Mười năm thanh xuân - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-24 05:28:56
Lượt xem: 924

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi cũng từng mới hai mươi hai tuổi, tràn đầy sức sống thanh xuân, đem những năm tháng tươi nhất trao cho .

Cùng ở tầng hầm, cùng ăn mì gói.

Nấu canh giải rượu cho khi tiếp khách về muộn, xoa bóp cho , cũng nuốt hết ấm ức lòng.

Bây giờ ba mươi lăm tuổi , khóe mắt nếp nhăn, lòng bàn tay thô ráp, trở thành cái bóng phía .

Chỉ vì vứt một phần đồ ăn mang ý vị nhục mạ, mà khắc nghiệt.

Giọng bình thản: "Bùi Quân Trạch, nhẫn của đeo tay cô , trông ?"

Ánh mắt Bùi Quân Trạch né tránh, yết hầu chuyển động.

"Đó là cô nhặt , đang định bảo cô trả cho em."

Tôi mỉa mai: "Vậy ? Nhặt hẳn chiếc nhẫn cưới trong hộp trang sức của , còn đeo tay nữa ."

Sắc mặt Tô Nguyệt đổi, lập tức giấu bàn tay đang đeo nhẫn lưng.

Bùi Quân Trạch thẹn quá hóa giận: "Đủ ! Chỉ là một chiếc nhẫn thôi, em cứ hung hăng ép như ?"

"Nguyệt Nguyệt, tháo nhẫn trả cho cô ."

Tô Nguyệt c.ắ.n môi, chậm chạp tháo nhẫn , nhưng sơ ý làm rơi xuống đất.

Tôi hề cúi xuống nhặt.

Bùi Quân Trạch thấy thờ ơ như , bèn cúi xuống nhặt lên đưa cho , giọng kìm nén cơn giận.

"Hạ Tri Tình, nhẫn trả cho em , đừng quậy nữa."

Trái tim từng vì mà đập rộn ràng nồng nhiệt, giờ đây đang chìm xuống từng chút một, chìm một vực thẳm còn cảm thấy đau đớn nữa.

Thiên vị vốn dĩ chẳng cần lý do.

Trong lòng thiên vị Tô Nguyệt, cho nên bất kể làm gì cũng đều là sai.

Tôi bỗng thấy mệt, mệt đến mức ngay cả một câu cũng chẳng thêm.

"Nhẫn đó cứ giữ lấy ."

"Hoặc là đem tặng cho thấy xứng với nó."

Tôi khựng một chút, bổ sung thêm: "Còn nữa, hai giờ chiều mai, đợi ở cửa Cục Dân chính, chúng ly hôn."

Bùi Quân Trạch sững một lát, giọng điệu chắc chắn.

"Em thật đấy ?"

Tôi thùng rác: "Ừ, phần mì cay tê cũng giống như cuộc hôn nhân của chúng , thì vẻ nóng hổi, nhưng thực chất biến chất từ lâu ."

Nói xong, phòng ngủ, đóng cửa .

Âm thanh bên ngoài cửa dần dần biến mất.

Tôi tựa cửa lâu, tấm ảnh cưới, Bùi Quân Trạch năm hai mươi lăm tuổi đang cúi mắt , đôi mắt sáng rực như những vì đêm hè.

Khi đó chúng nghèo, dùng tiền tăng ca ba tháng để mua cho sợi dây chuyền vàng đầu tiên.

Anh : "Người khác cái gì, em cũng cái đó, em chính là ngôi của ."

Sau mua cho nhiều trang sức hơn, nhưng chỉ đeo sợi dây chuyền vàng đó, nửa năm , sợi dây đứt.

Bây giờ tìm thấy mặt trăng của , tự nhiên là cần đến ngôi nữa.

Chiều ngày hôm , tại cửa Cục Dân chính.

Xe của Bùi Quân Trạch xuất hiện đúng giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/muoi-nam-thanh-xuan/chuong-3.html.]

một , Tô Nguyệt nhảy xuống từ ghế phụ, khoác lấy cánh tay .

"Chị sẽ trách em theo chứ? Hôm nay là một ngày quan trọng, em ở bên cạnh Bùi tổng."

Tôi thèm để ý đến cô : "Đi thôi."

Anh nhíu chặt mày, chúng giống như hai xa lạ, bước lên bậc thềm Cục Dân chính.

Ngay lúc , phía truyền đến tiếng phanh xe và tiếng kêu kinh hãi.

Tôi đột ngột đầu .

Tô Nguyệt ngã xuống từ bậc thềm, một chiếc xe thấy cô nên đ.â.m thẳng .

"Nguyệt Nguyệt!"

Bùi Quân Trạch như điên cuồng lao xuống bậc thềm, nhào tới bên cạnh cô .

Tô Nguyệt mặt đất, phía nhanh chóng loang vũng m.á.u đỏ tươi.

Bùi Quân Trạch gào lên với : "Xe cứu thương, gọi xe cứu thương mau lên!"

Tôi chôn chân tại chỗ, tay chân lạnh ngắt, biến cố đến quá nhanh, thậm chí còn rõ Tô Nguyệt ngã xuống như thế nào.

Bùi Quân Trạch cởi áo khoác đắp lên , ngừng gọi tên cô .

Tô Nguyệt yếu ớt mở mắt, chỉ tay : "Là chị, là chị làm."

Gân xanh trán nổi lên cuồn cuộn, gầm rú.

"Cô còn giả vờ ! Tôi hôm qua cô bình thản như thế là đúng mà."

"Cô hận cô , hận , nên mới chọn ngày hôm nay để tay với cô , Hạ Tri Tình, độc ác đến thế."

"Cô đang mang thai, trong bụng cô con của !"

Tiếng bàn tán xung quanh vang lên, vô ánh như những mũi kim đ.â.m .

Tôi Tô Nguyệt, cô âm thầm nở một nụ lạnh với .

Khổ nhục kế.

Dùng chính đứa con của để hủy hoại .

Tôi triệt để nguội lạnh: "Trong lòng , là loại như ?"

Mắt đỏ sọc, từng lời đều như d.a.o đ.â.m tim.

"Chẳng lẽ ? Hôm qua cô còn vứt đồ ăn của cô , cô dám là cô hận cô ? Cô chính là kẻ sát nhân."

Ba chữ giống như tảng đá cuối cùng đổ ập xuống.

Mọi cảm xúc trong khoảnh khắc đ.á.n.h sập lý trí.

Tôi lấy tập hồ sơ từ trong túi , vì hôm nay định tái khám.

Dưới cái đầy phẫn nộ và căm ghét của , ném mạnh tập hồ sơ mặt .

Những tờ giấy bay , lả tả rơi xuống đất.

Tờ giấy cùng là giấy thông báo phẫu thuật của bệnh viện trung tâm thành phố hồi đầu năm.

Bệnh nhân: Hạ Tri Tình.

Phẫu thuật: Cắt bỏ u tuyến vú.

Ngày: Ngày mười hai tháng một.

Người nhà ký tên: Bản bệnh nhân.

Loading...