Lục Thiếu Vợ Anh là Bác Sĩ Thiên Tài (Lục Cảnh Viêm-Cố Thanh) - Chương 140: Làm chứng

Cập nhật lúc: 2025-12-02 05:16:36
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Lục khuyên nhủ Từ Nhã:

“Tiểu Nhã, con hãy bỏ ý định đó . Không giúp, nhưng ngay cả Thanh Nhi đồng ý thì thôi , đến chính Cảnh Viêm cũng đồng ý, càng thể ép nó.”

“Con cũng tính Cảnh Viêm , một khi nó quyết, ai cũng vô ích. Ta thể làm chủ nó.”

“Nó đồng ý để con chữa trị, chắc chắn lý do của nó. Một trưởng thành sẽ đem sức khỏe đùa giỡn. Đã thì con đừng cố chấp nữa. Khó khăn lắm mới về nước một chuyến, con nên nghỉ ngơi, cần bận tâm những chuyện .”

“Hơn nữa, Thanh Nhi cũng nghiệp trường danh tiếng, trình độ y học của nó kém. Nếu , căn bệnh hành hạ cụ Dương bao năm, khác chữa , đến tay nó khỏi hẳn?”

Càng , Từ Nhã càng tức giận trong lòng.

Lời bà Lục rõ ràng buông tay.

Từ Nhã là ai?

Trên đời , thứ gì cô lấy .

Việc Cố Thanh chữa khỏi bệnh của cụ Dương chỉ là chút công lao nhỏ, mang khoe khoang bao lâu?

Còn những ca phẫu thuật Từ Nhã làm chủ ở nước ngoài, lấy một ca cũng đủ khiến Cố Thanh sánh kịp.

lúc đó, dì Phương đem nóng đến đặt mặt ba .

Bà Lục mượn cớ chuyển chủ đề, mỉm với Phùng Chính Đoạn:

“Giáo sư Phùng, mời ông thưởng thức mới trong nhà xem hợp khẩu vị .”

Nghe , Phùng Chính Đoạn cầm chén , nhẹ nhàng thổi bọt sang một bên, ngửi thử nhấp một ngụm.

Ông gật đầu, nở nụ :

“Thơm thanh, vị nhẹ mà ngọt hậu. Nếu đoán sai, đây là Vân Vụ của núi Lư Sơn?”

Bà Lục càng vui vẻ, cảm thán:

“Không ngờ giáo sư Phùng còn là am hiểu đạo.”

Phùng Chính Đoạn xua tay, khiêm tốn:

“Không dám, dám.”

Thấy bà Lục cố tình tránh tiếp tục chuyện , Từ Nhã hiểu bà dừng đề tài đó.

Mà cô cũng vòng vo nữa.

“Bác gái.”

cắt ngang câu chuyện giữa hai , tiếp tục chủ đề ban nãy:

“Nói thật, cháu điều tra bệnh tình của Cảnh Viêm kỹ. Tình trạng của cực kỳ phức tạp.”

“Cố tiểu thư nghiệp Yale, cháu phủ nhận cô giỏi. Việc cô chữa khỏi bệnh của cụ Dương, cháu cũng ngưỡng mộ.”

bệnh của Cảnh Viêm khác cụ Dương. Dù cô nghiệp Yale, cô cũng thể chữa khỏi.”

Nói đến đây, Từ Nhã thẳng bà Lục, giọng chắc nịch:

“Dựa bệnh tình hiện tại, e rằng chỉ cháu mới dám bảo đảm thể giúp Cảnh Viêm hồi phục .”

Sự tự tin quá mức của Từ Nhã khiến bà Lục bất ngờ.

Hồi phục ?

Những chuyên gia bà mời đây, chẳng ai dám câu .

Bà Lục nghi hoặc —thật sự khả năng ?

Dù Từ Nhã tính khí bất thường, nhưng tài năng thì thể phủ nhận.

Không thì làm bệnh viện danh tiếng Cleveland Clinic?

dám khẳng định như , nghĩa là cực kỳ nắm chắc.

