Một ngàn năm chờ đợi - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-06-28 10:58:10
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
20
Tôi ho đến đỏ cả mặt, vừa ngẩng mắt lên, Tiểu Hầu gia đã rút một tờ giấy ăn đưa qua.
Tôi vội vàng giật lấy lau lau miệng, bất khả tư nghị hỏi: "Anh, anh không phải người cổ đại sao! Sao lại biết nói tiếng Anh?"
Tiểu Hầu gia tao nhã ngồi xuống chiếc sô pha bên cạnh tôi, nói: "Hề Hề, ta đã hơn một ngàn tuổi rồi."
Ý trong lời này đại khái là một vị Hầu gia có kinh nghiệm như tôi, có gì mà tôi không biết?
Tôi lại càng vì cái hành động càng cố che đậy càng lộ rõ vừa nãy của mình mà cảm thấy ngượng ngùng.
Tiểu Hầu gia nhìn thấy chiếc quạt tròn tôi mới mua, cầm lấy ngắm nghía.
"Đây là chiếc quạt nàng thích nhất trước đây."
Tôi: "Khụ khụ, mua tùy tiện ở lề đường thôi ạ."
"Ở nhà ta còn rất nhiều đồ vật ngày trước của nàng, có muốn theo ta qua xem không?"
Tôi im lặng không nói gì.
Hắn đang dụ dỗ tôi vào cửa.
Cái mà lần trước hắn nói là Chúng Diệu Môn đó, nói tôi vào đó là có thể tìm lại ký ức tiền kiếp.
Nói đến thì tôi cũng rất muốn thử xem rốt cuộc mình có phải Ngư Hề hay không, chỉ cần vào cửa là có thể tìm hiểu rõ ràng.
Nhưng tôi không thể quên được câu nói đằng sau của hắn..
Vào cửa rồi là có thể mãi mãi ở bên hắn.
Nói cách khác, sẽ biến thành người giống như hắn phải không?
Tuy nhiên tôi đến bây giờ vẫn không biết hắn là người hay là quỷ.
Đã sống hơn một ngàn năm rồi, chắc hẳn là một lão yêu tinh rồi.
Tôi nhất định sẽ không dễ dàng bị hắn lừa vào cửa đâu.
21
Tôi suy nghĩ một lát, không nén được tò mò hỏi: "Sao anh lại chắc chắn tôi tiền kiếp là thê tử của anh như vậy? Chỉ vì tôi trông giống với bức họa tượng kia sao? Thực ra trên đời có bao nhiêu người đều có hai mắt một mũi giống nhau, có người trông giống nhau cũng không tính là lạ."
"Chính là."
Tiểu Hầu Gia nhìn ánh mắt tôi chẳng chút né tránh, vững tin rằng tôi chính là Ngư Hề của hắn.
Hắn hẳn phải yêu thê tử mình lắm.
Song cho dù ta có là nàng thì đã sao đây?
Tiền kiếp kim sinh vốn đã khác biệt, đời này tôi đã có nhân sinh của riêng mình, sẽ chẳng vì hắn mà khước từ tất thảy.
Tiểu Hầu Gia bắt đầu kể lại cho tôi nghe về quá khứ giữa hắn và phu nhân.
"Ta và nàng lần đầu gặp ở hồ đêm trong cung cấm, sau đó ta cầu xin vua ban nàng làm thê tử của ta, sau đại hôn ba năm ta ở ngoài chinh chiến, khi trở về nàng đã bị kẻ gian hãm hại."
"Hề Hề, ngàn năm qua ta vẫn luôn tìm kiếm nàng, trở về cùng ta, nàng sẽ hồi tưởng lại tất thảy."
Hắn chỉ có vài lời ít ỏi, nói rất rành mạch nhưng sự tình thật sự chỉ đơn thuần thế thôi sao?
Vậy thì, kẻ nào lại là kẻ đã hãm hại tôi đến ch. ếc?
Kẻ đó vì lẽ gì lại muốn hãm hại tôi?
22
Bí ẩn này tạm chưa được giải đáp, chiều hôm ấy, ứng dụng trên điện thoại của tôi đã đẩy tới một tin tức về tiến triển mới nhất của cuộc khảo cứu mộ cổ.
Tôi hít sâu một hơi khí lạnh rồi ấn mở ra.
