Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly, Mạc Hành Viễn - Chương 282: Chỉ là nhất thời mê đắm
Cập nhật lúc: 2025-12-07 15:03:42
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh thấy họ trong xe, chuyện vui vẻ.
Ít nhất, hòa hợp.
Anh khó mà nghĩ rằng cô thực sự ý với đàn ông đó .
“Em tiếp tục với nữa.” Điều , Tô Ly kiên quyết, “Không liên quan đến khác, chỉ là em tiếp tục với nữa. Mạc Hành Viễn, thích em, em cảm thấy . Hơn nữa, em cũng thích đến mức đó.”
Cô từng nghĩ kỹ, cô và Mạc Hành Viễn sẽ tương lai.
Việc họ dây dưa với bây giờ, lẽ thực sự như Tạ Cửu Trị , chỉ là chơi chán mà thôi.
Tô Ly ngước Mạc Hành Viễn, thấy sự kiềm chế trong mắt .
Cô hít sâu một , tiếp tục những lời vô tình, “Mạc Hành Viễn, đừng tìm em nữa. Hãy xem như là cho chính một chút thời gian để suy nghĩ kỹ, chúng thực sự hợp . Người thích, rốt cuộc là em, là vẻ ngoài của em. Hay là, cái thích, chỉ là cơn nghiện khi ở bên em.”
“Anh đấy, em thích dây dưa. Em cũng thích hòa chia tay, hòa, tổn thương khác, cũng mệt mỏi. Tình cảm đến mấy cũng chịu nổi sự giày vò như . Em thích, chính là thích. Không thích, chính là thích. Em rõ ràng về tình cảm của , đang chơi trò bắt thả với .”
“Anh thấy, như vô vị ? Em thực sự , tự dâng đến cửa, tại em cần? Chỉ vì, tình cảm em dành cho chỉ một chút. Giờ đây, tất cả tan biến. Anh cũng cần lãng phí thời gian ở chỗ em, làm uổng phí tình cảm của .”
Mạc Hành Viễn siết chặt nắm tay nữa, nghiến răng, “Em chắc chắn?”
“Ừ, em chắc chắn.” Tô Ly gật đầu, giọng điệu bình thản.
Cô nghĩ rằng, khi những lời , Mạc Hành Viễn sẽ rời .
Giống như đây, biến mất khỏi thế giới của cô trong một thời gian dài.
Lần , như .
Mạc Hành Viễn đột nhiên thả lỏng nắm tay, .
“, cũng thích lặp lặp . , , thích em, là em chấp nhận. Tô Ly, thích em, vấn đề gì, em chấp nhận , là vấn đề của em.”
“...” Tô Ly tưởng rằng cô nhiều như là thể làm từ bỏ, nghĩ đến việc đưa luận điệu vô lý như .
Điều rõ ràng là đang làm khó dễ.
Anh đây, như .
Một lạnh lùng như , tại trở nên như thế ?
Hai họ, dường như hoán đổi cho .
Mạc Hành Viễn : “Mở cửa .”
Tô Ly nhíu mày, “Mạc Hành Viễn…”
“Em mở, mở.” Mạc Hành Viễn tiến lên, mật khẩu.
Tô Ly mặc kệ bấm, khi bấm xong, hiện mật khẩu sai.
Mạc Hành Viễn dám tin, “Em đổi ?”
“Ừ.”
“…”
Hai đối diện , Tô Ly mở cửa, Mạc Hành Viễn .
Họ bây giờ, giống như đang xác định nên ở bên , mà giống như một cặp đôi đang cãi giận dỗi.
Bế tắc.
Bỗng nhiên, Mạc Hành Viễn nắm lấy tay Tô Ly, kéo cô gần, đôi mắt đen láy đầy vẻ thâm tình, “Thử nữa xem. Nếu thực sự thể thích nổi, thì thôi.”
“…”
Tô Ly thấy sự khao khát trong mắt .
Không là khao khát tình cảm, là thứ gì khác.
“Tô Ly, nghiêm túc.”
Mạc Hành Viễn buông tay cô , hai tay cẩn thận ôm lấy khuôn mặt cô, cúi đầu, ánh mắt rơi môi cô.
Anh nhẹ nuốt nước bọt, từ từ đến gần.
Chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng.
Mạc Hành Viễn liền nới lỏng một chút, hai mắt chằm chằm cô, đó nữa áp môi lên môi cô.
Hôn nhẹ, di chuyển, cọ xát dịu dàng, giống như lời thì thầm giữa những yêu , cũng là cách để với yêu rằng thực sự thích.
Không mạnh mẽ, bá đạo, chỉ là nhẹ nhàng áp môi lên môi cô, từng chút từng chút hôn, như đang cầu xin tình yêu.
Lần đầu tiên Tô Ly hôn như .
Trước đây, luôn mang theo sự mạnh mẽ và tấn công, sẽ xông thẳng thành trì, cướp đoạt, cho cô cơ hội thở.
Hôm nay, nụ hôn của khiến cô cảm nhận nhiều điều.
Như , là nghiêm túc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-pamk/chuong-282-chi-la-nhat-thoi-me-dam.html.]
