Năm Đói, Nàng Tới - Chương 19: Nguy Cơ Từ Bên Ngoài

Cập nhật lúc: 2025-09-13 12:27:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 19: Nguy Cơ Từ Bên Ngoài

Tin đồn về “Bồ Tát giáng trần, ban phát gạo cứu đói” lan nhanh hơn gió. Chỉ trong vài ngày, chỉ dân làng mà cả những kẻ ở các thôn xóm lân cận cũng bắt đầu bàn tán.

Một sáng sớm, khi Linh Nhi bước khỏi căn lều cứu trợ, một nhóm lạ mặt xuất hiện cổng đình. Bọn họ ăn mặc rách rưới, nhưng ánh mắt thì gian xảo, đói khát pha lẫn hung dữ.

– Nghe làng các Bồ Tát phát gạo? – Một tên cao gầy, mặt xám xịt, cất giọng khàn. – Bọn cũng phần!

Dân làng hốt hoảng, lùi dần về . Có thì thào:

– Không , lúa gạo còn dành để gieo trồng

Tên cao gầy gằn giọng:

– Gieo trồng thì kệ chúng bay! Đem gạo đây, thì đừng trách!

Không khí trở nên căng thẳng. Vài tên trong nhóm lăm lăm gậy gộc, hăm dọa bước .

Ngay lúc , Trương Khải cùng mấy trai tráng trong làng xông chắn mặt Linh Nhi. Anh nắm chặt cây gậy dài, ánh mắt rực lửa:

– Đây là gạo của làng , ai cướp!

Tên cao gầy nhếch mép khẩy:

– Một đám nông dân ốm yếu cũng đòi ngăn bọn ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/nam-doi-nang-toi/chuong-19-nguy-co-tu-ben-ngoai.html.]

Chỉ chờ thế, xô xát bùng nổ. Tiếng gậy gộc chan chát vang khắp sân đình. Dân làng hoảng loạn kêu la, trẻ con thét.

Linh Nhi cảnh hỗn loạn mà tim thắt . Cô nếu cứ để thế , cả lương thực lẫn sẽ tổn thất. Nhanh chóng, cô lấy từ trong gian một túi gạo nhỏ, bước lên , giọng dõng dạc:

– Dừng tay!

Tiếng hét của nàng vang vọng khiến cả hai phe đều khựng . Linh Nhi ném túi gạo về phía nhóm lạ mặt:

– Đây là phần dành cho các ngươi. nhớ kỹ, chỉ một . Nếu còn , sẽ dung thứ.

Bọn chúng ngạc nhiên, nhất là khi thấy túi gạo đầy ụ rơi xuống đất. Trong ánh mắt lóe lên sự thèm khát, chúng nhanh chóng giành giật lấy rút , để lưng những tiếng chửi bới lộn xộn.

Không khí dần yên lặng. Dân làng thở phào, vây quanh Linh Nhi với ánh mắt ơn lo sợ. Trương Khải cau mày, tiến đến gần cô, giọng thấp:

– Cô nên mềm lòng như . Cho một , chúng sẽ thứ hai, thứ ba…

Linh Nhi mím môi. Cô hiểu đúng, nhưng trong khoảnh khắc thấy đôi mắt đói khát , cô đành lòng.

– Ta chỉ giữ mạng . – Nàng đáp khẽ, đôi mắt thoáng buồn. – sẽ nghĩ cách khác.

Trương Khải sâu mắt cô, thấy trong đó chỉ sự dịu dàng mà còn ẩn giấu một nỗi lo lắng lớn lao. Tim khẽ run, bất giác siết chặt gậy trong tay, như thầm hứa:

“Dù thế nào, cũng sẽ bảo vệ nàng.”

Bên ngoài, trời nhuốm sắc hoàng hôn. Một cơn sóng gió mới đang lặng lẽ chờ phía

Loading...