Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly & Mạc Hành Viễn - Chương 31: Anh ấy đang dỗ cô
Cập nhật lúc: 2025-11-08 16:28:25
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ly thực sự gặp gia đình ba đó.
Họ dựa mà đến nhà họ Mạc?
“Thiếu gia, thiếu phu nhân.” Người hầu thấy họ, chào hỏi.
Động tĩnh , khiến những bên trong đều dừng , đầu sang.
Mạc Hành Viễn thấy Tô Ly vẫn động đậy, nắm lấy cổ tay cô, kéo cô bước cổng.
“Về đấy .” Mạc phu nhân thấy hai họ nắm tay , rạng rỡ.
Mạc Hành Viễn liếc Tô Duy An đang sofa, cùng với vợ và con gái hiện tại của ông . Không sắc mặt , kéo Tô Ly sang một bên.
“Hành Viễn, chào hỏi.” Mạc phu nhân nhắc nhở Mạc Hành Viễn.
Tô Ly Mạc Hành Viễn khó xử, dù cô cũng chào hỏi họ.
“Tô .” Mạc Hành Viễn khách sáo nhưng xa cách.
Mạc phu nhân cau mày, nhưng cũng gì.
Mối quan hệ giữa hai nhà tế nhị, thực qua cũng .
nhà họ Tô đến cửa, chủ nhà cũng thể tiếp đón.
Sắc mặt của Tô Duy An và vợ là Vương Thanh Hà cứng , nhưng cũng cách nào, gượng gật đầu.
Từ lúc bước cho đến bây giờ, Tô Ly hề gọi Tô Duy An một tiếng nào.
Không khí vốn dĩ còn hòa hợp khách sáo, giờ đây trở nên vô cùng gượng gạo.
May mắn , đến bữa ăn, Mạc trở về, Tô Duy An và Mạc trò chuyện, khí cuối cùng cũng hòa hợp hơn một chút.
Trên bàn ăn, Mạc và Tô Duy An chuyện về kinh doanh, Mạc phu nhân và Vương Thanh Hà, kế của Tô Ly, cũng chuyện với , sự xã giao giữa lớn duy trì .
Tô Ly, vốn dĩ luôn tỏ dịu dàng ngoan ngoãn, hôm nay thậm chí còn thèm giả vờ nữa, đây là đầu tiên Mạc Hành Viễn thấy thái độ của cô.
Có thể thấy, cô hận Tô Duy An đến mức nào.
Tô Ly khẩu vị, ăn qua loa vài miếng đặt đũa xuống.
Cô nên hiểu chuyện, cư xử, nhưng đối diện với gia đình Tô Duy An, cô thực sự làm .
“Mọi dùng từ từ.” Lời của Tô Ly là với Mạc và Mạc phu nhân.
Người nhà họ Mạc đều là tinh ý, sự bất mãn của cô đối với Tô Duy An.
Vì , ai khuyên cô, để cô rời khỏi bàn ăn.
Trong lúc ăn, Mạc Hành Viễn thỉnh thoảng ngoài.
Thời tiết hôm nay như hôm qua, âm u, như sắp mưa.
Tô Ly đến nhà kính trong vườn xem những bông hoa nuôi trồng trong đó, những bông hoa mềm mại, rực rỡ phù hợp với thời tiết u ám .
“Thực , cũng đến.”
Giọng bất ngờ vang lên khiến Tô Ly đầu .
Hứa Lạc Chân Tô Ly, “Cái gọi là xã giao tác dụng với .”
“Vậy cô đến làm gì?”
Từ khi Tô Duy An cưới Vương Thanh Hà, Tô Ly về cái gọi là nhà đó nữa. Còn Hứa Lạc Chân, cô cũng ít gặp.
Hứa Lạc Chân là con gái riêng của Vương Thanh Hà, cô khác với Vương Thanh Hà, thích chuyện, thích , luôn lạnh lùng.
Tuy giao thiệp gì, nhưng Tô Ly vẫn ưa cô .
“Lễ nghĩa.” Hứa Lạc Chân Tô Ly, “Chú cũng xem cô sống ở nhà họ Mạc.”
“Ha.” Tô Ly hừ lạnh, “Là xem nhà họ Mạc thể ông bám thì đúng hơn.”
Hứa Lạc Chân biện hộ, “Ông là bố ruột của cô, sẽ hại cô .”
“Ông giống bố ruột của cô hơn.” Tô Ly mang theo sự hận thù.
Nếu Vương Thanh Hà làm tiểu tam của Tô Duy An, cô trầm cảm mà tìm đến cái chết.
Một gia đình vốn hạnh phúc bao, cứ thế Vương Thanh Hà hủy hoại.
Mẹ mất lâu, Tô Duy An rước con Vương Thanh Hà nhà…
Tô Ly nghĩ đến những chuyện trong quá khứ, lòng hận thù gần như nhấn chìm cô.
“Tùy cô thế nào, nghĩ thế nào, cái nhà đó là nhà của cô, của .” Hứa Lạc Chân hề cảm xúc d.a.o động vì lời của Tô Ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien/chuong-31-anh-ay-dang-do-co.html.]