—trình độ của các bác sĩ bà từng tìm đến đều kém gì bác sĩ ở Cleveland.

Từ Nhã tự tin như thế từ ?

Bà Lục do dự, hỏi:

“Tiểu Nhã, bất cứ bằng chứng gì mà con khẳng định sẽ chữa cho Cảnh Viêm?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/luc-thieu-vo-anh-la-bac-si-thien-tai-luc-canh-viem-co-thanh-plxj/chuong-140-lam-chung.html.]

Ngay lúc , Từ Nhã thời cơ đến—để tung danh tính Evelyn.

mỉm :

“Không bác gái từng đến cái tên Evelyn ?”

Nghe đến Evelyn, Phùng Chính Đoạn vô thức siết chặt ly , nghẹn trong lòng—đến , chuyện tránh .

Còn bà Lục thì sửng sốt.

Cái tên , bà thể ?

Thông qua biểu cảm của bà, Từ Nhã xác định bà từng qua.

nhẹ giọng tiếp tục:

“Bác chắc cũng thành tựu của Evelyn. Hai ca phẫu thuật nổi tiếng nhất của cô —ca ghép tim nghịch chuyển và ca phục hồi đôi chân tàn phế ở mức cực hạn—đều đưa giáo án y học của nhiều quốc gia.”

Bà Lục lập tức gật đầu:

“Tất nhiên là .”

Không chỉ , bà còn tra cứu vô .

Khi Cảnh Viêm gặp tai nạn, đầu tiên bà nghĩ đến chính là vị “thần y” Evelyn.

Tiếc là ai liên lạc với cô .

Thông tin quá ít, gần như thể tìm tung tích.

Bất đắc dĩ, bà mới chọn những bác sĩ khác—nhưng ai thể khẳng định sẽ chữa cho Cảnh Viêm.

Nghĩ đến đây, bà hỏi Từ Nhã, giọng kích động:

“Con nhắc đến Evelyn… chẳng lẽ con quen ?”

Từ Nhã vội trả lời.

nhẹ nhàng chỉnh tóc, kín đáo hiệu cho Phùng Chính Đoạn.

Ông lập tức hiểu, khẽ ho một tiếng :

“Bà Lục, đúng là bà hỏi đúng . Tiểu thư Từ đây chính là Evelyn. Lúc sang Mỹ, cũng là làm việc chung với cô .”

Bà Lục c.h.ế.t lặng.

“Ông … cái gì?”

Phùng Chính Đoạn thực lòng lừa gạt, nhưng nhược điểm của ông đang trong tay Từ Nhã.

Ông chỉ thể tiếp tục:

“Cô luôn dùng tên tiếng Anh ở Mỹ, phận thật từng công bố, nên ít . Tôi dịp cộng tác với cô . Cô sợ bác tin nên mới nhờ đến giải thích.”

Câu dứt, khóe môi Từ Nhã cong lên đầy đắc ý.

“Tiểu Nhã, con thật sự là… Evelyn?”

Bà Lục vẫn thể tin.

Tuy giáo sư Phùng xác nhận, bà vẫn ngơ ngác.

Nhân phẩm của ông thế nào, bà quá rõ— thể nào dối.

Mà… cũng chẳng lý do gì để dối chuyện động trời như .

Sau giây phút chấn động, trong lòng bà Lục như bừng sáng một tia hy vọng mới.

Bà nắm tay Từ Nhã, kích động hỏi:

“Nếu con chính là Evelyn… tại đây liên lạc con, mời con phẫu thuật cho Cảnh Viêm, con từ chối?”

Từ Nhã phản ứng nhanh.

Nghe , cô mím môi, bình tĩnh giải thích:

“Hồi đó bên cháu xảy sự cố đột xuất, cháu sang Pháp ngay lập tức. Thời gian đó việc đều do trợ lý xử lý. Cháu yêu cầu chữa trị… Cảnh Viêm.”

“Nếu sớm… cháu thể để đến tận bây giờ?”

----- full ib zl: 0963.313.783----

Loading...