Mẹ chồng dấu yêu - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-08-04 03:01:22
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng nắm tay — tiếng vang xa mãi, vang thật xa...

Ngoại truyện 1: Sự khởi đầu của cuộc sống mới là trường đại học cho già

Từ khi chuyển lên thành phố sống, những điều khiến lo lắng vẫn thường xuyên xảy .

Tôi các bảng hiệu chỉ dẫn, quen dùng điện thoại thông minh, gần như lạc lõng với thế giới xung quanh.

đúng như con dâu :

Không thì thể học.

Thế là con trai và con dâu đăng ký cho học ở trường đại học dành cho lớn tuổi.

Trước hết là học cơ bản: nhận chữ và sử dụng điện thoại. Theo yêu cầu của , còn đăng ký thêm lớp nấu ăn theo sở thích.

Ngày xưa chỉ thể ngoài cửa sổ lén lớp học,

bây giờ cũng thể trong lớp giảng.

Học chữ thật sự vất vả.

Viết chữ thì chắc chắn cực bằng làm ruộng,

nhưng ruộng thì sẽ phàn nàn cuốc lệch hàng,

cây non thiếu mất vài chiếc lá.

Giao diện điện thoại, nào là ứng dụng, nào là tải xuống, nào là tìm kiếm…

Khiến đầu đau như búa bổ.

Cái gọi là "trợ lý giọng " chẳng hiểu tiếng địa phương của , cứ "ê ê ê" mãi thôi.

Học chữ và dùng điện thoại học chậm,

nhưng nấu ăn thì là việc làm cả đời.

Vào dịp Tết, một lo liệu đủ 20 món cũng chuyện hiếm.

Chiên, xào, luộc, hầm, hấp – cái gì cũng rành rẽ.

Ngay cả thầy giáo cũng khen nấu ăn giỏi.

Thầy hỏi , thành thạo thế , còn học lớp nấu ăn?

học thêm vài món mới, đổi khẩu vị cho gia đình ?

Tôi trả lời: Không .

Tôi , video, làm blogger ẩm thực,

nên học cách trình bày món ăn cho .

Con dâu từng cho xem những video mạng,

thấy cũng làm , thậm chí thua kém ai.

Nghe con dâu , nghề còn kiếm tiền nữa.

thật sự sử dụng điện thoại,

nhưng cũng vội.

Trước tiên học những gì đơn giản, dễ làm.

Còn chuyện phim, dựng video, từ từ học .

Thầy cô đều bất ngờ, tuổi mà vẫn theo kịp thời đại.

Tôi đáp :

"Tôi chỉ là già, chứ chết.

Chỉ cần còn sống, thì lúc nào cũng thể sống cho ý ."

Thật kỳ diệu.

Không lâu đây, còn sống trong núi,

sống như cái xác hồn, chỉ chờ ngày chôn xuống đất.

Hôm nay chỉ học cách bày món ăn, học chụp ảnh, làm blogger ẩm thực, kiếm tiền.

Có lẽ cũng nên mua một căn nhà ở thành phố, sống gần con trai con dâu, căn nhà còn lớn hơn, sang hơn cả nhà chúng nó.

Có lẽ sẽ nuôi một con mèo, hoặc một con chó.

Con chó vàng nhà bên mỗi khi thấy vẫy đuôi mừng rỡ.

Có lẽ sẽ trồng vài bông hoa ở ban công.

Trồng hành cũng , ít còn thể ăn.

Có lẽ...

Có lẽ...

Ngoại truyện 2: Đại Dương giữa núi rừng

Mẹ vĩ đại nhất mà từng gặp thế gian .

Bà ôm hát ru, bà luộc trứng cho ăn, bà vác cuốc đồng, dường như gì là bà làm .

Tôi bao giờ thấy .

Dù cuộc sống nghèo khổ, dù cha thường xuyên bạo hành, bà vẫn luôn trầm lặng, dịu dàng, ngơi tay làm lụng — như một tảng đá câm lặng, lì lợm.