Tin tức cho hay, căn cứ vào tài liệu văn hiến trong mộ mà điều tra khảo cứu, đoàn khảo cổ đã xác định được rõ ràng thân phận của nữ chủ nhân mộ cổ Ngư Hề.
Nàng sinh vào thời kỳ hoàng đế Triệu thị nhà Bắc Tống thống trị, phụ thân là đại tướng quân lừng lẫy danh tiếng, trung thành bảo vệ quốc gia nhưng lúc tráng niên lại hy sinh trong một cuộc chiến.
Mẫu thân nàng trinh liệt, nghe được hung tin trượng phu quy thiên, bèn tuẫn tiết.
Cô nhi Ngư Hề nhập cung được Thái hậu nuôi dưỡng, được phong Quận chúa.
Nàng mười bảy tuổi, đối với Hoàng thân quốc thích Tăng Chiếu Hầu nhất kiến chung tình, ai ngờ lúc này Tiểu Hầu Gia lại thỉnh cầu vua ban chỉ, chỉ hôn Lệnh Nguyệt công chúa cho hắn làm thê tử.
Thái hậu thương nàng tha thiết, hạ chỉ thay đổi chính duyên của Lệnh Nguyệt công chúa, ban hôn Ngư Hề Quận chúa cho Tiểu Hầu Gia.
Cứ như vậy thay hoa đổi cành, sau hôn lễ hai người phu thê tuy vẫn coi như hòa thuận.
Kính trọng nhau như khách trải qua ba năm trong cảnh ấy, cho đến khi Tiểu Hầu Gia rời kinh đi dẹp loạn, lúc đại thắng quay về, Ngư Hề Quận chúa đã ch. ếc vì khó sinh.
Hầu Gia tình sâu nghĩa nặng, lấy hậu lễ an táng Quận chúa.
Cùng năm tháng sáu, nghênh đón Lệnh Nguyệt công chúa vào phủ làm Hầu phu nhân, đồng thời an trí lăng tẩm, chuẩn bị sau khi ch. ếc cùng công chúa hợp táng ở lăng phu thê.
“!”
Mí mắt nàng giật mạnh, buồn bực ném điện thoại qua một bên.
Không ngờ nha, không ngờ nha!
Đây là, ngoại trừ Lệnh Nguyệt công chúa ra, toàn bộ đều là ác nhân sao?
23
Tin tức này vừa được phát đi, những phát hiện mới tới liên tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mot-ngan-nam-cho-doi/chuong-5.html.]
Tăng Chiếu Hầu, trượng phu của Ngư Hề Quận chúa được nhắc đến trong nội dung khảo cổ, mọi người cũng đã tìm ra chân thân.
Sau đó gây ra một làn sóng chấn động mới.
Hóa ra lăng tẩm của Tăng Chiếu Hầu này, đã sớm ba mươi năm có lẻ trước khi bị khảo cổ phát quật.
Việc này còn chưa tính là quan trọng.
Điều khiến người ta bất ngờ là hắn thật sự đã cùng Lệnh Nguyệt công chúa hợp táng ở lăng phu thê.
Vị trí lăng Tăng Chiếu Hầu quần sơn bao quanh, tráng lệ nguy nga, mức độ long trọng vượt xa lăng Ngư Hề phu nhân mấy lần.
Tương truyền năm đó mở mộ, hài cốt của Lệnh Nguyệt công chúa nằm ngay bên cạnh gối Tăng Chiếu Hầu.
Văn bia đại ý nói Sau khi vợ cả của Tăng Chiếu Hầu qua đời, tái hôn với Lệnh Nguyệt công chúa, sau hôn lễ hai người ân ái vô cùng, chỉ là Tăng Chiếu Hầu trên chiến trường mắc bệnh mắt, sau khi về thành chỉ vỏn vẹn mấy tháng thì qua đời.
Lệnh Nguyệt công chúa tự xin bồi táng, sống chung chăn, ch. ếc chung huyệt.
Cho nên mới có tòa lăng phu thê này.
Tôi xem mà trợn mắt há hồm.
Cuộc tình tay ba thời cổ đại này, thật khiến người ta mở rộng tầm mắt a!
24
Lịch sử có sức thảo luận cực lớn như thế này, trên mạng nổi lên sức nóng đến mức nào, có thể tưởng tượng được.
