Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế - Chương 19 Thẩm Hiên lợi hại

Cập nhật lúc: 2025-07-27 19:40:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiễn Lục Vũ Hoành cùng vợ, Lục Vinh cấm thở dài nhẹ nhõm một .

“Cuối cùng hai ông bà đó cũng , bọn họ , thật còn lời gì để .” Lục Vinh vỗ vỗ ngực, thở dài nhẹ nhõm một .

Thẩm Hiên chút khó hiểu Lục Vinh: “Em thấy biểu hiện thực uy phong mà!”

Lục Vinh : “Anh chỉ hư trương thanh thế thôi, mà em từ nơi nào tìm tới giấy tờ thu chi của ông ?”

“Đi Quang Võng tra tra là .” Thẩm Hiên cần nghĩ ngợi .

Lục Vinh Thẩm Hiên: “Em làm thế nào mà những cái đó?”

“Anh em là sinh viên đại học ?” Thẩm Hiên hỏi.

Lục Vinh gật đầu: “Biết.”

Thẩm Diệu Huy ở khu bình dân là thập phần nổi danh, xóm nghèo hầu như đều là C cấp, D cấp gien , B cấp gien Thẩm Diệu Huy ở đó thật là nổi bật, cha Thẩm Diệu Huy cũng thực kiêu ngạo vì đứa con trai .

Xóm nghèo ngưỡng mộ Thẩm Diệu Huy ít . Cha Thẩm đối tới cửa làm mai minh xác tỏ vẻ, Thẩm Diệu Huy tương lai cưới đại gia tộc thiên chi kiêu nữ lớn lên ở thành phố, xóm nghèo đừng mơ tưởng trèo cao con họ.

“Em thỉnh thoảng sẽ trộm xem sách của , về em còn phá mật khẩu của , dùng tài khoản của thư viện trường.” Thẩm Hiên nhẹ nhàng bâng quơ .

Lục Vinh Thẩm Hiên bình đạm làm giật mở to mắt, “Em phát hiện ?”

“Em làm cẩn thận, hơn nữa cha em cũng tin em năng lực như .” Thẩm Hiên khổ .

Thẩm Hiên nhắm mắt , trong lòng hiện lên vài phần ảm đạm. Về cơ bản gien cấp bậc càng cao càng thông minh, chỉ là E cấp gien.

Người trong nhà cũng bủn xỉn thể hiện sự khinh thường đối với . Thẩm Hương Vân há mồm ngậm miệng đều mắng hai ngu xuẩn, ăn . So với lựa lời em gái, trai phản ứng hàm súc hơn nhiều. Anh trai thường thường để ý đến , nhưng ngẫu nhiên liếc qua thì là ánh mắt như xem giòi bọ chui rúc cống ngầm .

Lục Vinh Thẩm Hiên: “Em từng thử hiển lộ một chút năng lực cho cha xem ?”

Thẩm Hiên cúi đầu, khi còn nhỏ đương nhiên cũng khát vọng tình yêu của cha , cũng từng thử làm như . cha phản ứng giống như đang xem một tên hề cố loè thiên hạ. Cái phản ứng như thực sự kích thích Thẩm Hiên sâu sắc nên từ giây phút đó, Thẩm Hiên liền hề thử làm như nữa, cả cũng biến âm u.

Lục Vinh Thẩm Hiên sắc mặt, vỗ vỗ Thẩm Hiên bả vai, : “Cha em để em thế em gái lấy chồng, chính là từ bỏ em, em cần nghĩ nhiều.”

Thẩm Hiên gật đầu, : “Được.”

Đối cha , sớm còn hy vọng xa vời gì. Lúc bọn họ đổi hôn, bỏ xuống chính ngày đó, quan hệ giữa cùng cha liền kết thúc, chỉ ngẫu nhiên nhớ tới thì ít nhiều vẫn là sẽ chút ảm đạm.

………………………………

“Có ăn trái cây ?” Lục Vinh hỏi.

Thẩm Hiên chần chờ một chút, mở to mắt hỏi: “Có thể chứ?”

“Đương nhiên.” Lục Vinh đưa Thẩm Hiên hai quả cam.

Thẩm Hiên cầm một quả cam ngửi ngửi, lộ vẻ mặt say mê.

Thế giới thích hợp trái cây sinh trưởng địa phương cực ít nên trái cây giá cả luôn cao chót vót.

“Ta thật nhiều năm ăn qua trái cây .” Thẩm Hiên .

