Một lời dối, nhưng xem là thật.
“Bạch Như Cẩm là em gái cô , chuyện làm mà giấu ai.” Tô Ly nghĩ, Bạch Tri Dao chỉ thể từ Bạch Như Cẩm.
Vừa nghĩ đến vẻ mặt Bạch Như Cẩm từng đến cầu xin Tô Ly đây, Lục Tịnh thấy khó chịu.
Cô : “Bạch Tri Dao đúng là gì. Trước đó cô còn đẩy Bạch Như Cẩm, ngờ cuối cùng cô nhắm . Nếu Bạch Như Cẩm Bạch Tri Dao cũng từng hại cô , liệu cô còn cầu xin cho Bạch Tri Dao nữa ?”
“Đó là chuyện của hai chị em họ.” Tô Ly thực sự dính líu thêm bất cứ điều gì đến hai chị em nhà họ Bạch nữa. Chuyện thể kết thúc như thế , coi như xong.
“Cậu ly hôn với Mạc Hành Viễn là đúng. Nếu , chuyện sẽ xáo trộn đến mức nào.”
Tô Ly .
Hầu hết đều nghĩ cô và Mạc Hành Viễn ly hôn là vì Bạch Như Cẩm, chỉ cô mới rõ, .
Tuy nhiên, cô lười giải thích.
...
Bạch Như Cẩm xe lăn, cô Bạch Tri Dao bước khỏi trại tạm giam, sắc mặt khó coi, chỉ vài ngày thôi mà cô mất vẻ ngoài rạng rỡ thường ngày.
“Tôi thật sự ngờ, thủ đoạn của cô hèn hạ đến .”
Lời Bạch Như Cẩm thốt khiến Bạch Tri Dao nổi cơn thịnh nộ.
“Nếu cô bản lĩnh, năng lực, sẽ làm như ? Tôi làm tất cả những điều , đều là vì cô.”
“Đừng đổ những suy nghĩ dơ bẩn của cô lên đầu . Cô dung thứ cho chị Tô Ly, chịu nổi chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i con của Viễn. Nếu cô thật sự mệnh hệ gì, cô nghĩ Viễn sẽ bỏ qua cho cô ?”
Bạch Như Cẩm chằm chằm cô : “Chị, nếu em là chị, em sẽ an phận một chút, quản nhiều chuyện như làm gì? Khó khăn lắm mới thoát khỏi cuộc hôn nhân , ngày hôm nay, hà cớ gì tự rước phiền phức?”
“Cô đừng một tiếng ‘chị Tô Ly’ hai tiếng ‘chị Tô Ly’, cô cướp đàn ông của cô, cô còn đỡ cho cô . Bạch Như Cẩm, cô còn chút cốt khí nào ?” Bạch Tri Dao giận đến phát điên.
“Cô cướp đàn ông của , chứ cướp đàn ông của chị. Chị, chị đừng quên, dù chị làm gì, Viễn cũng của chị.” Giọng Bạch Như Cẩm chút lạnh nhạt: “Còn nữa, chị nhớ cho kỹ, là cứu chị . Tôi quỳ mặt chị Tô Ly, cầu xin cô tha cho chị. Chị nhất nên kiềm chế một chút.”
Bạch Tri Dao ngờ Bạch Như Cẩm làm nhiều đến .
Cô tưởng là Mạc Hành Viễn nể mặt Bạch Như Cẩm nên mới tha cho cô .
“Cô quỳ Tô Ly?”
“Nếu , chị nghĩ cô lấy gì mà mềm lòng tha cho chị?” Bạch Như Cẩm đưa tay sờ chân : “Em ở trong bộ dạng , cầu xin khác là dễ nhất .”
Bạch Tri Dao hiểu tại khi Bạch Như Cẩm như , cô thấy gì đó nghẹn trong lòng.
“Chị ? Những như chúng nếu xin ăn ở ngoài, sẽ dễ dàng nhận sự bố thí của khác hơn.” Bạch Như Cẩm đôi chân , giọng điệu như đang chuyện đau ngứa, hề chút xúc động.
“À đúng , chị, chị bao giờ hỏi em về chuyện ngày em bắt cóc?” Bạch Như Cẩm đột nhiên về phía Bạch Tri Dao.
Tim Bạch Tri Dao thắt , hô hấp chút rối loạn.
“Tôi... sợ nhắc đến chuyện buồn của cô.” Bạch Tri Dao hoảng loạn : “Nếu hôm đó Mạc Hành Viễn rỗi cứu phụ nữ tự t.ử , cô bắt cóc.”
“Đây là một vụ bắt cóc lên kế hoạch từ , cho dù Viễn cứu đó, em vẫn sẽ gặp tai họa .” Bạch Như Cẩm thẳng Bạch Tri Dao: “ , chị.”
