Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế - Chương 16 Càn quét hàng hoá

Cập nhật lúc: 2025-07-27 19:39:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu hơn 2 triệu mua nhà xong, Lục Vinh bỏ 500 nghìn mua một chiếc tinh xa mang Thẩm Hiên đến một trung tâm thương mại lớn của Lạc thành huyết đua.

“Này xe tồi !” Lục Vinh nghiêng đầu đối với Thẩm Hiên .

Thẩm Hiên gật đầu, : “Không tệ!”

Thẩm Hiên từng nghĩ tới một ngày, cũng thể trải qua ở biệt thự, khai tinh xa sinh hoạt. Những ngày trải qua với thật giống như một giấc mộng.

Lục Vinh vỗ vỗ bàn điều khiển, híp mắt : “Chờ tiền đổi chiếc siêu xe, chiếc xe vẫn kém.”

Thẩm Hiên : “Lấy xe quá xịn làm gì, thể chạy là !”

“Tới , chúng thôi.” Lục Vinh hứng thú ngẩng cao .

Thẩm Hiên xuống khỏi tinh xa, chọn 1 xe chở hàng cùng Lục Vinh tiến trung tâm thương mại.

Lục Vinh một tiến trung tâm thương mại liền hóa mua sắm cuồng, cái gì cũng cảm thấy mới mẻ, cái gì cũng mua.

Lục Vinh mua vài bộ quần áo. Tuy Lục Viễn khó nhưng qua mấy ngày ở Lạc thành, Lục Vinh thực sự ý thức cùng Thẩm Hiên ăn mặc lạc quẻ so thành thị .

Nói thật y phục lúc cũng thô ráp nhưng điều kiện lúc đó chỉ , thể bắt bẻ quá nhiều, giờ tiền, Lục Vinh nghĩ ủy khuất chính .

“Em mặc bộ hẳn là .” Lục Vinh cầm quần áo đối với Thẩm Hiên khoa tay múa chân.

Thẩm Hiên Lục Vinh, bó tay : “Đã mua vài bộ, vẫn là hạn chế chút .” Quần áo giá cả thấp chút nào. Lục Vinh đặc biệt thích chọn xa hoa, vài chục nghìn bộ.

“Mới hai bộ, nếu em học lớp bổ túc cũng cần mấy bộ quần áo đổi.”

Có câu là “ dựa quần áo, ngựa dựa yên”, thế giới đánh giá qua vẻ bề ngoài cũng chả kém cạnh gì địa cầu a!

Thẩm Hiên gật đầu: “Được .”

Lục Vinh thầm nghĩ: Nơi quần áo cũng làm từ chất liệu gì, đắt như mà cũng vẫn đủ mềm mại.

…………………………

Lục Vinh đẩy xe tới tài liệu khu, lọt mắt là một ít kỳ kỳ quái quái kim loại tài liệu: “Cái là vàng, hẳn là vàng đúng ?”

Thẩm Hiên tới Lục Vinh bên : “Ừ, là vàng, một loại quang giáp tài liệu, tính năng cũng bình thường, vấn đề gì ?”

Lục Vinh đầu Thẩm Hiên: “Một khối lớn như đặt ở nơi sợ trộm ?”

Thẩm Hiên tràn đầy khó hiểu : “Trộm làm gì, thứ quý, nặng.”

Lục Vinh: “……” Vàng cư nhiên quý.

Thẩm Hiên Lục Vinh quỷ dị thần sắc, : “Loại kim loại thể kéo dài và dát mỏng nhưng độ cứng cao, cũng tài liệu để chế tạo quang giáp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/chuong-16-can-quet-hang-hoa.html.]

Lục Vinh Thẩm Hiên thần sắc, thầm nghĩ: Thiếu niên, cái vẻ mặt ghét bỏ là như thế nào ! Đây chính là vàng đó! Một hộp mì ăn liền đều thể mê đảo em, đối mặt vàng bình chân như vại, cái gì tính tình a!