Trái cây bình thường chỉ quý tộc ăn nổi, lúc trai thi đậu đại học, trong nhà cũng xa xỉ mà mua một dưa hấu. Hơn phân nửa quả dưa hấu đều là cho trai ăn, em gái cũng một miếng. Chờ tới lúc Thẩm Hiên về đến nhà thì chỉ còn vỏ dưa.

Thẩm Hương Vân vẻ mặt say mê cùng khoe khoang dưa hấu mỹ vị, bỏ lỡ mỹ vị là cỡ nào đáng tiếc, tràn đầy trách cứ hỏi về muộn như .

Thẩm Hiên tuy về sớm cũng phần , nhưng trong lòng vẫn mơ hồ xẹt qua vài phần tiếc nuối.

Lục Vinh Thẩm Hiên: “Nghĩ đến cái gì ?”

Thẩm Hiên lắc đầu, : “Không gì, chỉ nghĩ trái cây là trân quý.”

Trước còn hâm mộ ghen tị hận trai và em gái, nhưng hiện tại cần. Bất kể thế nào, nên cảm kích em gái từ bỏ Lục Vinh. Vì nàng từ bỏ, mới thể cuộc sống như hiện tại.

Lục Vinh : “Cũng trân quý lắm, yên tâm , theo đảm bảo em cơm ngon rượu say.”

Thẩm Hiên cũng : “Tốt.” 

Thẩm Hiên thật cẩn thận cắt quả cam, đem quả cam ăn trong miệng, quả cam thực ngọt, Thẩm Hiên chỉ cảm thấy ngọt tới trong lòng.

…………………………

Hoa Nam học viện.

“Chính là đây.” Lục Vinh dừng tinh xa .

Thẩm Hiên xuống tinh xa: “Hoa Nam học viện?”

Lục Vinh gật đầu: “Học viện danh tiếng, nhưng lớp bổ túc chúng dự thì như .” Nghiêm khắc tới , bọn họ tính là Hoa Nam học viện học sinh, chỉ là dự thính mà thôi.

“Đi thôi.” Lục Vinh .

Thẩm Hiên cùng Lục Vinh một một học viện, tiến bất đồng lớp.

Lục Vinh khoa của , một rừng hỗn hợp tóc vàng, tóc xanh tức khắc doạ sợ Lục Vinh.

Lục Vinh ở trong khoa một giờ, sai biệt lắm minh bạch khoa tinh tế văn học chính là khoa chăn dê. Tình huống chung là chỉ cần chút chí hướng thì ai lựa chọn ngành học . mục tiêu của Lục Vinh cũng to lớn gì, chỉ là hiểu một ít cơ bản tri thức, nên cái khoa vặn thích hợp .

Giáo viên của Lục Vinh là một âm u, tóc tai lộn xộn, trông giống giáo viên, giống như là dân chạy nạn.

Giáo viên ở bục giảng giảng bài, phía hầu như ai . Thế mà ông thầy vẫn tận chức tận trách giảng bài, học sinh chơi học sinh, thầy giảng thầy, cả lớp hài hoà tường an việc gì.

Xong một tiết, Lục Vinh cảm giác thập phần .

Lục Vinh thầm nghĩ: Thầy giáo tuy qua xong tột đỉnh, nhưng kiến thức tựa hồ là uyên bác, cho tới đây dạy đám học sinh vẻ lãng phí nhân tài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/chuong-19-tham-hien-loi-hai.html.]

“Anh em, đúng là thành thật ghê! Nghe thật nghiêm túc.” Một học viên cạnh Lục Vinh ha ha nở nụ .

Lục Vinh đối phương một đầu bảy màu lông tóc, : “Học luôn luôn là .”

Đinh Chiêm Hạo duỗi tay mạnh vỗ Lục Vinh bả vai, làm mặt quỷ : “Cái tên chuyện mà giống ông giai nhà như đúc thế, mà học lớp bổ túc.”

“Trước tiền, cơm đều ăn no, tự nhiên học. Gần nhất trúng thưởng, liền học cái gì đó.” Lục Vinh nhàn nhạt .

Đinh Chiêm Hạo tràn đầy kinh ngạc : “Trúng thưởng, vận khí tồi a!”

Lục Vinh vẫy vẫy tay, : “Bình thường, bình thường.”

“Còn thì đến đây?” Lục Vinh hỏi.

Đinh Chiêm Hạo thuận thuận rực rỡ sắc màu tóc, : “Đừng nữa, con hổ trong nhà ép tới.”

