Tô Li tỉnh dậy.
Cô thấy Mạc Hành Viễn thì tỉnh.
Vừa đến cửa, mở cửa, cô thấy câu đó của Tạ Cửu Trị.
Cô ngay.
Tay cô khẽ đặt lên bụng phẳng lì, những lời bác sĩ đây cô vốn để tâm lắm, nghĩ rằng kết hôn, cũng sẽ sinh con.
Hôm đó cảm nhận sinh linh bé bỏng trong bụng Lục Tịnh khao khát thế giới , trong khoảnh khắc đó, cô chợt nghĩ, nếu cô cũng một đứa con, cảm giác cũng tệ.
Lời của Tạ Cửu Trị nhắc nhở cô, cơ thể cô tổn thương, thể thể m.a.n.g t.h.a.i sinh con nữa.
Trong lòng, vẫn cảm thấy hụt hẫng.
Tâm trạng sẽ đổi theo môi trường xung quanh, thể do sự việc gây , cũng thể do những bên cạnh.
Trong lòng Tô Li, một trống.
“Sẽ.”
Câu trả lời kiên định của Mạc Hành Viễn khiến Tô Li lấy tinh thần.
Anh vẫn kết hôn với cô.
Khoảng thời gian , Mạc Hành Viễn đổi một chút.
Cô cũng dần trở như , còn tuân theo điều của như khi ở đảo nữa.
Cô và Mạc Hành Viễn, cả hai đều đang đổi.
“Bây giờ gì cũng , nhưng khi thực sự đến bước đó, thể đối đầu với cả gia đình ?” Tạ Cửu Trị sớm thấu lòng trong gia đình hào môn , họ vĩnh viễn đặt lợi ích lên hàng đầu.
Còn tình cảm, đó chỉ là một trò tiêu khiển của họ.
Tô Li trải qua quá nhiều tổn thương, nếu ở bên Mạc Hành Viễn, thực sự bước giới hào môn , cô nền tảng gia thế, thể chấp nhận bao nhiêu năm?
Nếu xuất hiện một gia thế hơn Trương Dự Huệ, thể khiến nhà họ Mạc trở nên mạnh mẽ hơn, nhà họ Mạc thể động lòng ?
Tạ Cửu Trị suy nghĩ xa.
Anh thực sự đang nghĩ cho Tô Li.
Tình yêu khó ở bình thường, huống chi là trong mắt những tiền thế .
Dù là Mạc Hành Viễn Quý Hằng, thực đều hợp với Tô Li.
Tạ Cửu Trị cảm thấy Tô Li hợp với một gia đình nhỏ ấm áp, đơn giản và tràn đầy yêu thương.
Đôi khi, sống một đời bình dị, đơn giản mới là điều đáng quý.
“Ngày tháng sẽ trôi qua từng ngày, vấn đề thì giải quyết vấn đề. Những vấn đề xảy , cần nghĩ .” Mạc Hành Viễn tiếp tục chuyện với Tạ Cửu Trị nữa.
Anh hiểu rõ, Tạ Cửu Trị từng động lòng với Tô Li, thể bao giờ ủng hộ và Tô Li.
Tạ Cửu Trị : “Cuộc sống của khác thì cần nghĩ , vì dù nghĩ cũng nhiều vấn đề. vấn đề giữa và Tô Li đặt rõ ràng. Không là tưởng tượng, mà là những vấn đề thể thấy .”
“Tôi sẽ giải quyết!”
“Vậy món nợ Trương Dự Huệ , giải quyết thế nào?” Tạ Cửu Trị chút gay gắt.
Nếu Mạc Hành Viễn tiếp cận Tô Li nữa, lẽ sẽ chuyện .
Vì Mạc Hành Viễn vẫn còn ý định và suy nghĩ với Tô Li, buộc Mạc Hành Viễn bày tỏ thái độ, món nợ Trương Dự Huệ nợ Tô Li, lời giải thích.
Anh thể để Tô Li chịu những tổn thương đó một cách vô ích.
“Tôi nghĩa vụ giải thích với .” Mạc Hành Viễn chuyện với Tạ Cửu Trị nữa, dậy, mặt mày tái mét.
Tạ Cửu Trị cũng lên, vẻ mặt tươi tỉnh ban đầu cũng biến mất, “Mạc Hành Viễn, nghĩa vụ giải thích với , nhưng tái hôn với Tô Li, nếu chuyện cho cô một lời giải thích, sẽ cùng với tất cả bạn bè xung quanh cô , khuyên cô tránh xa .”
Ánh mắt Mạc Hành Viễn ngay lập tức trở nên âm trầm.
Tạ Cửu Trị né tránh.
Khí thế giữa hai căng thẳng như dây đàn.
Tô Li thấy khí , sợ rằng giây tiếp theo họ sẽ đ.á.n.h .