Một lúc lâu, thở của cả hai đều loạn nhịp.
Tiếng Mạc Hành Viễn nuốt nước bọt rõ ràng, kết thúc nụ hôn.
Hai mắt nóng, chằm chằm đôi mắt mơ màng của Tô Ly, đôi mắt sâu thẳm dường như kéo cô vực sâu của .
Tim Tô Ly đập loạn xạ và nhanh, cô thở dốc.
Cả hai đều gì.
Lại qua một lúc lâu, Mạc Hành Viễn buông Tô Ly , lùi một bước, “Ngủ sớm .”
Giữa môi Tô Ly vẫn còn ấm của , cô , cũng đang cô.
…
Đôi khi, giữa nam và nữ thực sự cần quá nhiều lời , chỉ cần khoảnh khắc đó cả hai rung động, ngọn lửa nhỏ trong cơ thể bùng cháy, họ sẽ va chạm với .
Tia lửa b.ắ.n tung tóe, luôn luôn tuyệt vời.
Từ cửa đến phòng ngủ, quần áo vương vãi khắp sàn.
Chiếc chăn màu hồng một nửa đất, một nửa giường, ga trải giường nhăn nhúm, lộn xộn.
Người giường, ôm , thở đan xen, yên bình và đẽ.
Bàn tay thanh mảnh, trắng trẻo đặt n.g.ự.c đàn ông đang nhô lên, khẽ cựa quậy, đàn ông nghiêng , ôm chặt phụ nữ.
Tô Ly mở mắt, ngửi thấy mùi quen thuộc, chạm cơ thể quen thuộc, cô quên chuyện xảy đêm qua, chỉ là bây giờ nghĩ , nhớ rõ lúc đó tâm trạng thế nào mà lăn lộn cùng .
Cô thoát khỏi vòng tay , sự hỗn độn sàn, cô vò đầu bứt tai, vẻ mặt lo lắng.
Nhặt quần áo đất, cô bước khỏi phòng ngủ, phòng tắm tắm rửa xong, mặc quần áo mới dọn dẹp những thứ lộn xộn trong phòng khách.
Điên .
Tô Ly túm tóc, nhất định là điên .
Đêm qua, cô nụ hôn đó của mê hoặc.
Rõ ràng lùi một bước…
Cô trong bếp, uống hai cốc nước, chấp nhận sự thật .
Nghe thấy tiếng bước chân phía , cô đầu , Mạc Hành Viễn quấn khăn tắm của cô bước , thẳng đến chỗ cô, nhận lấy cốc nước trong tay cô, uống cạn một .
Mạc Hành Viễn đặt cốc xuống, đưa tay ôm lấy cô, gác đầu lên vai cô, khẽ lắc lư, “Mệt quá.”
“…” Tô Ly đ.á.n.h tay , “Buông .”
“Không buông.” Mạc Hành Viễn dính lấy cô, “Lâu lắm vui vẻ như .”
Tô Ly hít sâu một , “Đêm qua, ý nghĩa gì.”
“Anh .” Mạc Hành Viễn hiểu rõ, cố gắng sửa chữa suy nghĩ của cô, cũng cô bây giờ ước gì thể cắt đứt quan hệ với ngay lập tức, trở mặt nhận là nhất, “Chỉ là kết quả của sự nhất thời mê đắm.”
“Biết là .” Tô Ly nắm lấy tay , “Anh buông em .”
Lần , Mạc Hành Viễn buông cô .
Tô Ly về phòng ngủ, ga trải giường và vỏ chăn.
Mạc Hành Viễn phòng tắm, khi bước , vẫn quấn khăn tắm của cô.
“Anh quần áo để mặc.” Mạc Hành Viễn hỏi, “Chỗ em còn ?”
“Không .” Tô Ly thèm .
Mạc Hành Viễn đợi cô trải ga giường xong, đến ôm lấy eo cô, kéo cô ngã xuống giường.
Tô Ly dùng sức đ.á.n.h cánh tay , “Anh làm gì , em mới xong! Dậy !”
“Tắm , bẩn.” Mạc Hành Viễn buông tay, “Anh quần áo mặc, chỉ thể giường.”
Tô Ly dậy, chỉnh quần áo, thấy khăn tắm quanh eo sắp tuột, cô vội kéo chăn đắp lên , “Để Trì Mộ mang quần áo đến cho .”
“Em chắc chắn là để mang đến?” Mạc Hành Viễn nhướng mày, vẻ xa khiến cô nóng mặt, né tránh ánh của , “Cậu đến sẽ chúng làm gì. Cuộc tình vụng trộm mà em chơi, sẽ giấu nữa.”
“Ai chơi tình vụng trộm với ?”
“Vậy công khai nhé?” Mạc Hành Viễn dậy lấy điện thoại, “Anh gọi cho Trì Mộ.”
Tô Ly thấy , vội vàng giật lấy điện thoại của .
Mạc Hành Viễn , “Vẫn chơi trò công khai ?”
Anh hề bận tâm đến việc công khai , chỉ cần cô vẫn cần là .
“Em lấy cho .”
Tô Ly hậm hực lườm , cô nắm thóp .
________________________________________