Lục Vinh tò mò hỏi: “Cọp cái?”

Đinh Chiêm Hạo lắc đầu: “Đực, ông lớn hơn 3 tuổi, do ông quản.”

Lục Vinh Đinh Chiêm Hạo: “Cậu thực lời trai nhỉ!”

Đinh Chiêm Hạo nhún vai, : “Không cũng ! Tiền tiêu vặt của cũng trong tay ổng.”

Lục Vinh: “……” Thì là thế.

“Vốn dĩ thời gian , cái tráng dương dược kêu Hối Nhân bán thực , còn mua chút để lấy lòng ông . Kết quả ông chủ , bán 1 đợt liền nghỉ.” Đinh Chiêm Hạo tràn đầy tiếc nuối .

Lục Vinh: “……”

“Nghe , dược hiệu quả phi thường , xem là ông chủ bán dược bán dược tự uống thuốc của đến tinh tẫn nhân vong !” Đinh Chiêm Hạo .

Lục Vinh: “…… Tập trung giảng bài .”

Đinh Chiêm Hạo liếc Lục Vinh một cái: “Không thú vị.”

Lục Vinh: “……”

…………………………

Lục Vinh khỏi lớp liền thấy Thẩm Hiên, “Lên lớp xong?”

Thẩm Hiên gật đầu: “ .”

“Học sinh trong khoa của em tố chất thế nào?”

Thẩm Hiên gật đầu: “Còn tạm .”

“Thật sự?” Lục Vinh chút hoang mang .

Thẩm Hiên gật đầu, : “ !”

Lục Vinh gãi gãi đầu, thầm nghĩ: Xem lựa chọn một cái thập phần kém cỏi lớp a! Thật sự kém cỏi, bất quá cũng chỉ thể như thế.

“Giáo viên vẻ học thức, lẽ vận khí tồi.” Thẩm Hiên .

………………………………

Lục Vinh trở biệt thự, liền gấp chờ nổi mở Đào Bảo giao diện.

“Quao.” Lục Vinh Đào Bảo màn hình phát một tiếng kinh hô.

Thẩm Hiên tới Lục Vinh bên : “Làm ?”

“Nhóm đầu tiên vàng bán hết, thu về gần hai triệu.” Lục Vinh hai tròng mắt sáng lên .

Thẩm Hiên mở to mắt: “Vàng cư nhiên thật sự thể đổi tiền a!”

“Mới bán một phần ba hàng, nếu bán hết hàng là sẽ tầm 6 triệu.”

Thẩm Hiên hít sâu một : “Nhiều như a! Vậy chúng chỉ cần mua vàng về là thể đem chúng nó biến thành tinh tệ?”

Lục Vinh gật đầu: “Là như thế.”

Thẩm Hiên hít sâu một , : “Vậy thì giờ một cái tương đối rắc rối vấn đề, nếu chúng đột nhiên nhiều tiền sẽ khiến cho khác hoài nghi.”

Lục Vinh gật đầu, : “ ! Em sáng kiến gì ?”

“Có lẽ thể do đổ thạch, dù từng đánh cuộc huyết phỉ.” Thẩm Hiên cân nhắc một chút .

Lục Vinh vuốt cằm: “Vậy thì đổ thạch tràng một chuyến, tuyển mấy khối nguyên thạch trở về. Hoặc là, thể từ mạng đặt một đám ngọc thạch, đem ngọc thạch bán , làm như lẽ thể ngụy trang thành chuyên gia đổ thạch.”

Thẩm Hiên gật đầu: “Là một biện pháp, nhưng ngọc thạch mua về giống ở đây ?”

Lục Vinh lắc lắc đầu, : “Anh rõ.”

Thẩm Hiên nghĩ nghĩ: “Nếu là như , thể mua một ít về làm giám định.”

Lục Vinh gật đầu, : “Tốt.”

Lục Vinh đem tiền bán vàng rút , chuyển một phần sang thẻ của Thẩm Hiên.

Thẩm Hiên dư tài khoản, nhíu nhíu mày: “Tiền chuyển cho em còn dùng hết, cần cho em nhiều như .”

Lục Vinh vẫy vẫy tay, : “Tiêu , tiền là vấn đề.”

Thẩm Hiên cúi đầu, hồi tưởng ngày tháng gian nan sống sót ở mỏ đá, bỗng nhiên loại dường như qua mấy đời cảm giác.

Loading...