Nghe  rõ,  cúi sát  hỏi: "Gì cơ?"
 
" nóng quá..." Hơi thở nóng bỏng của Tần Tự phả  tai .
 
Tôi  hình.
 
Hỏng , chỉ lo mua thuốc giải rượu, quên mua...
 
Khoảnh khắc , một cơn tê rân ran nổ  ở dái tai, tiếp theo là cảm giác ẩm ướt, não  tê liệt, như một cỗ máy hỏng.
 
Sếp,  , đang mút tai ?!
 
"S-s-sếp..." Tôi sốt ruột  lắp bắp.
 
Sau khi  dậy khỏi  ,  khô miệng khô họng, cổ họng thắt , tùy tiện chộp lấy chai nước còn hơn nửa  tủ đầu giường, ực ực uống hết sạch.
 
Uống xong cổ họng còn khô hơn.
 
Tôi im lặng  chằm chằm  chai nước rỗng  tay, im lặng nhớ  lời  phụ nữ ,  im lặng nghĩ thầm:
 
Cht , trong nước   thuốc!
 
Trước khi ý thức chìm đắm,  tức giận nghĩ.
 
Sếp thì cứu  , còn  thì tiêu .
Hôm   tỉnh dậy vì lạnh, mở mắt phát hiện chăn đắp  ,  nghi ngờ kéo .
 
Chuyện gì thế ?
 
Chiếc váy  hội    ?
 
Và, ai  thể  cho   tại    một chiếc khăn tắm ướt sũng đắp   ?
 
Nhìn quanh một lượt, Tần Tự   ở đó.
 
Tôi như mất hồn, cố gắng nhớ  đêm qua dù đang đau đầu, một lúc  mới nhớ  một vài mảnh ghép.
 
Ái chà! Tôi  uống  nước  sạch sẽ,   nóng như lửa đốt, nghĩ tới đó  sợ hãi quấn chặt chiếc khăn tắm ướt, còn tưởng  sắp  hỏa thăng, vượt cành làm phượng hoàng.
 
Sau đó    tại   xông tới Tần Tự,  hôn  l.i.ế.m  cắn .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/muon-ngu-voi-em/6.html.]
Tôi  hình, những chuyện xảy   đó dùng ngón chân nghĩ cũng .
 
Tôi, một nhân viên,  ngủ với cấp  của !
 
Gai xương rồng
Sự dính nhớp   gọi  về thực tại,  lăn khỏi giường chạy  phòng tắm, mở  một khe, một đôi chân dài thẳng tắp lọt  tầm mắt.
 
Cết tiệt.
 
Là Tần Tự.
 
Tôi gần như ghép   chuyện tối qua,  cứu  hùng nhưng  tự  sa bẫy, làm xong, Tần Tự lười tắm rửa cho , tiện tay đắp cho  chiếc khăn tắm ướt  tự  tắm nhưng  ngủ quên trong nhà tắm.
 
Quá tệ.
 
Thuốc quả nhiên  hiệu quả,      chút khó chịu nào, tốc độ chạy trốn cực nhanh.
 
Chạy đến khách sạn bên cạnh  đặt cho , tắm rửa,  quần áo  chuẩn  sẵn.
 
May mà quần áo là cổ cao, che  một  vết tích mờ ám.
 
Một tiếng ,     vị trí trong công ty.
 
Đồng nghiệp  đùa: "Tiểu Hạ, hôm nay  đến muộn thế?"
 
"Sao mặt em    ,  ốm ?" Một đồng nghiệp khác lo lắng hỏi: "Sao môi em  đóng vảy thế?"
 
"..." Tôi  gượng, bịa : "Tối qua thức khuya xem phim,  nóng trong ."
 
"Vậy thì dễ, trưa đến căng tin gọi một bát canh mướp."
 
"Cảm ơn nhé." Tôi đưa tay chạm  môi, đau đến mức  hít một .
 
Danh hiệu "sếp chó" thật hợp với  .
 
Cắn đau thật.
 
Suốt đến chiều, Tần Tự  gửi lấy một tin nhắn.
 
Chà.