Ngày hôm Chu Việt làm, gửi một tài liệu cho và : “Đây là tài liệu bà Vương gửi cho em, nhờ em xem giúp nhưng em mở , thử xem mở ?”
Một lát , Chu Việt bên cũng trả lời là mở .
Tôi màn hình hiển thị lịch sử trò chuyện của Chu Việt nhàn nhạt uống một ngụm cà phê.
Đây là phần mềm giám sát bỏ tiền mua.
Biết , trăm trận trăm thắng.
Tôi lướt xem lịch sử trò chuyện, nhanh phát hiện cuộc đối thoại của họ.
Cô tên là Hứa Nhân, Chu Việt lưu tên cô là “Cục cưng nhỏ Nhân Nhân”.
Tối qua khi ngủ, Chu Việt nhắn tin cho Hứa Nhân: [Là em dùng điện thoại của để nhắc đến chuyện giả ly hôn với cô ? Anh là cách khả thi mà?]
Hứa Nhân trả lời: [Em chỉ là quá yêu thôi, chồng đừng giận , em sẽ làm nữa.]
Cô còn kèm theo một biểu tượng cảm xúc tủi .
Chu Việt dịu dàng : [Làm cục cưng của tủi , nhất định sẽ cưới em, sẽ tìm cách để cô nhường chỗ cho em.]
[Đợi cô giúp lấy hợp đồng , sẽ đưa cô nước ngoài, bên ngoài loạn lạc như , ai mà sẽ xảy chuyện gì chứ?]
Hứa Nhân gửi một biểu tượng cảm xúc mắt lấp lánh: [Được!]
Tôi đoạn lịch sử trò chuyện mà tim lập tức chìm xuống đáy vực.
Bên ngoài nắng chang chang nhưng cảm thấy một luồng khí lạnh sống lưng, nổi da gà.
Tôi và Chu Việt ở bên bảy năm, kết hôn năm năm, đều thể làm tan chảy trái tim .
Ly hôn tay trắng vẫn đủ, mà còn đẩy chỗ chết.
lúc , X thông báo cập nhật mới.
Hứa Nhân đăng ảnh mặc đồ công sở trong phần bình luận, còn cố ý để lộ chiếc vòng tay Van Cleef & Arpels cổ tay.
Cô đăng ảnh đồ ăn vặt, trái cây đặt bàn làm việc, kèm theo chú thích: [Hôm nay làm trợ lý nhỏ của bạn trai , ở đây là lời .]
Tôi nhận ngay đây là cảnh là ở công ty của Chu Việt.
Cứ thế mà nóng lòng đưa đến văn phòng ?
Tôi tắt điện thoại, một bộ quần áo.
Đợi đến công ty của Chu Việt, xuống đón , mặt vẫn còn chút hoảng hốt.
Tôi tháo kính râm cầm tay : “Vừa ăn cơm xong với bà Vương nên tiện thể ghé qua thăm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/long-vo-nhu-dao/chuong-3.html.]
Lúc , sắc mặt Chu Việt mới định phần nào.
Đến nơi, hiệu cho phía đang cầm sữa và bánh ngọt chia chiều cho .
Mọi đều vui vẻ : “Cảm ơn tổng giám đốc Lâm.”
Tôi vẫn danh nghĩa ở công ty, trong tay một ít cổ phần.
Tôi những đang xếp hàng, ánh mắt dừng một cô gái nhỏ.
Cô cao một mét sáu, da trắng nõn, búi tóc củ tỏi, cạnh Chu Việt cao một mét tám mấy thì trông thật nhỏ bé.
Chu Việt thấy ánh mắt hướng về phía Hứa Nhân thì lộ vẻ chột và tự nhiên, vội vàng giải thích: “Đây là trợ lý thực tập mới tuyển, hôm nay mới đến nhận việc.”
Có lẽ để yên tâm nên chủ động gọi Hứa Nhân đến.
Hứa Nhân đến, hết cúi chào, đó cung kính : “Tổng giám đốc Lâm, là Tiểu Hứa mới đến. Sớm trong công ty chị xinh , hôm nay gặp mặt, chị còn hơn những gì họ .”
Nụ ngọt ngào, miệng lưỡi dẻo quẹo, khác xa với vẻ mặt cay nghiệt khoe khoang X.
Tôi gật đầu, cố ý : “Tôi thích cô gái . Chồng , lát nữa em định mua sắm nên cho em mượn cô trợ lý thực tập của một chút nhé.”
Chu Việt vô thức Hứa Nhân, trong mắt Hứa Nhân cũng mang theo sự và cầu cứu.
chỉ một cái , Chu Việt vui vẻ đồng ý.
Tôi nhếch mép chế giễu.
Sau khi khỏi công ty, Hứa Nhân lập tức theo đến trung tâm thương mại.
Tôi mua sắm từ chiều đến tối, mua một đống đồ, đều là những món xa xỉ phẩm đắt tiền.
Không chỉ cà thẻ của Chu Việt mà còn xem đồ cố tình gọi điện thoại cho để khoe ân ái.
Hứa Nhân chỉ thể theo xách túi, rót nước, bằng giày cao gót đến nỗi chân run lẩy bẩy.
Tôi chỉ lạnh lùng mua thêm một chiếc túi xách, Hứa Nhân gượng , vẻ mặt mặt càng lúc càng khó coi.
Ánh mắt ghen tị trong cô gần như trào ngoài.
Tôi giả vờ thấy, còn trò chuyện với cô về việc Chu Việt đối xử với như thế nào.
Cho đến hơn chín giờ, Chu Việt đến đón thì mới buông tha cho Hứa Nhân.
Cuối cùng, ghế phụ lái của Chu Việt mặt cô , giả vờ ân ái lái xe rời .
Còn cô chỉ thể mang đôi giày cao gót làm xước chân mà khập khiễng bắt taxi về.