Năm Đói, Nàng Tới - Chương 26: Đào thoát trong mưa đạn

Cập nhật lúc: 2025-09-13 14:16:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 26: Đào thoát trong mưa đạn

Đêm rừng càng về khuya càng đặc quánh mùi khói thuốc súng. Lửa từ kho vũ khí cháy rừng rực, soi rõ những gương mặt lạnh tanh của sát thủ và ánh thép lóe lên từ nòng súng.

Tư Nhi kéo Tư Dung chạy xuyên qua biển lửa. Cô nổ s.ú.n.g ôm chặt trong vòng tay, như thể chỉ cần buông , sẽ tan biến mãi mãi.

– Bên ! – Một thuộc hạ hét lớn.

Hàng loạt đạn găm xuống mặt đất ngay gót chân họ, bụi đất tung mù mịt. Tư Dung kiệt sức, cánh tay thương run rẩy đến mức thể siết nổi khẩu súng. vẫn cắn răng giữ thăng bằng, chịu ngã xuống.

– Bỏ … em sẽ c.h.ế.t mất! – Anh gằn từng chữ, giọng khàn đặc.

– Câm miệng! – Tư Nhi quát khẽ, đôi mắt đỏ hoe nhưng kiên định. – Nếu chết, em sẽ c.h.ế.t cùng .

Một quả l.ự.u đ.ạ.n ném về phía họ, ánh sáng lóe bùng. Bản năng của Tư Nhi nhanh như chớp, cô ôm chặt , cả hai lăn xuống sườn dốc. Tiếng nổ rung trời đất phía , nhưng may mắn, khối đất đá chắn ngang cứu họ khỏi xé nát thành từng mảnh.

Cả hai lăn xuống một khe núi nhỏ. Hơi thở Tư Dung dồn dập, m.á.u từ vai vẫn tuôn ngừng, nhuộm đỏ bàn tay Tư Nhi. Cô nhanh chóng xé vạt áo, siết chặt vết thương. Nước mắt lăn dài nhưng bàn tay vẫn vững vàng.

– Em cho phép bỏ em . – Giọng cô nghẹn ngào.

Tư Dung đưa tay run rẩy, khẽ chạm má cô. Nụ nhợt nhạt nhưng dịu dàng nở .

– Ngốc… Gặp em, còn hối tiếc gì nữa.

Tiếng bước chân đang tới gần. Những kẻ truy sát vẫn từ bỏ. lúc , Dương Tạ Phong xuất hiện, chặn ngay lối . Khẩu s.ú.n.g của hạ xuống, ánh mắt phức tạp cả hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nam-doi-nang-toi/chuong-26-dao-thoat-trong-mua-dan.html.]

– Các . – Anh khàn giọng.

Tư Nhi trừng mắt:

– Anh nghĩ sẽ tin ?

Phong bật , nụ chua chát:

– Cả đời từng thua ai, nhưng hôm nay thua tình yêu mù quáng của . Cút , khi đổi ý.

Không kịp suy nghĩ, Tư Nhi dìu Tư Dung lao màn đêm. Phía họ, tiếng s.ú.n.g vẫn vang dội, nhưng kỳ lạ , những viên đạn còn đuổi theo nữa.

Rạng sáng. Họ dừng bên một căn chòi bỏ hoang trong rừng. Tư Nhi băng bó cho , bàn tay run rẩy nhưng từng động tác đều dịu dàng.

Tư Dung nắm lấy tay cô, giọng khẽ như gió thoảng:

– Nếu kiếp , vẫn gặp em. giữa m.á.u và lửa, mà là giữa bình yên.

Nước mắt cô rơi xuống mu bàn tay , nóng hổi.

– Không cần kiếp . Chúng … sẽ sống tiếp. Chỉ cần còn ở đây, em sẽ bảo vệ .

Ngoài , trời hửng sáng, vầng dương đầu tiên ló dạng. Sau đêm dài tăm tối, cuối cùng… họ cũng tìm thấy một tia hy vọng.

Loading...