MỐI TÌNH ĐẦU CỦA TÔI - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:41:22
Lượt xem: 7
“Thế nào ? Lại “tạch” nữa ?”
Nghe giọng điệu phần mỉa mai của cô bạn cùng phòng mà nhịn . Có lẽ quen với việc bản phù hợp với vai diễn như .
Trong lúc bạn cùng lớp là Minh Nguyệt nhận vai chính trong phim điện ảnh của một đạo diễn nổi tiếng thì thấy sự nghiệp của mù mịt hơn bao giờ hết.
Tôi chẳng khoe nhưng điểm thi đầu của cũng thuộc hàng top trường , những thế còn chăm chỉ học hành, luôn nhận lời khen từ các thầy cô trong khoa.
Ấy mà lận đận thế nào . Một hai trượt thì làm gì nhưng hiện giờ từ chối quá mười ngón tay. Bảo nản thì là điêu .
Cũng nhận vai nhưng đó là kiểu vai còn chẳng tên tuổi. Trong bộ cổ trang hot nhất năm ngoái vai hầu nữ. Ngoài việc ăn một cái tát nổ đom đóm mắt từ chị khoá thì chẳng còn nhớ gì.
Một khác, nhận đoàn làm phim hình sự, phá án. Các bạn đoán , xác c.h.ế.t sô pha là do đóng đấy. Tính cũng hoành tráng phết, cần học lời thoại, chỉ cần đó là nhận tiền .
Đang mải thì cô bạn tên Thanh Vân đặt tay một cốc nóng:
“Uống . Kể thì cũng lận đận đấy nhưng chẳng mày kịch bản lên sóng truyền hình ?”
Tôi thành thật :
“Ăn may thôi. Toàn là phim ngắn. Tới khi nào kịch bản phim truyền hình mới tính.”
Hồng Liên qua một lượt nhoẻn miệng :
“Tao thì rõ lý do hàng mày ế. Muốn Mỹ An?”
Tôi vội chạy tới bên cạnh, “vểnh tai” lên hóng.
“Mày bản . Xinh , chuyện duyên. Vấn đề là ba vòng quá nóng bỏng. Tao thấy hiện giờ vẻ thanh thuần, trong sáng như Minh Nguyệt mới cửa.”
Nói xong, Hồng Liên tiếp lời:
“Mà tới cả chuyện tình yêu tình báo của mày cũng chẳng đúng ? Có ai tin như bồ.”
lúc , Thanh Vân thấy chiếc móc treo chìa khoá hình mặt tay . Cô nàng vội lao tới như một cơn gió:
“Mày vẫn còn giữ nó ? Tao bảo là chẳng hy vọng gì . Mày thích một mà đến cả cái tên cũng . Rồi thì “nặng đô” diện nguyên cây đen thực sự là gu của mày hả? Tao nghĩ mày nên thích bạn Tuấn Khanh cùng lớp . Có khi “độ” cho dễ kiếm vai diễn.”
Tôi gì, lặng lẽ bước nhà tắm đồ. Chiều nay còn làm thêm ở quán cà phê gần trường.
Chưa kể cho các bạn nhỉ, theo học ngành bố phản đối dữ lắm. Đang từ tiểu thư con nhà điều kiện thành kẻ bơ vơ nơi nương tựa. Cũng may là kiếm phòng trọ tại khu tập thể cũ . Những bạn ở cùng đều là sinh viên trường đại học A, chuyên ngành Kế toán nên họ cái khác nhiều.
…
“Mỹ An, em mang cà phê cho khách ở bàn ba .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/moi-tinh-dau-cua-toi/chuong-1.html.]
“Dạ chị.”
Vừa , nhanh chóng bưng đồ uống bàn cho khách. Ở quán ai cũng là sinh viên làm thêm, chỉ chị Mai là mama đại tổng quản, hơn đám bậu xậu chúng năm tuổi. Chị quan tâm tới từng đứa, động viên mỗi khi gặp khó khăn nên thực lòng coi chị Mai như một nhà.
“Ơ…”
Tôi ngạc nhiên khi khách ở bàn ba ai khác là thầy giáo mới về trường hai tuần . Gọi là thầy thôi nhưng cơ hội gặp trực tiếp . Thầy cũng chẳng theo dạy một môn cụ thể mà chỉ về dịp bốn mươi năm thành lập trường và chia sẻ sự hiểu của với đám sinh viên.
Thấy , thầy khẽ mỉm :
“Đây là cách em chào quen ?”
Tôi run run. Tự nhiên quen là ? Chẳng lẽ thầy nhớ mặt sinh viên trong cả hội trường lớn?
Mấy câu hỏi cứ vòng vòng khiến tìm câu trả lời cho đối diện.
Tôi vội vàng đặt ly cà phê xuống mặt thầy .
“Em… em mời thầy ạ.”
Tuấn Việt tủm tỉm , đưa một cuốn sổ tay nhỏ xíu.
“Cái của em đúng ?”
Ôi trời. Tôi tưởng nó mất cơ. Sao trong tay thầy nhỉ? Tôi vội vàng cầm lấy:
“Em cảm ơn thầy. Em tìm mãi. Mà thầy thấy nó ở ạ?”
Tuấn Việt nhấp một chút cà phê :
“Nếu từng xem phim ngắn của em thì cũng quyển sổ của ai. Tôi hết những kịch bản em trong .”
Tôi hào hứng:
“Thật ? Em thực sự nhận xét của thầy ạ.”
Tuấn Việt nheo mắt :
“Muốn lời thật lòng chứ?”
Tôi gật đầu lia lịa như thể nếu bản dừng sẽ nữa. Các bạn thầy Tuấn Việt là đạo diễn tiếng ? Có cơ hội chuyện như thế là may mắn lắm đó. Được chuyên môn góp ý thì còn gì bằng.
“Chỉ hai, ba kịch bản là dùng thôi. Một trong đó nghĩ thể dùng cho MV sắp tới của ca sĩ JK.”
Nghe tới đây, đầu ong ong, còn gì thêm nữa. Có trúng ? Tôi là fan hâm mộ của JK đấy.