Dân mạng thi nhau đứng về phe mình, giữ vững nhiều quan điểm khác nhau, đấu khẩu kịch liệt.
Ngư Hề Quận chúa cướp hôn là không phúc hậu nhưng nói cho cùng sự việc đã đến nước này, nàng dù sao cũng là đích thê.
Vẫn là vì sinh con mà mất, đáng thương đáng tiếc.
Lệnh Nguyệt công chúa si tình một lòng, cũng khiến người cảm động sâu sắc.
Chỉ có Tiểu Hầu Gia là không vướng tranh cãi nhất.
Hắn chịu sự lên án thống nhất gần như toàn mạng, bị mọi người mắng chửi thậm tệ là kẻ bạc tình bạc nghĩa.
Dân mạng mắng hắn thấy cái mới quên cái cũ, bạc tình bạc nghĩa, còn tự giác đẩy nhiệt cho một đề tài…
#Gả chồng đừng gả cho Tiểu Hầu Gia#
Hồi tưởng lại lời hắn nói tôi với lại nhìn chữ đen giấy trắng trên văn bia này.
Nội tâm tôi chao đảo không yên, thật không biết nên tin ai.
Nhưng mà đều không sao.
Cho dù tiền kiếp tôi là Ngư Hề Quận chúa, đã bước qua ngàn năm quang cảnh này, một ngụm Canh Mạnh Bà rót xuống, Nghê Tử Khuyết của kiếp này đã không còn liên quan gì tới Ngư Hề.
25
Sáng sớm, tôi bị mùi thơm đồ ăn đánh thức.
Tôi dụi mắt bước ra khỏi tẩm phòng, ngáp đến nửa chừng, ngẩn ngơ nhìn bóng lưng quấn tạp dề trong gian bếp.
Tiểu Hầu Gia?
Hắn nghe động bèn quay người lại, nói với tôi: "Rửa mặt đi rồi ngồi yên vị, chuẩn bị dùng bữa sáng."
Tôi vẫn ngây ngốc đứng im không động.
Tiểu Hầu Gia thay sang trang phục hiện đại với kiểu tóc ngắn, từ sáng sớm xuất hiện trong gian bếp của tôi, lo liệu chuyện dầu muối tương dấm, hệt như người chồng trong một gia đình bình thường.
Trong lòng tôi dâng lên một mùi vị không nói rõ thành lời.
Tôi không phân biệt được, tâm tình giờ đây là vui hay không vui vẻ.
Nếu nói vui, có lẽ chính là vì, nhiều năm qua đều chưa từng có ai vì tôi mà rửa tay để nấu ăn chăng?
26
Sau khi rửa mặt xong, tôi tỉnh táo hẳn lên, im lặng không nói lời nào ngồi trước bàn dùng bữa.
Tiểu Hầu Gia cởi tạp dề ra, bưng tới một bát mì đặt trước mặt tôi.
Tôi chỉ ngửi thấy mùi thơm của bát mì này, bèn thèm ăn, không chút khách khí cầm đũa lên dùng bữa ngay.
Tiểu Hầu Gia ngồi đối diện tôi, nhàn nhã một tay chống trán nhìn tôi dùng bữa.
Tôi bị hắn nhìn đến không tự nhiên, húp sợi mì bên miệng, trộm ngẩng mắt nhìn hắn một cái.
Đối diện với cái nhìn của hắn, hắn nói với tôi: "Phu nhân, ta bị bạo lực mạng."
Nàng: "..."
Lần trước hắn đột nhiên nói tiếng Anh, ta đã được chứng kiến sự xuất quỷ nhập thần của hắn.
“Anh còn biết cái gì gọi là bạo lực mạng sao?"
"Nàng sẽ không tin, đúng không?" Hắn hỏi tôi.
"Sự thật xác đáng, tôi vì lẽ gì lại không tin?"
Nhưng nói thật, sau khi một đêm dài suy tư kỹ lưỡng, tôi quả thực không quá tin tưởng.
Nguyên nhân có hai điểm…
Một là, loại văn bia này đều do người khác khắc lên sau khi người ta khuất, họ muốn khắc thế nào thì khắc thế ấy.
Hai là, nếu hắn thật sự yêu sâu đậm Lệnh Nguyệt công chúa hơn thì sẽ không tới tìm tôi hết lần này tới lần khác mà là nên đi tìm người khác.