Lưu Quang Trân Châu - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:34:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Học phí của Hai thể vay, nhưng chi phí sinh hoạt vẫn chuẩn .

 

Khi nghèo khó, một đồng tiền cũng làm khó hùng hảo hán.

 

Cậu khắp nơi vay tiền, : "Tìm thằng cả nhà mà đòi chút chứ."

 

Cậu khan mấy tiếng: "Cho con cái học là trách nhiệm của cha , chứ trách nhiệm của nó với tư cách là trai."

 

"Chúng tiền hỗ trợ nó lấy vợ xây nhà, với nó ."

 

Anh Hai lên huyện làm gia sư, tiện thể làm thêm ở quán internet.

 

Buổi tối ngủ ghế sofa ở quán internet để tiết kiệm tiền thuê phòng.

 

Tôi cũng góp chút sức.

 

lúc , trong làng đến thu mua tóc.

 

Tóc dày và dài, để năm năm , dài đến gần ngang lưng.

 

Sau khi mặc cả, bán tám mươi tệ.

 

Tôi cầm tiền mồ hôi nhễ nhại chạy về nhà, mợ từ ruộng về.

 

Tôi đưa tiền cho mợ: "Mợ ơi, con bán tóc , bán tám mươi tệ ạ."

 

Mợ lau tay, vuốt mấy cái gáy : "Thằng cha khốn nạn nào mà cắt tóc con ngắn ngủn !"

 

"Không mợ. Nó sẽ dài mà, hơn nữa mợ chẳng vẫn luôn tóc con dài quá rụng đầy nhà đó ."

 

"Tôi đưa con tiệm cắt tóc sửa một chút, quá."

 

"Không cần mợ, mợ cứ lấy kéo cắt đại cho con, đừng lãng phí năm tệ."

 

Buổi chiều hôm đó, hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời.

 

Mợ mượn chiếc kéo mới để cắt tóc cho .

 

Vừa cắt mắng.

 

Đầu tiên mắng thu mua tóc gì, đó mắng là đồ ngốc để khác cắt lung tung.

 

Mắng một hồi, giọng mợ nhỏ dần.

 

"Sau con cứ để tóc dài , con gái dĩ nhiên là tóc dài mới , nhà thiếu tám mươi một trăm của con ."

 

Anh Hai về thấy b.í.m tóc dài của mất tiêu, tức gần chết.

 

"Con cắt đầu đinh luôn cho , kiểu tóc từ phía còn phân biệt nam nữ."

Linlin

 

Mẹ ruột chuyện cũng mắng ngu: "Tóc mày dài thế, nhiều thế, ít nhất cũng bán một trăm năm mươi tệ!"

 

Ba năm cấp ba, tóc vẫn dài .

 

Vì tóc ngắn dễ chăm sóc hơn, tốn thời gian và công sức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/luu-quang-tran-chau/chuong-6.html.]

Sau , Anh Cả chuyển về một ngàn tệ, giải quyết chuyện cấp bách của gia đình.

 

Vào cấp ba mới .

 

Người với thật sự khác biệt.

 

Nhiều bạn học học thêm từ kỳ nghỉ hè, học nội dung cấp ba.

 

Họ dễ dàng theo kịp tiến độ của giáo viên, còn thì như con trâu già, hì hục chạy theo.

 

Giáo viên phần lớn chỉ quan tâm học sinh giỏi, để ý đến việc học sinh kém như chúng hiểu bài .

 

Sau một tháng, sự tự tin của gần như sụp đổ .

 

Đến tháng Mười Một, Anh Hai về.

 

Tôi tranh thủ hỏi bài, hỏi mãi thì cảm xúc trùng xuống.

 

Học hết, căn bản là học hết.

 

Anh Hai đặt bút xuống: "Lưu Châu, lúc mới cấp ba cũng giống em, cảm thấy ngu ngốc, một sự chênh lệch lớn."

 

"Anh cái gì cũng học giỏi, chứng minh bản ."

 

"Sau mới , học cũng nên trọng tâm và sự từ bỏ."

 

Anh bảo , đến lớp mười một sẽ phân ban tự nhiên và xã hội.

 

Người học tự nhiên thì cơ bản sẽ tiếp xúc các môn xã hội, chỉ cần đạt điểm qua môn trong kỳ thi tổng hợp là .

 

thể lựa chọn ngay từ bây giờ, khác một bước, củng cố nền tảng .

 

"Ban tự nhiên tương đối dễ kiếm việc, các môn xã hội thiên về trí nhớ, phù hợp với con gái hơn, em tự chọn."

 

Đêm đó, sáng khắp trời.

 

Anh Hai kể chuyện cũ, giọng điệu nhẹ nhàng.

 

Thế nhưng khi một vượt qua những ngọn núi cao đó, chắc chắn muôn vàn khó khăn.

 

Giờ đây đang nắm giữ ngọn đèn soi sáng, chỉ dẫn , hy vọng thể bớt những đường vòng.

 

Tôi quyết định.

 

Tha thứ cho chuyện hồi nhỏ bỏ chuột c.h.ế.t chăn của .

 

Tôi công việc , kiếm nhiều tiền.

 

chọn ban tự nhiên, từ bỏ các môn Lịch sử, Chính trị và Địa lý.

 

môn ít hơn, thể tập trung hơn, áp lực học tập cũng giảm nhiều, và cũng cảm nhận sự tiến bộ rõ rệt của .

 

trong kỳ thi giữa kỳ, thứ bốn mươi mấy trong lớp.

 

Vì các môn xã hội quá kém, kéo tổng điểm xuống thấp.

 

Loading...