LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 32

Cập nhật lúc: 2025-07-21 04:17:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù cho tin tức về đám cưới giữa Hasan và Lam Anh giữ kín nhưng kẻ thù của Hasan đương nhiên rõ cô gái ngoại quốc chính là một điểm yếu chí mạng của vị vương gia trẻ tuổi. Việc Mahamud gần như còn xuất hiện bên cạnh chủ nhân khiến đám quân của vương gia Assaad đoán già đoán non rằng giao nhiệm vụ khác. Tất nhiên bọn chúng loại trừ khả năng Mahamud tìm cách đào tẩu khi cuộc chiến dường như hồi kết.

Đám của vương gia Assaad Lam Anh đôi lúc rời biệt thự tới thăm giáo sư Smith - cùng Tuấn Hưng điều chế thuốc để cứu mạng cô. Chính vì họ do dự mà bày một kế hoạch nhằm bắt cóc Lam Anh làm con tin nhằm uy h.i.ế.p Hasan.

Tất cả chuyện sẵn sàng, chỉ điều việc Mahamud ở ngầm bảo vệ Lam Anh là việc mà đám của vương gia Assaad thể lường .

“Vương phi… thần khiến hoảng sợ .”

Lam Anh nhanh chóng lấy bình tĩnh khi mặt là Mahamud, cô khẽ mỉm .

“Lần vô tình thấy một bóng . Ta thể nhận là tướng quân Mahamud.”

Mahamud ngạc nhiên:

“Chỉ là một bóng mà vương phi đoán là thần ?”

Lam Anh khẽ gật đầu:

“Vấn đề là còn thấy một đầu t.h.u.ố.c lá dấu vết đặc biệt. Trước Hasan từng ngài thói quen nhai đầu lọc thuốc.”

Mahamud vội vàng quỳ xuống:

“Mong vương phi giữ kín chuyện . Thần hứa với vương gia Hasan sẽ bỏ thói quen đó nhưng… đôi lúc thần quá căng thẳng.”

Nhớ lời vô tình từ các bác sĩ tại bệnh viện, Lam Anh hỏi Mahamud:

“Ta họ vương gia thương… đúng là như ?”

Mahamud khẽ gật đầu thừa nhận. Hắn dối Lam Anh về tình trạng của Hasan. 

Nhìn sắc mặt tái nhợt của Lam Anh, Mahamud vội lên tiếng:

“Chúng nên mau chóng trở về thưa vương phi.”

Lam Anh Mahamud vẫn còn quỳ nên đất, cô :

“Ta sẽ giữ kín chuyện của . Có điều giúp một chuyện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-32.html.]

“Chuyện gì thưa vương phi.”

“Hãy đưa tới chỗ vương gia.”

Mahamud ấp úng:

“Chuyện … chuyện …”

“Nếu thực sự Hasan thương nặng như , thời gian ở bên vương gia chẳng còn là bao… Ta đời hối hận.”

Dứt lời, Lam Anh đỡ Mahamud lên:

“Ta sẽ cố gắng làm phiền tới , thể cải trang theo yêu cầu, cũng sẽ lên tiếng để tránh phát hiện.”

Mahamud gật đầu đồng ý với Lam Anh. Hắn cho rằng mong của cô là chính đáng.

“Thần đưa biệt thự bàn kế hoạch với tổng quản. Sẽ đơn giản nhưng thần tin là chúng thể tới chỗ vương gia trong vòng một tuần lễ.”

Lam Anh mừng tới rơi nước mắt. Thật may là Mahamud nhận lời. Nếu kiên quyết từ chối thì cô cũng làm vì ngay cả việc khỏi biệt thự tới nơi khó khăn .

Hai ngày , mang rau củ tới biệt thự của Hasan. Lam Anh trong vai giao hàng rời cùng Mahamud và nữ tổng quản.

Khả năng lái xe của Mahamud thường Hasan nhắc tới nhưng như để chạy đua với thời gian, thực sự khiến cho Lam Anh mở mang tầm mắt.

Những con phố dần biến mất, đó là đồi núi trập trùng. Nữ tổng quản lo lắng cho Lam Anh nên thi thoảng hỏi thăm ở thùng xe phía .

Cô nhoẻn miệng , lập tức đáp :

“Ta vẫn mà. Hai đừng lo.”

Mahamud dặn dò Lam Anh:

“Người nhớ rằng tuyệt đối lên tiếng. Sắp tới chúng qua vùng do quân đội của vương gia Assaad kiểm soát. Qua chốt chặn sẽ đến vùng đất mà vương gia đóng quân.”

Lam Anh khẽ gật đầu. Cô thầm cảm ơn Mahamud và nữ tổng quản. Họ ngại khó ngại khổ khi cùng cô tới nơi . Mong rằng cả đoàn thể vượt qua chốt chặn . Suốt mấy ngày qua cô luôn mơ thấy Hasan vấy máu. Lam Anh ngước trăng cao, mong cầu bình an cho trong lòng cô.

Loading...