, cô đang ngắm những chú vịt con chập chững tập đi.

Tin tức được một vị khách quen của cô mang đến.

Cô ấy thưởng thức những đóa hoa tươi, cảm thán sự vô thường của thế sự.

Cô cũng theo đó mà cảm thán đôi lời, Khương Mặc Dao, Cố Trạch, hai cái tên này như đã cách một thế giới.

"Thẩm Y Nhiên."

Loading...