22
Máy bay cất cánh, xuyên qua tầng mây.
Mười hai tiếng , chúng sẽ về đến nhà.
Sau , nhà cửa sẽ mãi sáng sủa ấm áp.
Ngoại truyện (Góc nam chính)
Sau khi thành thuận lợi chỉ thị của mẫu hậu đại nhân, vốn định về Úc để giải quyết công việc đó mới về nước.
Tôi theo đuổi Ôn Bội Thư.
Thế tin cái thằng xanh Châu Diệu đó tháng sẽ về nước.
Mẹ kiếp, trời sập .
Ở Anh yên thế mà, về làm gì, Trung Quốc hề hoan nghênh nó!
Nếu về Úc mới , thì đúng là hết cơ hội .
Không , thể .
Thế mà ở trong nước chẳng gì cả.
Cuộc đời một nữa tay với "ông lão" hai mươi .
May mà chiêu độc, quyết định ứng tuyển làm chim nhỏ của cô .
Hề hề.
Tôi bám lấy cô , dỗ dành cô , dùng mị lực siêu đẳng của làm cô mê mẩn đến mức mất phương hướng.
Châu Diệu, cút xéo cho ông đây!
mà Ôn Bội Thư cái phụ nữ đúng là lạnh lùng thật!
Nói mười câu cũng thèm đáp lấy một câu.
Không , sẽ bám riết lấy cô .
Cô thích dáng , thích tràn đầy năng lượng.
Tôi thể luyện tập!
Có gì ghê gớm chứ!
Tôi dốc hết sức lực, dùng chiêu trò và thủ đoạn để "hầu hạ" cô !
Tôi tin mê hoặc cô !
Cô hài lòng!
Người khác mắng già mà cô còn bênh vực , chiến thắng trong tầm tay!
Tôi ngay mà, sức hút của vô biên!
Vãi!
Thằng bạn giáng đòn nặng nề .
Cái thằng mẫu đó, kiếp, vì trèo cao mà dám là thế.
Đồ độc ác.
Nhiệt độ 37 độ C mà thể thốt lời băng giá đến thế!
Hắn l.i.ế.m môi một cái thôi chắc cũng tự đầu độc c.h.ế.t .
Không thể nhịn nữa.
Trời lạnh , cho biến mất thôi!
Tôi sẽ khiến biến mất!
Cái thằng xanh Châu Diệu đó cuối cùng cũng về nước .
Thâm độc thật, cố tình chờ xuống mới lôi kéo cô , rõ ràng là làm vẻ cho xem.
Đồ xanh c.h.ế.t tiệt.
Nhìn thấy là thấy phiền.
Làm mấy chuyện gì như thế, mà còn mặt mũi về.
Cô mà đồng ý!
Cô chọn Châu Diệu!
Rốt cuộc Châu Diệu gì chứ!
Cô lạnh lùng quá, sắp cảm lạnh đến nơi .
Buồn thật.
Thôi , nấu chút canh giải rượu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nam-kim-tuoc/chuong-11.html.]
Lỡ cô về thì , uống rượu chắc chắn dày sẽ khó chịu.
Cô thật sự về !!!
Không hề ngủ ngoài!
Lại còn chủ động hôn !
Tôi thắng .
Châu Diệu, chẳng là cái thá gì cả!
Thôi , kết quả cũng tệ lắm.
Cùng lắm thì, thứ Hai, Tư, Sáu, Chủ Nhật gặp , thứ Ba, Năm, Bảy gặp .
Nếu nữa, sẽ ngủ giữa hai họ.
Haizz.
Nỗi khổ của "thằng simp" tự nuốt ngược trong.
Cái thằng xanh c.h.ế.t tiệt Châu Diệu, dám hẹn riêng , còn dám uy h.i.ế.p .
Cười c.h.ế.t mất, còn kêu tự động rời , chắc nghĩ tờ séc năm mươi triệu là nhiều lắm nhỉ?
Ai mà chẳng tiền chứ.
Thẻ đen của kim chủ đại nhân vẫn còn ở chỗ mà!
Tôi cưng chiều thế , làm gì mà thiếu tiền?
đúng là đồ gì, còn dám lưng.
Tôi thì thẳng mặt.
Tôi tin đánh c.h.ế.t !
Tôi thuận mắt từ lâu !
Thôi , làm chuyện phát hiện .
Chột .
Bị lộ phận + đánh , cô chắc chắn sẽ yêu nữa .
Không , sẽ tự rời .
Tôi là một con chim nhỏ điều, cũng gây phiền phức cho kim chủ.
Nhà cô đều trả về nguyên trạng .
Trong tiểu thuyết đều thế mà, kim chủ bạch nguyệt quang trở về, thế điều rời .
Rồi cô sẽ hiểu , cô yêu vốn dĩ là .
Lúc thể trả lời tin nhắn.
Không thể điện thoại.
Phải biến mất một cách triệt để.
Chỉ thích con gái.
"Xì!" Một tháng , vẫn đến tìm .
Cô sẽ đến nhỉ.
Mẹ kiếp, cô thật sự yêu .
Trái tim cô cứng như đá, đ.â.m một nhát cũng xuyên qua nổi.
Tôi sẽ nhịn thêm ba ngày nữa, nếu cô vẫn đến thì sẽ tìm cô .
Bị cô nắm thóp là mệnh của .
Tôi chịu thua .
Cô đến .
Hề hề.
Trong lòng cô quả nhiên .
Tôi định giữ giá một chút, kết quả là cô đầu bỏ luôn.
Thôi, giữ giá nữa.
Giữ giá ăn chứ?
Cái chân c.h.ế.t tiệt, mau đuổi theo!
Đuổi kịp .
Hi hi.
(Hết truyện)