Lục Vinh dọn một khối vàng to xe đẩy làm Thẩm Hiên khó hiểu Lục Vinh: “Mua nhiều như .”

Lục Vinh mạnh mẽ gật đầu, : “Hữu dụng.”

“Nếu tiến hành nghiên cứu quang giáp, nhất mua cái máy xử lý tài liệu.” Thẩm Hiên .

Lục Vinh nhíu mày, thầm nghĩ: Hắn định tiến hành cái gì quang giáp nghiên cứu, bất quá, mua cái máy xử lý tài liệu cũng tiện, thể cắt gọt và tạo hình vàng.

Lục Vinh đến máy xử lý tài liệu giá cả, nhíu mày : “Máy xử lý tài liệu cũng quá quý, còn đắt hơn cả tinh xa.” Máy xử lý tài liệu rẻ nhất cũng mấy trăm nghìn.

“Thế thì thôi cần mua?” Thẩm Hiên .

Lục Vinh lắc đầu: “Muốn mua, đây là tất yếu đầu tư.”

Lục Vinh chọn một cái máy xử lý tài liệu 500 nghìn, làm trung tâm thương mại đưa đến biệt thự mới mua của .

“Là mày?! Tốt , thế mà để tao tìm mày.” Lục Viễn tràn đầy hưng phấn bắt Lục Vinh cánh tay, : “Cái tên ăn trộm đáng c.h.ế.t .”

Lục Vinh Lục Viễn, : “Ăn trộm, ai mới là chân chính ăn trộm đây, bá chiếm phòng ở của cha xong còn biến thành của , thật hổ.”

Lục Viễn nghiến răng, : “Mày cái gì? Cha mày thiếu tiền cha tao, phòng ở sớm thế chấp cho cha tao .”

“Vậy ? Nếu là như , vì bao nhiêu năm qua cha đem bất động sản chứng làm xong . Biên lai vay mượn chắc là giả hả, giả tạo chứng cứ là tù, ngẫm rõ ràng hẵng .” Lục Vinh lạnh lùng .

“Cái đồ con hoang đáng c.h.ế.t bậy gì đó?” Lục Viễn tràn đầy tức giận .

Lục Viễn giơ tay liền tưởng cho Lục Vinh một cái tát, Lục Vinh chộp Lục Viễn bàn tay.

“Anh họ chuyện khách khí chút, thẳng , ở nhà nhiều năm như đáng lẽ trả tiền thuê nhà! Nếu đến toà án trình thỉnh cầu, toà án hẳn là sẽ thụ lí đấy.”

Lục Viễn hung tợn trừng mắt Lục Vinh: “Tên khốn , đoạt nhà tao còn tiền thuê, mày .”

Lục Vinh Lục Viễn: “Tôi vốn định liền như tính, nhưng nếu họ cứ hùng hổ doạ như , là đang ép đấy.”

Lục Viễn nghiến răng, mắng một câu “Mày cứ chờ đấy.” xong liền rời .

Lục Vinh cau mày, bất mãn càu nhàu đen đủi.

Thẩm Hiên vỗ vỗ Lục Vinh bả vai, : “Đi thôi.”

Lục Vinh mua quần áo, mua giày, mua gia cụ…… Một đường mua mua, đưa hơn một triệu, thêm nhà và xe, Lục Vinh cùng Thẩm Hiên tay chỉ còn 1 triệu.

Lục Vinh tài khoản, : “Tiền tiêu quá nhanh.”

Thẩm Hiên Lục Vinh, nhíu nhíu mày. Thẩm Hiên từ nhỏ sống gian khổ quen, luôn ở trạng tái túng quẫn nên chút thích ứng cách thức tiêu tiền của Lục Vinh. quen về quen, Thẩm Hiên cũng ngăn cản Lục Vinh.

Loading...