Cô đóng mạnh cửa , bước ngoài.
“Ê, hai đang làm gì thế?” Cô tò mò cả hai, về phía quầy bar, “Trời sắp sáng , hai về nhà ngủ , là nỡ xa ?”
Tô Li cố ý đùa.
Tạ Cửu Trị Mạc Hành Viễn thật sâu một cái, , về phía Tô Li, “Đang chuyện rượu với Mạc Tổng. Anh cho rằng rượu của vấn đề.”
“Tửu lượng của tệ, uống ly của mà ngủ mấy tiếng liền, thể bán cho khách khác .” Tô Li nhắc nhở .
“Biết .” Tạ Cửu Trị : “Lần ai đến hỏi loại rượu mạnh nhất, sẽ pha cái cho họ. Uống xong là ngủ, bao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-pamk/chuong-482-dua-co-ay-di-cam-nhan-hanh-phuc.html.]
Tô Li , “Đi thôi.”
Tạ Cửu Trị Mạc Hành Viễn vẫn đó, sắc mặt hề dịu .
“Mạc Tổng định ở quán ?” Tạ Cửu Trị gượng gạo, “Quán chúng giữ khách.”
Tô Li đến xe, đề máy.
Tạ Cửu Trị ở cửa chờ Mạc Hành Viễn.
Mạc Hành Viễn mặt lạnh , mặt Tạ Cửu Trị, ánh mắt sắc lạnh liếc một cái, mới về phía xe của Tô Li.
Tô Li hạ cửa kính, “Anh lái xe ?”
“Không.” Trước mặt Tô Li, sắc mặt Mạc Hành Viễn dịu một chút, “Cùng .”
Tô Li mím môi, cùng lắm.
Mạc Hành Viễn : “Về nhà nấu mì cho em ăn.”
Tô Li nhíu mày.
Thực cô tự cũng nấu mì.
Cuối cùng vẫn bấm khóa xe, để lên xe.
Tô Li chào Tạ Cửu Trị lái xe .
“Sao về Vân Cảnh?”
“Không gặp.”
“…”
Tô Li tình hình giao thông, gì thêm.
Mạc Hành Viễn cũng ngoài cửa sổ xe, chợt : “Đi thăm Lục Tịnh .”
Tô Li nhíu mày, “Sao tự nhiên thăm cô ?”
“Em ?”
Tô Li .
Cô gọi điện cho Lục Tịnh , rằng cô và Mạc Hành Viễn sẽ đến thăm cô .
“Cô đến thì , đến làm gì?”
Nối với Bluetooth xe, Mạc Hành Viễn cũng rõ lời Lục Tịnh .
Tô Li liếc Mạc Hành Viễn, sắc mặt hiếm khi bình tĩnh.
Dường như quen với thái độ của Lục Tịnh đối với .
“Anh đang ở xe.” Tô Li vẫn nhắc nhở cô, sợ lát nữa cô những lời khó hơn.
“Tôi chứ. Chính vì đang xe nên mới .”
“…”
Tô Li chút đồng cảm với Mạc Hành Viễn.
Tuy nhiên, điều đó cũng gián tiếp cho thấy thực sự yêu thích.
“Thôi , cứ đến .” Lục Tịnh đột nhiên nới lỏng thái độ.
Tô Li , “Được.”
“Cô ăn sáng đúng . Vừa kịp lúc, Trì Mộ nấu một nồi cháo hải sản, còn đang làm bánh bao và bánh màn thầu.” Giọng Lục Tịnh toát vẻ hạnh phúc của một phụ nữ nhỏ bé.
Tô Li , “Tốt quá.”
Kết thúc cuộc gọi, Tô Li liếc Mạc Hành Viễn.
Thật khó cho , Lục Tịnh thái độ như với , mà vẫn đến mặt cô , cũng sợ Lục Tịnh khách sáo với .
Đến nơi, Lục Tịnh mở cửa.
Tô Li xòe tay, “Tụi em quyết định đến đột xuất, mua gì cả.”
Lục Tịnh kéo tay cô, “Nếu cô cứ đến nào mua đó, nhà sắp chất đầy . Tụi thiết thế mà, đừng làm mấy chuyện đó.”
Cô chỉ liếc Mạc Hành Viễn, nhàn nhạt : “Mạc Tổng cứ tự nhiên nhé.”
Mạc Hành Viễn giận Lục Tịnh.
Anh bếp, thấy Trì Mộ đang đeo tạp dề làm đủ loại bữa sáng bếp.
Trì Mộ chào , cũng hỏi, “Sao đột nhiên đến ?”
Mạc Hành Viễn ngoài, thấy hai phụ nữ đang tựa chuyện.
Anh : “Tôi cô cảm nhận nhiều hơn khí gia đình của hai .”