Thẩm Hiên cùng Lục Vinh rời khỏi trung tâm đăng ký hôn nhân xong liền một cửa hàng ở gần trung tâm kí gửi.
“Ông chủ, ông đến nào gửi bán thứ ?”
Lục Vinh quần áo đẽ quý giá quầy, trốn đến kệ để hàng mặt .
“Không ! Tuy rằng thấy gửi bán thứ , nhưng thấy ít tới tìm gửi bán cái , là thứ 6. Chàng trai , đây là tráng dương dược, còn thập phần hữu hiệu hả! Đại thiếu gia cùng mấy cái gia hỏa vẻ giống , mấy cái một bộ hư háo quá độ bộ dáng a!”
Lục Vinh trốn ở kệ để hàng mặt , cái thứ 6, cấm chút da đầu tê dại, câu kế tiếp thì bất giác chút buồn .
Mã Tử Dương hổ : “Tôi Kim Thương Không Ngã, một chút vấn đề đều , nhưng mấy cái bạn , bọn họ thực yêu cầu.”
Nghe Kim Thương Không Ngã, Lục Vinh nhướng mày, thầm nghĩ: Chẳng lẽ là khách hàng đầu tiên của ?
Ông chủ vẫy tay, : “Ai đến đều như .”
Mã Tử Dương hổ : “Tôi là thật sự.”
“Không quan trọng thiệt giả, cần video giám sát từ chỗ ?” Ông chủ cửa hàng hỏi.
“A! Ông chủ thật đúng là .”
“20.000 tinh tệ, trả giá.” Ông chủ tủm tỉm .
Mã Tử Dương cắn chặt răng: “Thành giao.”
Lục Vinh run rẩy một chút khóe miệng, gì.
Thẩm Hiên cùng Lục Vinh từ cửa hàng tuyển mua một ít đồ dùng sinh hoạt, liền rời .
Lục Vinh Thẩm Hiên, tràn đầy cảm kích : “Thật may là em cẩn thận.”
Thẩm Hiên híp mắt, : “Chúng mau rời khỏi nơi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/chuong-11-nguoi-den-tim-hieu-tin-tuc.html.]
Lục Vinh gật đầu: “Được, sớm ở đây nữa.
…………………………
Sửa chữa hôn nhân thuộc tính xong, Lục Vinh cùng Thẩm Hiên liền bắt đầu chuẩn rời .
Thẩm Hiên tuần tra một chút Lục Vinh quá khứ, phát hiện chút tầm thường đồ vật.
“Lục Vinh, cha để cho một bộ phòng ở trung tâm của B cấp thành thị Lạc thành ?”
Lục Vinh tràn đầy kinh ngạc: “Anh ở Lạc thành một bộ phòng?”
Thẩm Hiên gật đầu: “ .”
“Tư liệu thể hiện, cha nguyên bản là B cấp thành thị , vì làm công mới xa rời quê hương, nơi . Hình như bọn họ tham dự một ít nguy hiểm công tác, khi cha qua đời, do di sản nhận, bác của lĩnh mất, nên giờ căn hộ đang ghi danh nghĩa bác .” Thẩm Hiên .
Lục Vinh cau mày: “Vậy còn thể đem phòng ở lấy về ?”
Một bộ phòng ở B cấp thành thị giá trị vài triệu tinh tệ , mạo hiểm bán dược suốt thời gian qua cũng chỉ kiếm lời gần 1 triệu.
Thẩm Hiên nghĩ nghĩ: “Hẳn là vẫn cơ hội, chỉ cần trở B cấp thành thị làm giám định chứng minh là con cha , thì thể đem phòng ở lấy về, chỉ điều phòng đó giờ ở.”
Lục Vinh hít sâu một , : “Chúng cùng nhà bác tranh cãi chứ.”
Thẩm Hiên nghĩ nghĩ : “Em nghĩ nhà bác hẳn là nghĩ tới sẽ Lạc thành, chúng động tác mau một ít, đem tư liệu chuẩn hảo, Lạc thành đem bất động sản chứng lấy về qua tay bán là .”
Lục Vinh gật đầu: “Tốt, em.”
Lục Vinh thầm nghĩ: Thẩm Hương Vân hao tổn tâm cơ, chính là gả cho thành phố, nếu Thẩm Hương Vân Lục Vinh nguyên bản chính là thành phố, cô ả nhất định hối hận chết.
“Em làm mà tra những thứ , đến giống như cũng ?” Lục Vinh .
Thẩm Hiên : “Chúng giờ là bình đẳng phu thê, nên em thể tuần tra tư liệu của .”
Lục Vinh hiểu rõ gật đầu: “Là như a!”