Lục Tổng Đừng Giả Nai, Phu Nhân Không Cần Anh Nữa - Thời Niệm & Lục Diễn Chỉ - Chương 369: Cảm giác chân thật của hạnh phúc

Cập nhật lúc: 2025-11-15 09:17:03
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Niệm khẽ nhíu mày, ánh đèn, khuôn mặt Du Dật Dương lúc ẩn lúc hiện.

Đối với em của Lục Diễn Chỉ, cô luôn giữ thái độ trung lập, tức là thích cũng ghét.

bây giờ Du Dật Dương như ...

"Du Dật Dương." Thời Niệm cân nhắc từng chữ, , "Anh và Lục Diễn Chỉ luôn mối quan hệ , nên quá trình chia tay trong suốt thời gian , cũng thấy rõ."

"Tôi nhất định sẽ về phía ."

" là, chuyện đến nước , sẽ đầu nữa."

Thời Niệm , nghiêm túc Du Dật Dương một nữa.

: "Hãy giới thiệu bạn bè mới cho , sẽ vượt qua ."

Sẽ luôn một đồng hành cùng hết quãng đời còn .

Chỉ là đó sẽ là cô, Thời Niệm.

" Lục chỉ em." Du Dật Dương , "Anh ... nỗi khổ tâm."

Thời Niệm bất lực.

"Có lẽ thực sự nỗi khổ tâm, cho cơ hội , nhưng ."

"Hơn nữa."

Thời Niệm khẽ cúi đầu.

Dù là nỗi khổ tâm gì chăng nữa, cũng thể đổi đứa con của cô.

Đứa con chính cha ruột đẩy xuống lầu mà mất.

Cũng thể đổi tất cả những gì cô chịu đựng.

Thời Niệm tiếp, mà : "Tôi việc, đến đây thôi, tạm biệt."

Nói xong, cô cho Du Dật Dương cơ hội mở lời nữa, thẳng xuống lầu.

"Ấy!" Du Dật Dương còn gì đó, nhưng Thời Niệm nhanh, thoáng chốc rẽ qua góc khuất và biến mất.

Để Du Dật Dương một đó.

"Thiếu gia Du? Có chuyện gì ?" Ai đó tới bên cạnh, trêu chọc, "Bị phụ nữ bỏ rơi ?"

Du Dật Dương lắc đầu, đ.ấ.m đối phương một cái: "Không , là giúp Lục vài lời... Không gì, uống rượu thôi."

Thời Niệm nhanh chóng tìm thấy Lâm Chi Hoan trong sàn nhảy.

Nói với Lâm Chi Hoan những chuyện liên quan, hai cùng thanh toán rời khỏi đó.

Thời Niệm đợi cho đến khi Lâm Duệ Sâm và Giản Kim Nhiên cùng đến đón Lâm Chi Hoan , cô mới yên tâm.

Như , cô mới xe, bảo tài xế lái xe đến công ty.

Vào lúc , cô cần mặt ở công ty.

【Tình hình dự án đổi, tối nay em ở công ty, về nhà nữa.】 Thời Niệm nhắn tin cho Hoắc Ngôn Mặc, dựa lưng ghế .

Nhìn màn đêm bên ngoài, Thời Niệm một cảm giác kỳ lạ.

Trong khoảnh khắc, cô đang ở trong mơ ngoài đời thực.

Xe chạy về phía .

Thành phố , ngay cả trong đêm, lưu lượng xe cộ vẫn ít.

Những chiếc xe cầu vượt qua , ngay cả trong đêm khuya, vẫn vô cùng bận rộn.

Những lời ông cụ Lệ với cô ban ngày hiện lên.

Những lời cảnh báo, những lời khuyên can.

Cha, nguyên nhân cái c.h.ế.t của cha rốt cuộc là gì?

Thời Niệm nhắm mắt .

Cuối cùng, xe cũng dừng tòa nhà công ty.

Thời Niệm mở cửa xe bước , thang máy lên tầng công ty Dịch Thời.

Vừa bước , Thời Niệm sững sờ.

"Ngôn Mặc?" Thời Niệm thể tin đàn ông mặt.

Anh mặc quần áo thường ngày thoải mái, tóc chải chuốt như ban ngày, mà thả tự nhiên như khi ở nhà chuẩn nghỉ ngơi, điều khiến trông bớt vài phần trưởng thành, ôn hòa hơn.

"Niệm Niệm." Anh đáp.

Thời Niệm theo trong.

"Sao đến?" Thời Niệm thắc mắc, "Em nhắn tin cho mà..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/luc-tong-dung-gia-nai-phu-nhan-khong-can-anh-nua-thoi-niem-luc-dien-chi-jbfh/chuong-369-cam-giac-chan-that-cua-hanh-phuc.html.]

