Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly, Mạc Hành Viễn - Chương 359: Không phải của anh, đừng cướp
Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:26:37
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Danh tiếng của Lục Trình Huy ở nước ngoài , giỏi nhất là dùng sắc để giao dịch.
Đa đàn ông đều háo sắc, phụ nữ là món quà nhất.
Mạc Hành Viễn rõ ràng, Lục Trình Huy tiếp cận Tô Ly thường xuyên, chính là dùng Tô Ly để trả thù .
Anh thực lo Tô Ly sẽ tin Lục Trình Huy, nhưng Lục Trình Huy nhiều chiêu trò hiểm độc, sợ Tô Ly sẽ kịp phòng mà trúng kế.
Tô Ly họ gì nữa, dậy bỏ .
Lục Trình Huy chút khó đoán tâm tư của Tô Ly, cô Mạc Hành Viễn ngủ với phụ nữ khác, ngoài vẻ mờ mịt , biểu cảm dư thừa nào khác.
Tô Ly ở đây, Mạc Hành Viễn đương nhiên cũng sẽ ở .
Anh dậy, tìm Tô Ly.
“Bây giờ tình hình của họ thế nào ?” Lục Trình Huy hỏi Tạ Cửu Trị.
Tạ Cửu Trị còn kịp gì, thấy một giọng xuất hiện.
“Chính là tình hình mà đang thấy đây,” Hạ Tân Ngôn nhẹ nhàng lắc ly rượu, liếc Lục Trình Huy: “Tổng giám đốc Lục, của , đừng mơ tưởng.”
Lục Trình Huy nheo mắt: “Luật sư Hạ tài đ.á.n.h kiện. Tôi cũng học kinh nghiệm , của , thì cướp lấy là .”
Ngón tay thon dài của Hạ Tân Ngôn nhẹ nhàng chạm mặt ly thủy tinh: “Thật ? Vậy xem năng lực của Tổng giám đốc Lục . Cửu Thành, tuy mang họ Mạc, nhưng tuyệt đối là nơi mà Tổng giám đốc Lục thể chen chân .”
Ai cũng mối quan hệ giữa Hạ Tân Ngôn và Mạc Hành Viễn đến mức nào, lời thể đại diện cho Mạc Hành Viễn.
“Ha,” Lục Trình Huy vì quá tức giận: “Cậu cũng Cửu Thành mang họ Mạc. Đã , kiêu ngạo sớm thế?”
Hạ Tân Ngôn nhướng mày, nhún vai : “Năng lực của ở đây mà.”
“Cười quá sớm, đến lúc đó sẽ còn t.h.ả.m hơn,” Lục Trình Huy sợ.
Hạ Tân Ngôn mỉm .
Mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g giữa hai còn nồng hơn cả lúc Mạc Hành Viễn ở đây, Tạ Cửu Trị tuy thuộc giới thượng lưu, nhưng cũng từng trải.
Giữa Mạc Hành Viễn và Lục Trình Huy, chắc chắn sẽ một trận chiến khốc liệt.
Chỉ là , liệu làm tổn thương đến Tô Ly .
Tạ Cửu Trị Tô Ly cuốn chuyện của họ, cửa hàng của , còn dựa Tô Ly chống đỡ.
Lúc , Tô Ly đang ở góc khuất nhất bên trong, dựa tường, tìm kiếm sự yên tĩnh nhất thời.
Mạc Hành Viễn tới, cùng cô.
Ở đây thể thấy sân khấu, cũng thể thấy nào đang đến gần .
Anh đút hai tay túi quần, một chân thả lỏng, một chân chống phía , đôi mắt hoa đào sâu thẳm chằm chằm phụ nữ bên cạnh.
Tô Ly gì, cũng .
Hai im lặng hết một bài hát, nhân lúc yên tĩnh, Mạc Hành Viễn : “Em hát lắm.”
“Cảm ơn,” Tô Ly khách sáo.
“Trong tình huống hiện tại, quá gần em cũng lắm.”
“ , nhất là đừng đến nữa.”
“...” Mạc Hành Viễn mím môi: “Thủ đoạn của Lục Trình Huy hiểm độc, em đừng quá gần . Cho dù bây giờ em và xa cách, cũng sẽ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để uy h.i.ế.p .”
Tô Ly cuối cùng cũng thẳng .
Đôi mắt đầy vẻ lạnh lùng: “Anh rõ đến gần sẽ mang phiền phức cho , tại vẫn đến? Nhất thiết để đặt d.a.o lên cổ để bức bách , lấy danh nghĩa vì mà từ bỏ lợi ích vốn dĩ thuộc về ?”
“Mạc Hành Viễn, cần sự thâm tình như ,” Tô Ly hít sâu: “Anh thật sự vì mà , thì hãy tránh xa , ngang qua đây cũng đừng nên một cái.”
Mạc Hành Viễn thẳng , thấy sự tức giận ẩn hiện trong mắt cô, đối mặt với cô: “Tôi làm thế nào, em mới thể tha thứ cho ?”
