Mất Kiểm Soát Sau Kết Hôn - Tô Ly, Mạc Hành Viễn - Chương 243: Tình yêu của anh đáng giá bao nhiêu

Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:08:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Ly kéo Lục Tịnh , để họ .

Bạch Như Cẩm Tô Ly định mở miệng gì đó, nhưng cuối cùng Mạc Hành Viễn đẩy .

“Anh Viễn, lâu gặp chị Tô Ly, chào hỏi một tiếng ?” Bạch Như Cẩm ngẩng đầu đàn ông mặt mày âm trầm.

“Không cần thiết.”

Bạch Như Cẩm khẽ c.ắ.n môi, “Chúng và chị em là một phần nguyên nhân khiến hai nông nỗi .”

“Không liên quan đến hai .” Mạc Hành Viễn đỡ cô lên xe, “Đừng nghĩ nhiều.”

Bạch Như Cẩm trong xe, về phía , thấy Tô Ly và Lục Tịnh chậm, thẳng, ngang qua xe.

Mạc Hành Viễn gấp xe lăn , lên xe.

“Họ .” Lục Tịnh đầu , thấy xe của Mạc Hành Viễn lái .

Đột nhiên, chiếc xe dừng .

Mạc Hành Viễn bước xuống xe, vòng qua ghế phụ thoáng qua, sang chiếc BMW màu đen bên cạnh.

Sau đó, đến chiếc BMW xem điện thoại đó, yên.

“Anh hình như va xe .” Lục Tịnh chú ý thấy.

Tô Ly đầu , lúc thấy Mạc Hành Viễn qua, và đang về phía cô.

Mạc Hành Viễn mặt cô, chỉ chiếc xe phía , “Vừa lái quệt xe , xem giải quyết riêng gọi cảnh sát.”

Tô Ly nhíu mày, vội vàng qua xem quệt trầy xước như thế nào.

Chiếc xe mới mua hơn một tháng của cô, chơi trầy xước, quệt trầy, thật xót xa.

Phía quả thật trầy một mảng lớn, cô nhíu mày, chút bực bội, “Kỹ thuật lái xe của ? Chỗ rộng như cũng quệt ?”

Tô Ly bắt chuyện với , mà là thực sự tức giận.

Bạch Như Cẩm hạ cửa kính xe xuống, về phía , thấy Tô Ly giận dữ, vội : “Chị Tô Ly, Viễn cố ý .”

“Tôi đương nhiên cố ý.” Tô Ly cố ý, “Tôi gọi bảo hiểm, để công ty bảo hiểm liên hệ với .”

Mạc Hành Viễn nhận thấy Tô Ly vui, phản đối.

Tô Ly chụp ảnh gửi cho công ty bảo hiểm, đồng thời gửi biển xe và điện thoại của Mạc Hành Viễn qua, đó nhân viên bảo hiểm cần lo nữa, chỉ cần lái xe đến gara để sửa chữa.

Trách nhiệm rõ ràng, Mạc Hành Viễn để mặc cô xử lý.

“Xong .” Tô Ly , “Sau khi xe đưa kiểm tra, nhân viên bảo hiểm sẽ liên hệ với .”

“Ừm.”

Mạc Hành Viễn lên xe, lái .

Tô Ly chằm chằm vết trầy xước, xót xa vô cùng.

“Sao quệt thế chứ?” Lục Tịnh cũng tiếc, xe mới trầy xước, nhất thời khó chấp nhận nhất.

Tô Ly thở dài một tiếng, “Hôm nay nên ngoài.”

Lục Tịnh ôm cô.

________________________________________

“Chị Tô Ly như biến thành một khác.”

Bạch Như Cẩm ghế phụ, Mạc Hành Viễn, “Anh Viễn, thực em mong và chị Tô Ly tái hợp. Hay là, em giúp chuyện với chị nhé?”

“Nói gì?”

“Giải thích rõ ràng với chị Tô Ly, để chị với .”

Mạc Hành Viễn chút biểu cảm, “Anh , cần thiết.”

trong lòng vẫn còn thích chị , ?” Bạch Như Cẩm chằm chằm Mạc Hành Viễn, sợ bỏ sót biểu cảm tinh tế khuôn mặt .

Thích?

Tình yêu của đáng giá bao nhiêu?

Thấy gì, Bạch Như Cẩm thầm thở phào nhẹ nhõm, : “Con gái dễ dỗ lắm, chỉ cần dùng tâm dỗ dành, chị nhất định sẽ đổi ý định.”

“Hai từng một cuộc hôn nhân, vốn dĩ tình cảm, dễ gì chia tay là chia tay .” Bạch Như Cẩm bình tĩnh về phía , “Anh Viễn, cả đời gặp một thích, dễ dàng . Đừng dễ dàng từ bỏ, cũng đừng đợi đến khi mất mới hối hận.”

