Mãi đến bây giờ mới , bà là kế của . Bà và bố hề ly hôn, vì họ căn bản từng kết hôn.
Hai họ ký hợp đồng từ , ý là bố giả vờ làm vợ chồng với kế, đổi kế sẽ đưa cho bố hai triệu.
Tôi run rẩy hỏi: “Tại làm ?”
Mẹ kế thở dài, lấy từ trong túi xách lấy một tấm ảnh, chỉ một đó : “Con nhận cô ? Cô là con, cũng là bạn nhất của .”
“Mẹ con mất khi con còn nhỏ, cứ nghĩ cô tự sát, cho đến một ngày, thấy vết sẹo con.”
Tôi theo bản năng sờ vết sẹo do tàn t.h.u.ố.c lá bỏng ở thắt lưng.
“Bố con sớm là bạn của con, hôm đó ông đến tìm xin tiền, mở miệng là năm trăm nghìn. Mẹ nghi ông dính cờ b.ạ.c nhưng ông sống c.h.ế.t nhận. Mẹ lo cho con nên ký hợp đồng đó với ông , cũng tiện cho qua chăm sóc con. Sau thì ông lộ tẩy thật, ông đang đá cược.”
Hèn chi đột nhiên bố lên, hèn chi ông thường xuyên nhà, hèn chi luôn cảm thấy kế và bố gì đó kỳ lạ… Thì tất cả những chuyện đều là một giao dịch.
Bố nào mua kem dưỡng da gì cho kế, tất cả chỉ là diễn trò cho xem.
Ông cầm hai triệu đó chỉ để tiền học và tiền sinh hoạt phí cho , luôn là kế chăm sóc !
Bà thương xót vuốt ve tay như thể xuyên qua mà thấy thứ gì đó: “Sau mới , bố con bạo lực gia đình nhưng con bao giờ với , cứ nghĩ hai sống ! Chắc chắn cô tự sát, bố con đang lừa !”
Tim chợt rơi xuống tận đáy: “Mẹ con… mất vì trầm cảm ?”
Mẹ kế quả quyết : “Không .”
Mẹ kế càng càng kích động, bật dậy khỏi ghế: “Cô cái tên súc sinh đó hại chết, chắc chắn là ! Mẹ nắm nhược điểm của ông , sẽ bắt ông trả giá! Cô mất , thể để ông tiếp tục làm hại con, con chính là con gái của , ai thể cướp !”
Tôi ôm chặt lấy bà, nước mắt bà rơi cổ áo , thấm tim .
Tôi ấn tượng sâu sắc lắm về , vì bà mất khi còn nhỏ.
Bố quan tâm , khi đói rét, cơm ăn, cũng từng oán hận bà tại sống thêm một thời gian nữa để ở bên .
Giờ nghĩ , bà hẳn c.h.ế.t trong đau khổ và oán hận.
“Nếu là… nếu bố con…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/me-nuoi-cua-nguoi-giau-nhat-thanh-pho/chuong-6.html.]
Tôi cắt ngang lời kế, kiên định : “Ông bố con, ông sẽ bao giờ là bố con nữa.”
Ngày tòa, mặc bộ quần áo mới kế mua cho, ở ghế khán giả như một nàng công chúa thực thụ.
Bên bố khăng khăng buông bỏ chuyện là con gái ruột của ông , kế vẫn luôn ở thế động.
Khi phiên tòa diễn một nửa, đột nhiên kế trình bằng chứng then chốt, đó là một đoạn ghi âm của : “… Ông đánh , còn đánh Mộ Mộ… Tôi hận ông , mang Mộ Mộ !”
Linlin
Ngay đó là giọng của bố : “Cái con đàn bà thối tha lầm bầm gì đó! Đưa tiền đây! Nhanh lên, tiền!”
“Á— đừng đánh nữa, á!!!”
Ghi âm phát , cả phòng xử án ồn ào, thể thêm nữa, xông khỏi tòa.
Từ nhỏ , bố bà mất vì trầm cảm.
Chưa từng ai , đằng sự tươi sáng, lạc quan của , một gia đình tồi tệ đến nhường nào, đầy những dấu vết ngược đãi, bố chính là kẻ ác lớn nhất.
Chính là kế xuất hiện kéo khỏi vũng lầy.
Tôi tham luyến sự ấm áp của bà nên khi bà định rời , bất chấp tất cả theo bà, khúc hát kết thúc, đám đông tản .
Bố vì nghi ngờ cố ý g.i.ế.c , cảnh sát còng tay đưa lên xe, điên cuồng hét về phía : “Hứa Mộ, tao là bố mày! Hứa Mộ! Hứa Mộ, mày là đứa vô lương tâm, mày là…”
Tai Tạ Tuấn Ý bịt , dịu dàng tựa trán trán : “Đừng .”
Bàn tay thơm tho nhẹ nhàng đặt lên vai trái của , ngay đó một đôi bàn tay già nua khác cũng đặt lên vai .
Tôi thút thít gọi: “Ông nội.”
Đôi mắt ông cụ tràn đầy xót xa, ông vuốt đầu đầy yêu thương chậm rãi : “Ban đầu ông định đợi một thời gian nữa mới tổ chức tiệc sinh nhật cho cháu, bây giờ xem cần đợi nữa.”
Khoảnh khắc đó, thực sự cảm nhận uy quyền và sức hút của một doanh nhân lão làng từ ông, ông kế: “Thông báo cho họ chuẩn , năm ngày nữa, ông cả thành phố cháu gái ông trưởng thành.”
Mẹ kế bật khanh khách: “Bố chắc chứ?”
Ông cụ khịt mũi nhẹ một tiếng: “Có gì mà chắc? Quyết định của ông từ đến nay bao giờ hối hận! Sau Hứa Mộ chính là cháu gái duy nhất của ông, ai thể thế!”