Mang thai con của phản diện - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-09-28 17:56:08
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta vội vàng bước tới thăm dò thở của Hỷ Nhi, may quá, vẫn còn thở.

Ánh mắt toát sát ý mạnh mẽ, như hủy diệt tất cả.

Ta run sợ, thầm nghĩ hôm nay e rằng bỏ mạng ở đây .

chết, cũng thể liên lụy đến vô tội.

Ta quỳ xuống đất: “Công tử, Nguyệt Nha bao giờ nghĩ đến việc bỏ trốn!

Là… là em gái nô tỳ xảy chuyện, nô tỳ nhất thời nóng ruột, mới tự ý bỏ , hai bọn họ hề , là nô tỳ uy h.i.ế.p họ che giấu cho … Tất cả đều là của một nô tỳ! Cầu công tử tha cho Triển thị vệ và Hỷ Nhi! Cầu công tử trách phạt nô tỳ!”

Hoắc Vân Dung : “Vậy ngươi nên phạt ngươi thế nào đây?”

Ta nhắm mắt nhận mệnh: “Công tử cứ g.i.ế.c nô tỳ .”

Mãi lâu , chỉ thấy nghiến răng nghiến lợi : “Bản công tử thấy ngươi, quỳ thì cút ngoài mà quỳ!”

Khi mở mắt thì biến mất, g.i.ế.c ?

Ta ngã vật xuống đất, vội vàng gọi đến cứu .

Còn thì ngoan ngoãn quỳ ngoài cửa.

Hoắc Vân Dung xưa nay vốn giỏi hành hạ khác, gió lạnh cắt da đau buốt.

Thế nhưng chỉ bảo cút ngoài quỳ, quỳ đến bao giờ.

Thế là cứ quỳ ngoài nhà suốt một đêm.

Giờ Mão sắp đến, chỉ còn vài canh giờ nữa là trời sáng, xoa xoa bàn tay tê cóng liên tục hà .

Cánh cửa trong phòng đột nhiên mở mạnh , một luồng khí ấm áp ập tới, lảo đảo sắp ngã.

Hoắc Vân Dung mặt mày giận dữ: “Ai cho ngươi quỳ ở đây?”

Ta chằm chằm mặt , trời đất cuồng, khí tức của vẫn tan?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/mang-thai-con-cua-phan-dien/chuong-5.html.]

Mắt tối sầm, liền ngất .

12

Khi tỉnh , đang chiếc giường nhỏ của , trong phòng ấm áp vô cùng, thậm chí còn đặt mấy chậu than.

Đầu gối dán loại thuốc gì mà ấm áp lạ thường.

“Nguyệt! Cuối cùng chị cũng tỉnh !”

Ta định , cổ họng đau như cắt.

Hỷ Nhi vội vàng đỡ dậy, đút cho một ngụm nước.

“Ta… ?”

“Chị sốt hai ngày ,” Hỷ Nhi lau nước mắt, “Đều tại Hỷ Nhi làm , hại đều…”

Ta lo lắng nắm lấy tay cô bé: “Em thương ?”

“Em thương.” Mặt Hỷ Nhi đỏ bừng, “Ngày đó may mà Triển thị vệ cứu em, em là dọa ngất …”

Ta gật đầu: “Thế thì , Triển thị vệ khỏe ?”

“Thầy thuốc là vết thương ngoài da, chỉ vẻ đáng sợ, gì đáng ngại.”

Ta như nghĩ điều gì, vội vã : “Vậy bên công tử ai hầu hạ? Là Ngân Nhi ?”

“Chị Nguyệt đừng lo, Ngân Nhi làm việc khác . Bên công tử , việc cứ đợi chị khỏe hẵng , cho hầu hạ, chỉ cho Triển Phong theo.”

Ta thầm nghĩ, hẳn hết giận .

Suy nghĩ một lát, liền sang bên đó.

Hỷ Nhi cản : “Chị, vẫn khỏe hẳn, bên công tử lời, chị nghỉ ngơi thêm vài ngày.”

Ta lắc đầu: “Ta đến đó hầu hạ sớm một chút, lòng cũng yên tâm hơn.”

Loading...