“Hơn nữa, nếu cô gả, cũng ai ép cô.” Hứa Lạc Chân : “Huống hồ, cô dường như cũng gả đúng .”
Tô Ly chế giễu, “Thấy gả đúng , nên cô hối hận vì để cô gả đến đây ?”
Hứa Lạc Chân cau mày.
“Đừng giả vờ nữa. Hơn nữa, giữa chúng , dù gặp mặt, cũng cần chào hỏi.” Tô Ly xong, lưng , thèm để ý đến Hứa Lạc Chân nữa.
Hứa Lạc Chân bóng lưng Tô Ly, cuối cùng cũng gì thêm, rời khỏi nhà kính.
Tô Ly nghiến răng, cô thấy tiếng bước chân, tưởng là Hứa Lạc Chân .
Quay đầu thì thấy Mạc Hành Viễn cầm áo khoác của cô bước .
“Cũng thông minh đấy, bên ngoài lạnh, chạy đây trốn.” Anh đưa áo cho cô.
Tô Ly nhận lấy áo, “Xong ?”
Mạc Hành Viễn kéo một chiếc ghế xuống, “Chưa .”
Tô Ly bực bội.
“Cái giống cô.” Mạc Hành Viễn cô, “Cô là giả tạo ? Sao hôm nay vô lễ như , ngay cả vẻ bề ngoài cũng thèm làm?”
“Không ai cũng đáng để trao giá trị cảm xúc.”
Mạc Hành Viễn chằm chằm cô một lúc lâu, bỗng nhiên nhếch môi , “Luôn cảm thấy giống như một kẻ ngốc lợi dụng.”
Tô Ly cau mày, nụ thoáng hiện mặt , tim cô đập loạn xạ.
Anh, dường như đang dỗ cô.
“Mạc Hành Viễn, đang dỗ em vui ?” Tô Ly mặt , luôn thẳng thắn.
Mạc Hành Viễn hừ một tiếng, ánh mắt về phía chậu lan hồ điệp phía cô, “Tôi dựa mà dỗ cô vui?”
“Em là vợ mà.” Tô Ly đến chắn tầm của , cúi , ánh mắt đối diện với , môi khẽ nhếch, “Cho nên, dỗ em vui, là chuyện quá bình thường.”
Mạc Hành Viễn đặt tay lên ghế, ngón tay khẽ xoay, trong đôi mắt đen như mực của phản chiếu biểu cảm linh động của cô, lúc khác với lúc nãy.
Cô mặt , dường như luôn phóng túng như .
“Mạc Hành Viễn, em ?” Tô Ly càng thêm rạng rỡ động lòng .
Trong khoảnh khắc đó, Mạc Hành Viễn cô làm cho lóa mắt.
Cô còn lộng lẫy hơn cả những bông hoa chăm sóc kỹ lưỡng trong nhà kính, linh động mà dung tục.
Ánh mắt Mạc Hành Viễn cuối cùng cũng chút rối loạn.
Anh sang bên cạnh, tránh ánh mắt của cô, “Tự luyến là cô đấy.”
“Ừm. Em rõ vốn để tự luyến.” Tô Ly nghiêng , chắn mặt , “Anh cũng thấy em , đúng .”
Mạc Hành Viễn sang trái, cô cũng sang trái.
Mạc Hành Viễn sang , cô cũng sang .
Cứ như , Tô Ly chơi vui, nhưng cẩn thận nghiêng đầu quá mức, giữ vững, ngã sang một bên.
Mạc Hành Viễn đưa tay nắm lấy cánh tay cô, Tô Ly mượn lực ngã lòng , mặt đập n.g.ự.c , khi ngẩng đầu lên, môi cô lướt qua cằm , cảm giác mềm mại ấm áp khiến thở Mạc Hành Viễn thắt .
Chiếc ghế chắc chắn, hai va , lập tức đổ sập.
Mạc Hành Viễn ngã ngửa , Tô Ly cũng ngã lòng , giá hoa phía cuối cùng cũng họ làm đổ.
Hoa rơi vãi khắp sàn, Tô Ly sấp n.g.ự.c Mạc Hành Viễn, tiếng động bên cạnh, cô sợ đập trúng, cố gắng chui lòng Mạc Hành Viễn.
Mạc Hành Viễn nuốt nước bọt, cô cứ động đậy như , thực sự khó chịu.
“Đừng động đậy!” Giọng đầy từ tính.
Tô Ly vùi mặt n.g.ự.c , hai tay bám chặt lấy vai , cơ thể hai chồng lên , tư thế mắt, nhưng mờ ám.
“Tô Ly!”
Lần đầu tiên, Mạc Hành Viễn gọi tên cô.
Sự tức giận xen lẫn sự nhẫn nhịn, và sự kiềm chế.
Tô Ly động đậy.
Hơi thở của cô xuyên qua lớp áo bên trong của thấm cơ thể , thở ấm áp mang theo độ ẩm, đốt cháy lồng n.g.ự.c .
Ngực Mạc Hành Viễn phập phồng gấp gáp, cơ thể cô áp sát như , bắt đầu xao động.
Muốn đẩy cô , thấy những chậu hoa đổ xung quanh, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
“Cô mau dậy!” Mạc Hành Viễn nghiến răng nghiến lợi đỉnh đầu cô.