Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế - Chương 17 Giao dịch vàng

Cập nhật lúc: 2025-07-27 19:39:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến nhà, Lục Vinh gấp chờ nổi mở Đào Bảo giao diện.

Thẩm Hiên tới Đào Bảo giao diện, chỉ thể đến Lục Vinh đối với khí ngây ngô , “Anh đang làm gì thế, gì yêu cầu em hỗ trợ ?” Thẩm Hiên mở miệng hỏi.

Lục Vinh gật đầu, : “A! Thật là .”

“Em giúp đem khối vàng cắt thành mấy khối mỏng lớn chừng ?” Lục Vinh hỏi.

Thẩm Hiên gật đầu, : “Đương nhiên là , nhưng cắt nhỏ như làm cái gì?”

Lục Vinh thầm nghĩ: Thật là no đói khổ, cắt nhỏ một ít mới dễ bán, để to như thì ai mua nổi a!

“Loại kim loại phi thường phi thường trân quý, bình thường mua nổi, cắt thành khối nhỏ mới thể bán.” Lục Vinh giới thiệu .

Thẩm Hiên Lục Vinh, : “Loại kim loại trân quý, các cửa hàng lớn đều bán, cửa hàng nhỏ cũng bán.”

Lục Vinh: “……”

“Ở đây nó trân quý, nhưng ở một ít địa phương khác nó phi thường phi thường trân quý.” Lục Vinh .

Thẩm Hiên hiểu: “Vì cái gì a!”

“Vật lấy hi vi quý, tóm , thứ thể đổi nhiều nhiều mì ăn liền.” Lục Vinh .

Thẩm Hiên tràn đầy kinh ngạc: “Dựa thứ thể đổi nhiều nhiều mì ăn liền?”

Lục Vinh gật đầu: “ .” 

Lục Vinh bỏ chút thời gian giải thích với Thẩm Hiên về trang sức vàng như vòng cổ, vòng tay, nhẫn…… Thẩm Hiên tuy rằng quá lý giải, vì sẽ thích trang sức vàng, nhưng vẫn chăm chú.

Thẩm Hiên gật đầu, : “Nghe đấy.”

Lục Vinh gật đầu, : “ .”

…………………………

Thẩm Hiên gật đầu: “Em hiếu , em xử lý vàng.”

“Em vội phần em , lên Đào Bảo mở một cửa hàng.” Lục Vinh .

Trên Đào Bảo xin một cửa hàng yêu cầu giao nộp 100.000 tinh tệ. Mới xuyên tới Lục Vinh trong túi ngượng ngùng, nổi tiền , nhưng hiện giờ 100.000 tinh tệ đối Lục Vinh tính cái gì.

Chờ Lục Vinh thiết kế hảo trang web giao diện, Thẩm Hiên cũng đem vàng xử lý .

Lục Vinh trang sức vàng do Thẩm Hiên làm , giật trừng lớn mắt : “A Hiên, em thật lợi hại a!”

Lục Vinh chỉ sơ sơ một với Thẩm Hiên về trang sức bộ dáng, kết quả, Thẩm Hiên cư nhiên thật sự làm .

“Nơi cũng trang sức, chẳng qua dùng tài liệu giống, dùng máy xử lý tài liệu, thực dễ dàng liền làm các loại bộ dáng trang sức vàng.” Thẩm Hiên .

Lục Vinh thoáng qua xử lý trang sức, Thẩm Hiên liếc mắt một cái, thầm nghĩ: Nhìn tình hình , chính chẳng những tìm cái soái ca, còn tìm đảm đang tháo vát bạn đời a! Vận khí thật .

Lục Vinh chụp ảnh, định giá xong liền đem trang sức vàng trữ Đào Bảo cửa hàng gian.

Thẩm Hiên Lục Vinh, hỏi: “Đồ vật ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/chuong-17-giao-dich-vang.html.]

“Thu Đào Bảo gian, nếu mua, đồ vật sẽ tự động truyền tống .” Lục Vinh .

Lục Vinh nhướng mày, thầm nghĩ: Nhiều như vàng, nếu là bán hết thì bội thu.