Mạc Hành Viễn nắm chặt vô lăng, im lặng.

Bạch Như Cẩm cũng nữa.

________________________________________

Sáng sớm, Tô Ly lái xe đến gara.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-pamk/chuong-243-tinh-yeu-cua-anh-dang-gia-bao-nhieu.html.]

Buổi trưa, Trì Mộ gọi điện thoại cho Tô Ly, bảo cô ngoài một chút.

Tô Ly bước khỏi công ty, thấy Trì Mộ đang đó.

“Có chuyện gì ?” Trì Mộ đến tìm cô, cô nghĩ lý do.

Trì Mộ đưa chìa khóa xe , “Xe đậu ở , mấy ngày lái nó làm.”

Tô Ly chiếc BMW cùng mẫu với xe của cô đậu ở gần đó, cô lắc đầu, “Tôi cần .”

“Đây là nhiệm vụ mà Mạc Tổng giao cho .” Trì Mộ , “Nếu nhận, sẽ coi là thành công việc, và trừ lương.”

“…”

Tô Ly nghiến răng, cô một tiếng, nhận lấy chìa khóa xe, “Cảm ơn.”

“Không gì.” Trì Mộ thực sự chỉ đến để thành nhiệm vụ, làm xong thì ngay.

Tô Ly cầm chìa khóa xe về văn phòng, bỏ chìa khóa ngăn kéo, định lái.

Buổi chiều làm xong việc gì bận rộn, Tô Ly mở ảnh đại diện của Lục Tịnh , tối qua cô về nhà mà nhắn tin cho cô, quà mở ?

Cô nhắn tin.

[Tối qua mở quà ?]

Rất nhanh, Lục Tịnh đang gõ chữ.

[Cảm ơn vì món quà.]

Thấy câu đầy vẻ oán trách , Tô Ly đáp , [Chỗ nào hài lòng ?]

Lục Tịnh trong văn phòng, nghĩ đến chuyện tối qua mang quà của Tô Ly về nhà, lúc Trì Mộ cũng ở nhà.

nghĩ nhiều, mở hộp quà ngay mặt Trì Mộ.

Kết quả, bên trong là đồ chơi tình dục.

Lúc đó Trì Mộ đó , mặt cô đỏ bừng dám ai.

[Cậu mau yêu đương , đừng đến làm khổ tớ nữa.]

[Tớ bảo dùng ngay , thể cất , đợi thời cơ chín muồi dùng.]

Lục Tịnh hiếm khi để ý đến Tô Ly.

Cô ném điện thoại sang một bên, tập trung làm tài liệu máy tính.

Sau nếu Tô Ly đưa đồ cho cô, cô nhất định mang phòng ngủ mới xem!

Trước đây còn mua cho cô nhiều b.a.o c.a.o s.u như , để lâu như thế, khi hết hạn dùng .

[Cậu và Trì Mộ sẽ làm bạn cùng phòng lâu như chứ? Anh yêu cầu gì với ?]

Tin nhắn của Tô Ly gửi đến.

Lục Tịnh chằm chằm điện thoại, nghĩ đến những ở bên Trì Mộ.

[Không .]

Trì Mộ còn chính trực hơn cô, bao giờ để lộ tay chân trong nhà, tắm xong ngoài đều mặc đồ ngủ chỉnh tề, như khác chỉ quấn khăn tắm, để trần nửa .

Dường như, Trì Mộ còn sợ cô làm gì .

Cả hai đều giữ cách, ngăn chặn tình huống thể phát sinh quan hệ.

[Vậy đúng là một quý ông chân chính.]

Lục Tịnh lưỡng lự gõ chữ, hỏi Tô Ly, [Thích một , lao đó ?]

[Ừm.]

Lục Tịnh nhíu mày, [Vậy thích tớ ?]

[Không . Anh lẽ là dám.]

Không dám?

[Nếu sống cuộc sống đạm bạc như nữa, thì hãy chủ động một chút, thêm gia vị , lợi cho tình cảm vợ chồng đấy.] Tô Ly dù cũng là từng trải, cô rõ tầm quan trọng của đời sống vợ chồng.

Có thể nhạt nhẽo, nhưng thể kéo dài.

Lâu dần, thật sự sẽ biến thành bạn cùng phòng.

[Thôi, tớ vẫn chuẩn sẵn sàng.]

Lục Tịnh vẫn rõ tình cảm của dành cho Trì Mộ, hình như cô quen với việc chung sống như thế với .

chút sợ phá vỡ sự cân bằng hiện tại.

Dĩ bất biến ứng vạn biến, cô tin rằng chuyện đều một quá trình tuần tự.

________________________________________

Loading...