“Không làm gì cả là nhất.”
Hai giằng co.
Mạc Hành Viễn thấy cảm xúc của cô, lòng nghẹn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-pamk/chuong-359-khong-phai-cua-anh-dung-cuop.html.]
Anh giải thích với cô, nhận với cô, nhưng cô chịu để ý.
Ngoài việc thỉnh thoảng xuất hiện mặt cô, thật sự làm gì nữa.
Có gọi “Chị Ly”, Tô Ly thèm Mạc Hành Viễn, liền ngoài.
Mạc Hành Viễn chống tay lên hông, cả như rút hết tinh thần, suy sụp.
Khi về, Hạ Tân Ngôn : “Lần , và Tô Ly cách giải quyết .”
Hơi thở của Mạc Hành Viễn cũng thấy đau đớn.
Hạ Tân Ngôn nghiêng đầu , thấy mặt vẻ sống còn gì để luyến tiếc, rơi bế tắc, cảm giác c.h.ế.t chóc lối thoát.
“Tùy duyên thôi,” Hạ Tân Ngôn thở dài: “Chuyện tình cảm, chỉ thể tùy duyên. Có lẽ buông xuống , ngược việc ở bên sẽ còn khó khăn nữa?”
Mạc Hành Viễn buông xuống .
Anh nghĩ, sẽ ép Tô Ly thêm một nữa.
...
Mạc Hành Viễn Tương Thành thường xuyên.
Có một thời gian xuất hiện ở quán bar “Không Rời” nữa.
Theo lời của Tạ Cửu Trị, cuối cùng cũng yên tĩnh một chút.
Lục Tĩnh việc gì là đến quán bar giúp đỡ, kiếm một ly rượu miễn phí để uống, còn thể ăn chút đồ ngọt, cô cần tiêu tiền chính là đang kiếm tiền.
Lục Trình Huy về cơ bản cứ cách vài ngày đến quán bar, mỗi đến trò chuyện với Tô Ly vài câu, về Mạc Hành Viễn, thiện.
“Anh họ Lục, cũng họ Lục, tám trăm năm khi là một nhà ?” Lục Tĩnh đùa với Lục Trình Huy.
Gặp vài , đàn ông quả thực cũng khiến ghét .
Ấn tượng của họ về , hiện tại chỉ vì ưa Mạc Hành Viễn.
Thực , là hài hước và dí dỏm, vẫn khá lòng khác.
“Đồng tộc đồng tộc, vốn dĩ là một nhà,” Lục Trình Huy : “Người họ Lục chúng , đàn ông trai, phụ nữ xinh . Cô là chúng là một nhà .”
Lục Tĩnh chọc .
“Anh trai như , còn khéo ăn như thế, chắc chắn vận đào hoa nhỉ.”
“Hoàn ngược ,” Lục Trình Huy bất lực: “Có lẽ các cô gái đó đều suy nghĩ giống cô, nên đến gần . Kiểu như , trong mắt khác, là loại công t.ử đào hoa.”
Lục Tĩnh nhịn gật đầu: “Cũng lý. Thật thảm.”
Lục Trình Huy lắc đầu thở dài: “Cô thì thôi, cô , cũng thấy t.h.ả.m thật.”
Trò chuyện vài câu, điện thoại Lục Trình Huy reo lên.
“Tôi ngoài điện thoại một lát,” Anh với Lục Tĩnh mới ngoài.
Anh , Lục Tĩnh kéo tay Tô Ly, chút hưng phấn: “Nếu và Mạc Hành Viễn những chuyện dây dưa , chỉ là một vị khách đến quán bar tiêu tiền, thể phát triển ?”
Tô Ly vỗ tay cô: “Em phát triển với ?”
“Tôi kết hôn . Đương nhiên là em ,” Lục Tĩnh nhíu mày: “Em cố tình hiểu đấy chứ.”
“Nếu phát triển, bất kể liên quan gì đến Mạc Hành Viễn , cũng sẽ phát triển,” Tô Ly thấy mắt Lục Tĩnh sáng lên, cô toe toét với cô : “Đáng tiếc, phát triển.”
Lục Tĩnh sốt ruột: “Ôi chao, em đừng phong tỏa trái tim nữa ? Đã cần Mạc Hành Viễn nữa , chúng tìm kiếm một đàn ông chất lượng cao mới chứ.”
“Anh là chồng cũ của Bạch Tri Dao, từng tù, chất lượng cao ?” Tô Ly hỏi ngược Lục Tĩnh.
Lục Tĩnh sững sờ, vỗ đầu: “Ôi chao, quên mất chuyện .”
Tô Ly: “...”
“Quên chuyện gì ?” Lục Trình Huy bước lúc thấy Lục Tĩnh câu .
Lúc nãy Lục Tĩnh quả thật là ma quỷ ám ảnh mà quên mất lai lịch của Lục Trình Huy.
Người đàn ông , thật sự lợi hại.
Nếu lai lịch của , chắc chắn sẽ lừa.