Ở bên , sắc mặt chị Trần Bân và rể cũng mấy dễ coi, trong mắt ẩn hiện vẻ khinh thường.
Người cho một lối thoát.
Ai ngờ những thoát mà còn đằng chân lân đằng đầu.
Tôi Trần Bân: "Người khác , còn ? Trần Bân, tờ giấy rốt cuộc đáng tiền , ."
Trong chớp mắt, ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía Trần Bân.
Trần Bân tận mắt chứng kiến vì cuộc đấu thầu mà chạy vạy khắp nơi, vất vả ngày đêm.
Anh là tiếng nhất.
Trần Bân há miệng, nhưng cuối cùng vẫn hướng về phía nhà .
"Thôi Nguyệt Nguyệt, ngày Tết mà, cả nhà nhất thiết làm căng thẳng đến thế ? Hơn nữa, thì vô tội. Tiểu Thiên còn nhỏ thế, nó hiểu gì chứ."
Nghe lời , những trong phòng đều nắm chắc tình hình.
Tờ giấy quả thực đáng tiền, nhưng dù cũng là một nhà, cần đền bù.
Chị Trần Bân lập tức thở phào một , Trần Bân luôn bênh vực chị , nên lời cũng còn kiêng dè gì nữa: "Em dâu , thật, dù cũng là một nhà, giá trị tờ giấy bao nhiêu, nhưng thể làm mất hòa khí chứ. Xem Tiểu Thiên nhà dọa sợ đến mức nào . Cô và Tiểu Bân đến với dễ dàng gì, thật, giấy hỏng thì cứ hỏng, công việc mất thì cứ mất, cô cũng thể an tâm ở nhà làm bà nội trợ thôi."
Mẹ Trần Bân ở bên cạnh hùa theo: " đấy, mất việc thì cùng lắm để Tiểu Bân nhà nuôi cô là . Cô còn ở nhà hưởng phúc, đúng là vớ bở, cứ việc mà âm thầm vui ."
Anh rể, nãy còn đền tiền, giờ đây im bặt.
Trần Bân đang bất lực, trong mắt là niềm kiêu hãnh của kẻ chiến thắng.
Anh dường như rằng, Lâm Nguyệt Nguyệt, cuối cùng cô cũng thua .
Đáng tiếc, thua cuộc sẽ bao giờ là .
Tôi lạnh lùng những trong căn phòng đang sắp xếp tương lai cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/long-da-dan-ba/chuong-5.html.]
Trần Bân dường như hài lòng với sự lạnh nhạt của , lóc thảm thiết, hối hận khôn nguôi.
Giống như hồi nhốt căn phòng tối, lộ rõ vẻ thảm hại và yếu ớt bên ngoài.
"Cái bản hồ sơ đấu thầu của cô đó," Trần Bân giả vờ như vô ý nhắc nhở , " hỏng , là vứt ."
Anh chằm chằm mặt , dường như tìm kiếm vẻ mặt xám xịt của , để thỏa mãn lòng hiếu thắng đáng thương của .
Đáng tiếc, thể làm theo ý .
Tôi khẽ phẩy tờ giấy nhẹ tênh trong tay, mỉm Trần Bân: " , hỏng , chi bằng giao cho xử lý ."
Chị Trần Bân chột cúi đầu xuống.
Trần Bân bước lên một bước, nhận lấy tờ giấy hỏng.
Giọng nhẹ nhàng của vang lên lưng : "À , từng đây là bản hồ sơ đấu thầu của ."
Gần như ngay lập tức phản ứng , Trần Bân đột ngột ngẩng đầu , vẻ hoảng loạn từng thấy hiện rõ mặt .
06
Mẹ Trần Bân yên nữa: "Ý gì , cuốn sách của mày thì còn của ai nữa?"
Tôi buồn : "Trong căn phòng đó, ngoài , còn ai ở nữa chứ?"
Sắc mặt Trần Bân trắng bệch, cùng của tờ giấy còn ghi rõ tên công ty .
Xong , tất cả xong đời .
Trần Bân gần như vững nổi.
Đây là đơn hàng lớn nhất Trần Bân nhận kể từ khi công ty.
Bây giờ, tất cả tan tành.