Tối đó, Chu Việt về đến nhà là một giờ sáng, nồng nặc mùi rượu nhưng vẫn thể che giấu mùi nước hoa ngọt ngào.
Tôi máy tính, lạnh lùng lảo đảo nhà, giày nhà vệ sinh.
Nếu là đây, chắc chắn sẽ xót xa vì uống nhiều rượu để xã giao, sớm chuẩn sẵn nước mật ong, xả sẵn nước tắm dìu tắm.
giờ đây khi bóng lưng , như một xa lạ.
Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, Chu Việt gọi năm sáu , hỏi khăn tắm ở thì cũng là hỏi quần lót quần áo ở .
Những thứ đây đều do chuẩn sẵn cho .
Tôi đáp lời mà chỉ chuyên tâm làm bản lý lịch mặt, cho đến khi gửi lý lịch và tắt máy tính thì Chu Việt vẫn xong việc.
Tiếng thông báo điện thoại vang lên, mở mạng xã hội X thì thấy khu vực bình luận cập nhật mới.
Cô khoe mấy chiếc túi LV, còn cẩn thận đính kèm hóa đơn, giá mỗi chiếc lên đến mấy vạn tệ đều nổi bật như .
Kèm theo dòng chú thích: [Cảm ơn bà vợ của bạn trai , tiền cô tiết kiệm bấy lâu nay giúp thêm mấy chiếc túi, váy cưới cũng rộng thêm hai vòng.]
Chỉ trong vỏn vẹn một phút, bình luận của cô các cư dân mạng chính nghĩa spam đến nổ tung.
Cô thẳng thừng đáp trả: [Vua vội mà thái giám vội, là cô tiêu tiền, chính cô còn yêu bản thì ai cứu đây?]
Tôi những bình luận đó mà trong lòng còn cảm giác lẫn lộn như ban ngày nữa.
lúc , Chu Việt cuối cùng cũng sấy tóc xong, đến ôm từ phía .
Anh như lập công mà lấy một chai nước hoa.
“Vợ , hôm nay em vui , về muộn quá ?”
Tôi thẳng vấn đề, hỏi về chuyện giả ly hôn.
Chu Việt khựng , mất tự nhiên mà giải thích: “Ôi vợ ơi, đó là do bố đưa , ông già nên tiếc chút tiền đó, chỉ làm vẻ chụp ảnh màn hình cho ông xem thôi.”
Ngay đó, như lập công, lấy một chai nước hoa: “Anh nhớ đây em thích nước hoa lắm ? Anh đặc biệt tìm hiểu và mua riêng cho em đó.
“Anh làm nỡ bỏ em chứ, dù là giả ly hôn cũng , may mắn .”
Anh vùi cằm hõm cổ cọ cọ, làm nũng như đây như cho qua chuyện .
Mùi sữa tắm xộc mũi .
Tôi đầu chai nước hoa trong tay , trong lòng kìm mà lạnh một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/long-vo-nhu-dao/chuong-2.html.]
Mặc dù những năm qua hiếm khi tiêu xài hoang phí, đồ xa xỉ cũng mua ít hơn khi kết hôn.
cũng theo dõi những thứ , kẻ ngốc.
Chai nước hoa là hàng tặng kèm.
Tôi nhận lấy chai nước hoa bình thản xem xét, quả nhiên ở đáy dấu vết nhãn mác xé rách.
Có lẽ thấy nhận “quà” của nên Chu Việt thả lỏng nét mặt ôm : “Vợ , chuyện bên nhà bà Vương vẫn nhờ em quan tâm nhiều hơn. Dạo chồng bà một hợp đồng lớn, nếu chúng cố gắng lấy thì lo về doanh thu cả năm nay nữa.”
Tôi mân mê chai nước hoa trong tay mà gì.
Thật mà cái hợp đồng lớn của Chu Việt còn nhờ ơn .
Gia đình bà Vương cũng làm ăn kinh doanh, mỗi phút kiếm bạc triệu, quy mô công ty cũng lớn gấp mấy chục công ty Chu Việt.
Có con bà tai nạn xe , cần truyền m.á.u gấp nhưng đứa bé nhóm m.á.u hiếm, ngân hàng m.á.u nhất thời điều động .
lúc cùng nhóm m.á.u với con bà và cùng là nên chút do dự truyền m.á.u cho đứa bé.
Sau đó việc cứ thế thuận lợi, thêm bạn thêm đường , chồng bà Vương giới thiệu công việc cho Chu Việt.
Làm ăn kinh doanh là , dù năng lực nhưng gặp quý nhân thì cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Chu Việt thấy vẫn vui thì tiếp tục vẽ vời: “Đến lúc đó nếu thật sự lấy hợp đồng đó, chúng sẽ Na Uy xem cực quang như hứa với em khi cưới.”
Để phát hiện nên cố nặn một nụ gật đầu.
Lúc , Chu Việt mới hớn hở mặt, thả lỏng, thuận thế xuống ghế sofa ôm lòng.
Anh cảm thán: “Vợ , giờ mới nhận , em to con quá. như mặc quần áo mới , khí chất.”
Tôi kiềm chế sự ghê tởm và phản kháng trong lòng, ánh mắt trở nên lạnh băng.
Anh nhắc chuyện giả ly hôn nữa, trong lòng rõ thể lừa dối .
Gia đình một khoản thu nhập lớn, tiền thuế sang tên căn nhà dạy học ở khu đó chẳng đáng là bao.
Nếu thực sự , mua một căn khác cũng thừa sức.
Chu Việt nỡ bỏ mối quan hệ với bà Vương trong tay .
Tôi cụp mắt, dù thế nào nữa thì cũng thể tiếp tục sống với Chu Việt.
những năm qua cống hiến nhiều như nên thể để cặp tra nam tiện nữ hưởng lợi công.