Năm Đói, Nàng Tới - Chương 20: Trận Đụng Độ Dưới Ánh Trăng

Cập nhật lúc: 2025-09-13 12:28:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 20: Trận Đụng Độ Dưới Ánh Trăng

như Trương Khải dự đoán, bọn cướp hề cam lòng với túi gạo nhỏ hôm . Hai ngày , khi trăng lên khỏi lũy tre, tiếng chân dồn dập và tiếng hò hét ầm ĩ vang khắp đầu làng.

Một nhóm đông gấp đôi ập tới, mang theo gậy, d.a.o phay rỉ sét, thậm chí còn vài bó đuốc sáng rực.

– Mở kho gạo ! – Tên cao gầy hôm nọ nham hiểm. – Bồ Tát thì cũng chia cho thiên hạ ăn chứ!

Dân làng cuống quýt chạy đình, ôm chặt lấy , tiếng xen lẫn tiếng kêu cứu.

Linh Nhi bước , gương mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt sắc lạnh. Bên cạnh nàng, Trương Khải và đám trai tráng giương gậy thành hàng, quyết lùi bước.

– Ta cảnh cáo. – Linh Nhi cất giọng vang vọng. – Hôm nay các ngươi còn , đừng trách!

Tên cao gầy bật khinh miệt:

– Con đàn bà cũng dám dọa bọn tao? Chém!

Hắn dứt lời, cả nhóm hung hãn xông . Đám trai tráng lao chống cự, tiếng gậy gộc va chát chúa vang dậy cả sân đình.

Trương Khải vung gậy quật mạnh, hạ gục hai tên liền, mồ hôi nhễ nhại nhưng ánh mắt rực lửa. Anh hét to:

– Bảo vệ dân làng! Không để chúng nó bước qua đình!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nam-doi-nang-toi/chuong-20-tran-dung-do-duoi-anh-trang.html.]

Linh Nhi giữa hỗn loạn, tim đập dồn dập. Nàng , chỉ dựa sức trai làng thì thể chống nổi toán cướp đông đảo và liều lĩnh .

Trong phút giây quyết định, nàng lặng lẽ mở gian, lấy một chiếc túi nhỏ chứa bột ớt khô. Cầm trong tay, nàng nhanh chóng tung thẳng đám cướp đang lao tới.

– Á á á! – Tiếng la hét vang lên khắp nơi, bọn chúng ôm mặt, cay xè mắt mũi, ngã lăn đất.

Thừa cơ, trai làng đồng loạt phản công, quật gục thêm vài tên. Trương Khải nhanh như chớp xông tới, dùng gậy quật mạnh vai tên cao gầy khiến ngã quỵ, d.a.o phay rơi loảng xoảng.

Cả nhóm cướp hoảng hốt tháo chạy, bỏ vài kẻ thương rên rỉ. Sân đình trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở dốc và tiếng tim đập rộn ràng.

Dân làng ùa đến bên Linh Nhi, quỳ xuống lóc:

– Bồ Tát hiển linh! Bồ Tát cứu mạng chúng con!

Linh Nhi vội đỡ họ dậy, giọng dịu dàng nhưng nghiêm nghị:

– Đây phép màu. Đây là nhờ sự dũng cảm của . Từ nay, chúng càng đoàn kết hơn nữa.

Trương Khải tiến gần, đưa tay đỡ nàng. Nhìn đôi mắt kiên định mà ẩn chứa sự mệt mỏi, bỗng cảm thấy xót xa lạ thường.

– Cô nên liều như . – Anh khẽ , giọng khàn khàn vì trận chiến. – Nếu chuyện gì… sẽ tha thứ cho bản .

Linh Nhi thoáng sững sờ, tim khẽ run lên. Trong ánh trăng vằng vặc, bóng dáng hai gần , cách bỗng trở nên mơ hồ.

Ở phía xa, tiếng chó sủa, tiếng gió rì rào len qua lũy tre, như báo hiệu rằng sóng gió vẫn dừng . ngay lúc , trong lòng Linh Nhi, một tia ấm áp nhen nhóm mạnh mẽ hơn bao giờ hết…

Loading...