Mộ Của Tôi Bị Chó Đào - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-23 15:40:56
Lượt xem: 2,578

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bốn năm nay tớ vẫn luôn tìm , tớ và dì đều tin thực sự . Tớ còn nhuộm tóc màu mè nữa, cũng lời , còn chơi bời với đám côn đồ đó suốt ngày nữa. Mấy con mèo hoang từng cho ăn tớ nuôi , tớ cũng đăng ký thi đại học hệ tại chức, năm nay là nghiệp . Tớ cứ nghĩ trở về thấy tớ ngoan ngoãn thế sẽ vui.”

 

Cho đến khi giọng cô nghẹn ngào, gần như tiếp : “Cho đến sáng nay tớ nhận điện thoại, dì bảo… Trường Lạc, đau lắm ?”

 

Sau khi Lâm Kiều Kiều , chìm im lặng lâu.

 

Một lúc lâu , với Phó Bách.

 

“Cảm ơn nha.”

 

“Cảm ơn chuyện gì?”

 

“Cảm ơn giúp phiên dịch, nếu con bé đó tự nhốt ngõ cụt, cho rằng chính cô hại .”

 

Anh dừng một chút: “Nếu thực sự cảm ơn , thì cô đừng hở tí là nữa, làm con ch.ó nhà cũng gào theo.”

 

Lời nghẹn , cũng ngừng cảm xúc đau buồn, hai đứa : “Chó ?”

 

Vừa nãy Lâm Kiều Kiều đá tung cửa, Thúy Hoa nhe răng nanh, như một con lợn rừng đứt dây cương cứ thế lao ngoài.

 

Giờ là nửa đêm, con ch.ó chạy .

 

Phó Bách mệt mỏi, cũng dám gọi to.

 

sợ, lơ lửng bên cạnh : “Để gọi, Thúy Hoa thấy tiếng , khác thấy.”

 

Thế là rướn cổ gào, bao lâu, từ lùm cây cách đó hai tòa chung cư truyền đến tiếng Thúy Hoa gào thét.

 

Nhiều lầu mở cửa sổ: “Ban quản lý rốt cuộc quản lý ? Suốt ngày mang những thứ kì lạ khu chung cư, hôm là gà, hôm nay là lừa, định mở vườn bách thú !”

 

Lâm Kiều Kiều còn xa .

 

“Là Trường Lạc đang ?”

 

Phó Bách đảo mắt, vội bịt miệng con ch.ó .

 

“Bạn của cô cũng lạ, hiểu cô ghê.”

 

Lâm Kiều Kiều , đàn ông đó tên Lưu Thiên Tứ, sáng sớm hôm hai chúng lên đường.

 

Phó Bách đến cổng khu chung cư, một bảo vệ chặn chúng : “Người lạ ạ, hôm qua trong khu chung cư xảy một sự việc nghiêm trọng, một kẻ điên xông đánh cư dân của chúng gần chết.”

 

“Đồ ăn giao tận nơi thì để ở cửa, tìm bạn bè thì gọi điện thoại bảo họ xuống đón.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mo-cua-toi-bi-cho-dao/chuong-6.html.]

 

Phó Bách sững , đó hỏi: “Tôi đến thăm thanh niên đánh đó, ở bệnh viện nào ?”

 

Bảo vệ địa chỉ, chúng hai lời liền vội vã tới.

 

Trên đường, Phó Bách lo lắng: “Cô biến thành lệ quỷ ngay khi thấy đấy?”

 

Tôi đảo mắt: “Anh xem phim nhiều quá đấy.”

 

Linlin

Phó Bách lắc đầu: “Cô ? Trên TV thế, nữ quỷ thấy hung thủ là lập tức bay tới, biến thành màu đỏ báo thù, đến lúc đó cô điên cuồng g.i.ế.c đừng bóp c.h.ế.t đấy.”

 

Tôi hì hì, đột ngột ghé mặt sát : “Bây giờ sẽ bóp c.h.ế.t luôn.”

 

Phó Bách lùi mạnh về một bước: “Mẹ cô với cô là nam nữ thụ thụ bất ?”

 

Tôi thấy chóp tai đỏ, khẽ khịt mũi: “Đại ca, nam nữ thụ thụ bất , thì cũng chứ, loại như chúng , cùng lắm gọi là quỷ khác đường thôi.”

 

Anh giật giật khóe miệng: “Từ ngữ cô cũng lạ ghê.”

 

Hai chúng đến bệnh viện, nhưng Lưu Thiên Tứ ở phòng bệnh mấy, đành hỏi y tá ở quầy lễ tân.

 

Khí âm của bệnh viện nặng, khiến thấy buồn ngủ kì lạ, thế là bàn trực của y tá, lơ mơ sắp ngủ.

 

Trong mơ hồ, dường như thấy một lướt qua , đột ngột mở to mắt đầu , thấy một bóng lưng khiến tim đập thình thịch.

 

Tôi đó là cảm giác gì, nhưng nỗi sợ hãi lấp đầy .

 

“Tìm thấy , ở tầng hai.” Phó Bách cạnh : “Đi thôi.”

 

“Cô gì thế?” Anh đầu theo tầm mắt của .

 

Tôi , kì lạ thấy yên tâm hơn nhiều.

 

Quay đầu nữa, cửa bệnh viện trống .

 

“Tôi…” Tôi lắp bắp một tiếng: “Tôi tả cảm giác của , nhưng cứ kì lạ trong lòng thoải mái.”

 

“Thế ? Tôi đến bệnh viện cũng thấy thoải mái, cô biến thành ma mà còn phản ứng nữa.”

 

Cuối cùng chẳng gì, theo Phó Bách lên lầu.

 

Ngay khoảnh khắc đẩy cửa phòng bệnh , cảm giác khó chịu trong lòng tăng thêm một phần.

 

Loading...