LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 36

Cập nhật lúc: 2025-07-21 05:29:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mới đó mà năm tháng trôi qua. Quân đội của Hasan khiến cho kẻ địch co cụm tại một tỉnh ở biên giới phía Bắc. Vương gia Assaad và những kẻ cận từ bỏ cuộc sống xa hoa, rời khỏi nơi từng là niềm tự hào, biểu tượng sức mạnh của đội quân áo đen.

Biết chẳng còn bao lâu nữa chiến tranh sẽ kết thúc nhưng chắc chắn chặng đường phía đầy rẫy chông gai Hasan khỏi lo lắng cho Lam Anh. Hắn nhẹ nhàng hôn lên bụng của Lam Anh, nơi một sinh linh bé nhỏ đang phát triển từng ngày. Hắn cho cô về những suy nghĩ của . Hắn sợ rằng nếu cô còn theo nhất định sẽ gặp nguy hiểm, hơn ai hết mong con của sẽ bình yên đời.

“Anh với Tuấn Hưng và Mahamud. Hai bọn họ sẽ hộ tống em về Việt Nam. Sau khi giành thắng lợi, nhất định sẽ đoàn tụ cùng con em.”

Lam Anh lập tức lắc đầu. Cô thực sự xa Hasan một chút nào.

“Em thể ở cùng ?”

Hasan hiểu tâm trạng của vợ . Với , việc đưa quyết định cũng chẳng dễ dàng gì. Có ai ở bên thương nhưng hòn tên mũi đạn Hasan chẳng còn sự lựa chọn khác.

Ôm Lam Anh trong vòng tay, màng hình tượng mà bật

“Sẽ lâu . Nhất định sẽ tới đón em.”

Lam Anh gì, chỉ lặng lẽ lau những giọt nước mắt của Hasan.

“Em mong sẽ tới khi bé con chào đời.”

Hasan khẽ gật đầu. Hắn dám hứa điều gì. Hắn để hoà bình trọn vẹn cho vương quốc X đánh đổi mồ hôi, nước mắt và cả m.á.u xương của bao . Có lẽ chính cũng chẳng là ngoại lệ. 

Hasan dám cho Lam Anh thực chất vương gia Assaad tướng quân Nabil khống chế. Nabil tham vọng trở thành quốc vương như Assaad, chỉ mong con gái ngôi vị hoàng hậu. Hasan khinh thường kẻ phản chủ như Nabil nhưng và các chị dâu cũng như các cháu của Hasan đều trong tay . Nghĩ tới chiếc vòng tay mà Nabil sai mang tới mà Hasan lo lắng khôn nguôi. Đó là món đồ mà yêu thích nhất đời, bà còn đeo chiếc vòng đó giống như phụ hoàng của luôn kề bên . Nhất định Nabil dùng thủ đoạn để ép buộc giao chiếc vòng. Hasan chỉ mong rằng vẫn bình yên. Dù rằng sẽ với Lam Anh nhưng làm tất cả để cứu .

“Lam Anh… Lam Anh… em ở ?”

Tuấn Hưng gọi tới khản cả cổ nhưng lấy một lời hồi đáp từ bạn đồng hành. Anh và Mahamud để lạc mất Lam Anh, đúng hơn là họ lường liều lĩnh trốn .

Cô sẽ nơi Hasan đóng quân ? Một chặng đường dài như liệu gì bất trắc xảy ?

Hay là cô đoán điều gì?

Mahamud vội vàng báo tin cho Hasan khiến tâm trí rối bời, chẳng còn làm .

Có lẽ đường Lam Anh tin tức từ dân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-36.html.]

Hasan chua xót. Phải ... là hoà bình… là thống nhất… và cả tân quốc vương Hasan.

Những dân bên đường quỳ rạp xuống tân quốc vương và hoàng hậu tương lai. Họ hô lớn tên hai như để thể hiện lòng trung thành với quốc vương Hasan cũng như để chúc phúc cho đôi vợ chồng trẻ. 

Đột nhiên, ngựa của Hasan dừng . Nó hua hua hai chân hí vang. Đoàn còn cách nào khác đành dừng bước. Hasan hiểu chú ngựa của , nếu nguy hiểm phía thì nhất định điều bất thường gần đó.

Ngựa là loài khứu giác nhạy bén. Có khi nào nó nhận quen?

Hasan lập tức nghĩ tới Lam Anh. Chỉ cô mới thể vuốt ve và lưng chú ngựa cưng của Hasan ngoài .

Hắn sai tìm cô mấy ngày nay. Ngay cả Tuấn Hưng và Mahamud cũng thông tin gì. Thì đúng như Hasan nghĩ, cô tới nơi để chứng kiến lễ thành hôn của .

“Lam Anh… em ở ?”

Hắn gọi lớn nhưng đáp chỉ là tiếng gió thét gào. Cơn gió lớn quấn theo những cánh hoa hồng đỏ thắm mà dân tung theo từng bước chân của đoàn diễu hành. Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt giống như thứ tình cảm Hasan dành cho Lam Anh nhưng tự chà đạp lên tình cảm thiêng liêng đó, tự xoá lời hứa năm nào.

Hasan luôn tự hào vì bản dễ dàng nhận Lam Anh trong đám đông nhưng thể thấy cô. Là do tâm trí rối bời cô thực sự trốn tránh ?

Chiếc mạng che mặt của một cô gái gần đó gió cuốn phăng. Nước mắt nàng giàn giụa, thể dù chỉ một lời.

Đột nhiên, một mũi tên bay thẳng về phía Lam Anh. Hasan suy nghĩ nhiều, lập tức lao tới chắn cho cô.

Mũi tên tẩm độc cho Hasan cơ hội sống sót. Có lẽ con gái của Nabil chuẩn sẵn để dành cho Lam Anh, cô chỉ ngờ Hasan liều như .

Hasan tháo chiếc nhẫn ngọc lục bảo tay đưa cho Lam Anh. Hắn cố gắng mấy lời với cô dù sức lực chẳng còn là bao.

“Hãy nhớ… em mãi là trong tâm trí … hãy cho con về …”

Lam Anh oà như một đứa trẻ. Cô gọi lớn tên Hasan nhưng chẳng thể đáp .

“Đừng bỏ em… Hasan… Đừng bỏ em…”

 

Loading...