Thẩm Hiên cùng Lục Vinh tránh ở tầng hầm ăn uống. Vì chúc mừng dọn nhà mới, Lục Vinh cố ý làm nồi lẩu cho dân quê trải sự đời Thẩm Hiên mở rộng tầm mắt.

“Nóng thật, nóng thật.” Thẩm Hiên ăn, quạt gió, đầy mặt hưng phấn .

Lục Vinh Thẩm Hiên, bất giác chút buồn . Có đôi khi, cảm thấy Thẩm Hiên lão luyện như ông cụ non, đôi khi cảm thấy thật sự trẻ con, đơn thuần.

“Em từ từ ăn, quản đủ, đủ đặt hàng.” Lục Vinh .

Thẩm Hiên : “Em .”

Thẩm Hiên miệng , đũa vẫn ngừng hướng nồi lẩu gắp, ăn nóng đến le lưỡi, gương mặt nhiệt khí huân hồng hồng, cái trán lấm tấm mồ hôi.

“Thế nào, thứ so mì ăn liền còn ngon .” Lục Vinh chút hài hước hỏi.

Thẩm Hiên hổ : “Mì ăn liền cũng ăn ngon.”

…………………………

Một trận “Linh linh” vang lên, “Tiếng gì thế?” Lục Vinh ngẩng đầu lẩm bẩm.

“Hình như ấn chuông cửa.” Thẩm Hiên cắn chiếc đũa, ngẩng đầu .

Lục Vinh suy nghĩ : “Chẳng lẽ là hàng xóm, chỗ của chúng chút hẻo lánh, theo lý mà , hàng xóm cũng nên tới cửa a!” Thế giới tương lai nhân tình lạnh nhạt, tình hình chung là sẽ tới cửa. Huống hồ cũng quen ở đây.

Thẩm Hiên thao tác quang não điều hình ảnh ở cửa: “Là bác , Lục Vũ Hoành tới, bên cạnh phụ nữ chắc là bác gái.”

Lục Vinh sắc mặt khó coi : “Bọn họ tới làm gì a!”

Thẩm Hiên nhún vai: “Không , gặp bọn họ ? Không thấy thể tắt tiếng, làm bộ chúng ở nhà.”

Lục Vinh liếc Thẩm Hiên: “Vậy tắt tiếng thôi.”

Thẩm Hiên ở quang não thao tác vài cái, linh linh thanh âm liền biến mất.

Lục Vinh cùng Thẩm Hiên ăn lẩu, ăn ước chừng hơn một giờ.

Thẩm Hiên ăn nghiện, ngừng hướng trong nồi thêm các loại nguyên liệu nấu ăn, cuối cùng ăn no căng.

“Còn hảo, chỗ chúng đủ thiên a! Bằng khẳng định sẽ đây hỏi chúng ăn cái gì? Cái gì thơm như ? Lúc còn tại xóm nghèo, nhiều hàng xóm đều hỏi như , làm em kinh hồn táng đảm.” Thẩm Hiên .

Lục Vinh chút kinh ngạc : “Có hỏi em ?”

Thẩm Hiên gật đầu: “ ! Mì ăn liền thơm như , tuy mỗi đều đó phun khử mùi mà vẫn ngăn khí vị tiết ngoài.”

Lục Vinh: “……” Mì ăn liền uy lực lớn như ? Lục Vinh bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện , ở ký túc xá nữ cô nữ sinh nửa đêm 11 giờ phao mì ăn liền, làm mặt khác nữ sinh mùi hương câu chảy nước miếng, sợ ăn béo phì, liền liên thủ đem mì ăn liền nữ sinh đá ngoài.

“No thật a! Để đây em dọn dẹp, xem tinh tế văn học nhập môn .” Thẩm Hiên .

Lục Vinh cho chính cùng Thẩm Hiên từng đăng kí một lớp học bổ túc, Lục Vinh học tinh tế văn học, Thẩm Hiên đối quang giáp tương đối hứng thú, liền khoa quang giáp chế tạo.

Lục Vinh gật đầu: “Được !”

Loading...