Tôi từng nghĩ, bà mạnh mẽ vô cùng.

Cho đến một đêm nọ, thấy bà lén lút rời khỏi nhà, đốt giấy vàng một gốc cây, miệng lẩm bẩm khấn vái.

Lúc đó mới , từng một chị gái.

Chị c.h.ế.t — chính cha dìm chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/me-chong-dau-yeu/chuong-6.html.]

Khi đó cảm thấy trời đất đảo lộn, như một tảng đá lớn từ núi rơi xuống, đập trúng lưng — nặng đến mức thẳng dậy nổi, đau đến mức thở .

Tôi chạy như điên về nhà.

Cha vẫn đang say khướt.

Tôi kìm , cầm lấy chai rượu đất đập thẳng đầu ông .

Khi về, bà thấy đang vật lộn đánh với cha say xỉn.

Cha say rượu, nhưng lúc đó còn nhỏ, sức lực chênh lệch quá lớn.

Cuối cùng là đè xuống đất, đánh đến rụng hai cái răng.

Mẹ chắn mặt , nhưng đầu vẫn bắt xin .

động tay động chân.

Bà chỉ , làm là sai.

Lúc đó trong đầu nảy một ý nghĩ đáng sợ:

Mẹ là kiên cường.

Mà là bà c.h.ế.t lặng trong lòng, còn cảm thấy đau nữa.

Ngày thi đỗ đại học, bà đầu tiên mặt .

Bà gọi tên , bảo nhất định xem biển, xem nó xanh như trong giấc mơ của bà .

Làm để miêu tả ánh mắt của bà lúc đó?

Giống như một đám cỏ khô héo bao năm bỗng sống dậy nữa.

héo úa là bà.

Người sống .

Sau cha liệt giường.

Mẹ chăm ông tận tụy.

Tôi bảo sẽ nghỉ học về giúp bà, bà giơ tay tát một cái.

, cuộc đời của bà sớm còn hy vọng gì .

, chính là hy vọng của bà.

Vậy nên dốc sức học hành, học kiếm tiền.

Tôi , nhất định để cuộc sống .

Về công việc định, ngày càng phát triển. Việc đầu tiên làm là đón lên thành phố sống.

từ chối.

Tôi năn nỉ thế nào bà cũng lay chuyển.

, sống cả đời ở núi, còn khỏi ngọn núi nữa.

Tôi , bà sợ làm phiền .

Tôi quyết tâm liều mạng kiếm tiền, nghĩ rằng nếu mua nhà to hơn, lương cao hơn, sẽ yên tâm mà chuyển lên thành phố.

Lúc , nghĩ bắt đầu phát điên .

Tiệc tùng xã giao đến nôn máu, làm việc thâu đêm là chuyện thường.

Lúc tỉnh thì sống như đánh cược mạng sống, lúc ngủ thì như đang mộng du.

Tôi tiền.

Rất nhiều tiền.

Trong cảnh như , gặp Trân Trân.

Lúc thiếu hai cái răng, đầy mùi rượu, mắt đỏ ngầu, quầng thâm như gấu trúc.

Tôi nghĩ, nếu cô thể yêu trong bộ dạng , chắc chắn là do phận định.

Dù cô luôn , là do mặt dày theo đuổi buông.

Dù là gì nữa.

Tôi thật sự may mắn khi gặp .

Một lương thiện, thấu hiểu như thế.

Tôi thể trút hết điều trong lòng cho cô .

, học cách chăm sóc bản .

Nếu ai thể tin thể chăm sóc cho khác?

Đi trám răng .

Ngủ bù .

Bồi đắp khả năng cảm nhận hạnh phúc.

còn , đừng luôn nghĩ rằng chỉ thể dựa .

Không ai trở thành gánh nặng.

Đừng cõng bà mà .

Hãy đỡ bà dậy, để bà tự bước .

Tôi nghĩ, thế gian , lẽ ít may mắn như .

Mẹ và vợ , đều là những .

— Hết —

 

Loading...