Bạch Tri Dao cố tỏ bình tĩnh: “Có lẽ .”
Bạch Như Cẩm thu hồi ánh mắt, thở dài: “Em còn ngờ thể sống sót. Những kẻ bắt cóc vẫn đủ tàn nhẫn, g.i.ế.c em. Em cứ nghĩ mãi, lẽ giữ mạng em còn mục đích khác. Đáng tiếc, em sống sót trở về.”
“Đừng nghĩ về những chuyện đó nữa, còn sống là .” Bạch Tri Dao tiếp tục đề tài .
Bạch Như Cẩm gật đầu: “ , còn sống, còn thể gặp chị, còn thể gặp Viễn, là . Chị, bao nhiêu năm nay, em cứ nghĩ chị sẽ trở thành vợ của Viễn.”
Bạch Tri Dao nuốt nước bọt: “Sao thế ? Anh thích em, .”
“ , em biến mất , vẫn thích chị?” Bạch Như Cẩm Bạch Tri Dao, trong mắt mang theo ý .
Bạch Tri Dao siết chặt nắm đấm, cô thể nổi: “Anh là đàn ông của em, làm thể thích .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mat-kiem-soat-sau-ket-hon-to-ly-mac-hanh-vien-pamk/chuong-231-het-chinh-la-het.html.]
“ thích chị Tô Ly.”
Bạch Tri Dao Bạch Như Cẩm, mặt cô luôn nhàn nhạt, nhưng câu khiến Bạch Tri Dao nhận điều gì đó.
Cô thể nào chấp nhận chuyện Mạc Hành Viễn lòng đổi như !
Hai là chị em ruột, lẽ cố chấp giống chứ!
“Như Cẩm, em vẫn còn thích Mạc Hành Viễn ?” Bạch Tri Dao dò hỏi.
Bạch Như Cẩm nhướng mày, mỉm : “Chị cần thăm dò em. Anh Viễn thích ai, điều đó quan trọng hơn.”
Bạch Tri Dao chút hiểu Bạch Như Cẩm.
Trước đây, Bạch Như Cẩm là đơn thuần nhất, khi hẹn hò với Mạc Hành Viễn, cô luôn dẫn theo cô .
Bạch Như Cẩm bao giờ nghĩ rằng, chị gái yêu bạn trai của em gái.
Giờ đây, cô thể hiểu Bạch Như Cẩm đang nghĩ gì nữa.
Cô thể chấp nhận Mạc Hành Viễn thích phụ nữ khác.
Cô thể quỳ lạy Tô Ly để cứu cô .
Rõ ràng cảm thấy Bạch Như Cẩm còn chân thành với như , nhưng những việc cô làm là những việc thể làm mà cần sự chân thành.
...
Tô Ly ngoài, bất ngờ khi thấy Mạc Hành Viễn ở cửa, rõ ràng là lâu .
Cô qua mặt , nhấn thang máy.
Mạc Hành Viễn theo cô thang máy, phía cô, lời nào.
Đột nhiên, ngón tay Tô Ly nắm lấy.
Cô đầu , đôi mắt đào hoa của Mạc Hành Viễn mang theo chút tình ý, ý cầu hòa.
Tô Ly hất tay .
Anh nắm lấy.
“Mạc Hành Viễn, em dây dưa với nữa.” Tô Ly giãy giụa nữa, nắm thì cứ nắm: “Lần là em may mắn, ngã c.h.ế.t. Còn thì ?”
“Em chỉ một mạng, chơi nổi.”
Mạc Hành Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: “Em thể tha thứ.”
“Ha.” Tô Ly bất lực.
Cô dùng sức giật tay , thẳng : “Sao nào? Bây giờ đang quyết định lúc đó của em là sai ? Anh dẫn đến, quỳ gối cầu xin em, bây giờ với em là thể tha thứ.”
“Mạc Hành Viễn, em thật sự...” Tô Ly dùng lời lẽ nào để hình dung nữa.
Cửa thang máy mở , Tô Ly bước nhanh ngoài.
Mạc Hành Viễn đuổi theo: “Ý của là, chỉ cần em tha thứ, những chuyện tiếp theo sẽ xử lý.”
“Em chuyện với nữa.” Tô Ly thực sự cảm thấy vô vị, cô thể hiểu hành vi của Mạc Hành Viễn.
Nếu thực sự chút đau lòng cho cô, nên dẫn Bạch Như Cẩm đến cầu xin cô.
Anh dẫn Bạch Như Cẩm đến, chẳng là nắm chắc rằng cô sẽ mềm lòng vì Bạch Như Cẩm mà tha cho Bạch Tri Dao ?
Cô lười thêm nữa.
Cô dừng , , một nữa kiên định Mạc Hành Viễn: “Em và , nên dây dưa rõ nữa. Mạc Hành Viễn, hết, chính là hết.”
________________________________________