Thời Niệm hết câu, nhưng Hoắc Ngôn Mặc hiểu ý cô.

"Anh đến để ở bên em mà." Hoắc Ngôn Mặc .

Anh sắp xếp những chiếc giường gấp thể dùng để nghỉ ngơi tạm thời mà mang đến.

Và cả nước tăng lực, đồ ăn nhẹ đêm khuya, vân vân và mây mây mà cùng thư ký mang đến.

"Không ?" Hoắc Ngôn Mặc hỏi.

Thời Niệm , Hoắc Ngôn Mặc, cô chợt nhớ những ngày tháng đây, cô nhớ chính ngày xưa.

"Tốt chứ." Cô .

thể hiểu cảm giác làm điều gì đó cho yêu.

Mặc dù vất vả.

Mặc dù chỉ là sự bầu bạn.

Hơn nữa, Hoắc Ngôn Mặc trông vẻ chỉ là bầu bạn.

Thời Niệm dẫn Hoắc Ngôn Mặc cùng .

Thời Niệm , Hoắc Ngôn Mặc .

Hai bước , thấy đang bận rộn bên trong.

Vì tin tức bất ngờ nổ lúc 11 giờ đêm.

Nên nhiều lôi khỏi giường.

Đặc biệt là Tiểu Vũ, lúc đang đeo một cặp kính lớn, đầu còn kẹp một chiếc nơ bướm to tướng.

Những khác cũng khá hơn là bao.

Rất nhiều trong họ từng làm việc cùng Thời Dịch Thần, lớn tuổi nghỉ hưu, Thời Niệm cũng tuyển thêm mới.

Nên công ty lứa tuổi.

"Chị Niệm." Tiểu Vũ phát hiện Thời Niệm, vội vàng tới, "Vừa nãy chỗ chúng em thêm nhiều đồ, là đồ dùng qua đêm, là chị Niệm mua ?"

Thời Niệm lắc đầu, : "Là Ngôn Mặc mang đến, cũng đến ."

Tiểu Vũ lúc mới chú ý đến Hoắc Ngôn Mặc đang lưng Thời Niệm.

Hoắc Ngôn Mặc với cô.

Tiểu Vũ trợn tròn mắt.

"Đây là Tổng giám đốc Hoắc? Tổng giám đốc Hoắc thế ... giống như sinh viên đại học ..."

Tiểu Vũ che miệng, cô còn định nãy sinh viên đại học mang đến chuyển đồ , thảo nào cô nhận .

Thời Niệm , đưa tay chấm mũi Tiểu Vũ.

"Bây giờ tình hình thế nào ?" Thời Niệm hỏi, cùng về phía đó.

Hoắc Ngôn Mặc xem dữ liệu của họ, mà đợi một bên.

"Chị Niệm, là thế ..." Tiểu Vũ cũng rối rít, lập tức trạng thái, với Thời Niệm về tình hình cụ thể hiện tại.

Thời Niệm đến từng nhân viên để tìm hiểu, xử lý công việc cụ thể.

Lát nhấc điện thoại gọi những cuộc gọi xuyên lục địa.

Cứ bận rộn như , đến nỗi quên cả sự hiện diện của Hoắc Ngôn Mặc.

Mãi đến hai giờ , khi ngẩng đầu lên nữa và thấy Hoắc Ngôn Mặc đang một bên tài liệu chờ đợi, cô mới nhớ .

Dường như phát hiện ánh mắt của cô, Hoắc Ngôn Mặc cũng ngẩng đầu lên, thấy cô đang , gật đầu.

Vừa lúc công việc bên tạm , Thời Niệm về phía văn phòng của .

Hoắc Ngôn Mặc theo .

Đợi khi cửa khép , Thời Niệm xuống ghế sofa.

"Sao gọi em?" Thời Niệm hỏi.

"Thấy em đang tập trung nên gọi." Hoắc Ngôn Mặc , lấy một đôi dép lê từ bên cạnh, cởi giày cao gót chân cô, dép cho cô.

Thời Niệm hành động của , ánh mắt đầy dịu dàng.

Anh luôn như , thể hiểu suy nghĩ của cô, cố chấp làm theo ý chỉ vì đối với cô.

Mà âm thầm giúp đỡ, bảo vệ cô.

Giống như lúc .

Những ngày tháng như thế , cảm giác như thế , mang cho cô một cảm giác chân thật về hạnh phúc.

Hoắc Ngôn Mặc rót cho cô một cốc nước ấm, Thời Niệm đưa tay đón lấy, lòng ấm áp.

Loading...