Mẹ chồng tôi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-08-15 07:20:20
Lượt xem: 1,158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi và Nguyệt Nguyệt .

“Nguyệt Nguyệt , con cũng gần bốn tuổi , là em bé nữa , thể giúp làm việc đúng ?”

Nguyệt Nguyệt nũng nịu ừ một tiếng.

Rau thì cũng nhặt, nhưng mà cái gì cũng bỏ chậu.

“Ôi tổ tông bé nhỏ, con vẫn nên cưỡi ngựa gỗ của con nhé!”

Đợi chồng về, cơm nấu xong, hai bà cũng thuê mặt bằng .

Mẹ vỗ n.g.ự.c đảm bảo: “Tiểu Hàm , việc sửa sang sẽ đích trông coi, đôi mắt của đây, chính là thước đo!”

Mẹ chồng gật đầu: “Tôi mua mắc áo và ma nơ canh, đây sang nhượng, mấy thứ đều bán rẻ, thể trả giá.”

Cửa hàng quần áo một tháng thuận lợi khai trương.

10

trong ngày khai trương, một vị khách mời mà đến.

Đó là cô con gái Đỗ Uyển biến mất từ lâu của chồng .

Mẹ chồng thấy cô như chuột thấy mèo, vô thức nép lưng .

“Giờ mới sợ ? Hồi đó khuyên nhủ khản cả cổ họng ? Đáng đời đuổi ngoài, tiền cũng lừa hết!”

9

Đỗ Uyển tóc ngắn, mặc vest công sở thoải mái, giày cao gót, trông sắc sảo, chuyện cũng đầy châm chọc, khiến cũng thầm rùng .

Tuy nhiên, sự sắc sảo của cô chỉ dành cho chồng.

Ánh mắt cô chạm , liền nở nụ tươi như gió xuân, trở xe, xách một con mèo thần tài: “Em gái, khai trương hồng phát.”

Em? Em gái?

Chưa kịp để phản ứng, Đỗ Uyển ôm mấy con thú nhồi bông đáng yêu dỗ dành Nguyệt Nguyệt gọi cô ơi cô .

Bố thấy đều cảm thấy lạ, lặng lẽ hỏi : “Tiểu Hàm , con gái của chồng con cũng giống vô tình như nhỉ?”

Cái gì mà vô tình chứ!

Buổi trưa ăn cơm Đỗ Uyển kể chuyện năm xưa, chúng mới vỡ lẽ.

Thì năm đó khi chồng mới ở bên bố chồng , Đỗ Uyển hề phản đối, mãi đến khi cô cùng Chu Sâm ăn một bữa cơm.

“Cái thằng nhãi đó bề ngoài thì thiết với lắm, lưng liền lườm nguýt , còn cho một trận hồn đấy!

“Tôi cái thằng đó tâm cơ, bảo đừng lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, bà cứ đoán mò bằng chứng, còn lầm .

“Tôi tức đến mức suýt chút nữa lấy búa đập n.g.ự.c để chứng minh sự trong sạch, đó bà còn đầu óc úng nước đưa về nhà, chuyện thể nhịn ?”

Mẹ chồng một trận, đầu gần như cúi xuống bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/me-chong-toi/chuong-9.html.]

“Từ Như Ý, cũng chỉ gặp gia đình như em gái đây thôi, chứ thì nửa năm thằng nhãi đó hại c.h.ế.t .”

Mẹ chồng liên tục gật đầu: “ đúng đúng.”

Bộ dạng đó khiến Đỗ Uyển khinh bỉ.

“Thôi, chuyện cũ qua , lười so đo với chuyện .”

Nói lục lọi trong ví da, lấy mấy tờ quảng cáo đưa cho chúng .

“Em gái xem xem, thích căn nhà ở , ăn cơm xong chúng mua luôn.”

Mọi đồng loạt kinh ngạc: “À?”

“À cái gì mà ? Chị bận lắm, khó lắm mới sắp xếp một tuần về nước, mua nhà nhanh gọn lẹ, chị thể thật sự để chỉ trích lưng chị bất hiếu chứ?”

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Ồ, hóa mua nhà cho chồng .

, chúng nhà mà?

Chưa kịp để giải thích, Đỗ Uyển đầu dặn dò : “Em gái, nhà cứ mua tên em.”

“Vì, vì ạ?”

“Nói nhảm, còn vì nữa? Mẹ cái đầu óc Thánh Mẫu siêu cấp úng nước , mua cho bà lừa mất thôi!”

Mẹ chồng chột sờ mũi.

Bố cũng lên tiếng nữa.

“Chị tin em. Nghe hồi mới l y h ôn, chị bệnh viện, em gái rời bỏ, đưa con bé chăm sóc từ sáng đến tối. Hoạn nạn mới thấy chân tình, em gái chăm sóc , chị ở nước ngoài cũng yên tâm.”

Nghe , mắt chồng đỏ hoe.

Đỗ Uyển là quyết đoán.

Chỉ trong một buổi chiều, cô chỉ mua biệt thự, mà còn mua cho một chiếc xe để , đó chuyển khoản cho 1 triệu NDT.

“Em gái, đây là tiền sinh hoạt phí chị cho em, đừng tiếc mà tiêu. Cửa hàng em thích thì cứ mở, nếu thấy mệt thì thuê trông coi, rảnh rỗi thì uống cắm hoa. Đừng mãi học chị, chỉ làm việc làm việc, đầu óc cũng làm cho lú lẫn hết .”

Tôi thể gì chứ, chỉ đành ngoan ngoãn gật đầu: “Ồ ồ, !”

Sau đó mấy ngày, Đỗ Uyển mua đồ nội thất, sắp xếp công ty trang trí, cuối cùng cũng thấy dáng vẻ của một nữ cường nhân thực sự.

Sáu ngày khi đưa cô sân bay, chồng như mưa.

“Khóc cái gì mà , nữa là phúc khí hết đấy, Nguyệt Nguyệt cũng ghét .”

Mẹ chồng lập tức ngừng .

Đỗ Uyển ôm : “Tiểu Hàm em gái, chăm sóc cho bản và Nguyệt Nguyệt nhé, còn bà già thì cho một miếng cơm là .”

Tôi: “…”

Loading...