LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 25

Cập nhật lúc: 2025-07-21 04:13:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hasan háo hức lái xe thẳng tới trung tâm nghiên cứu. Hắn Tuấn Hưng nhất định liều thuốc cuối cùng Lam Anh sẽ khoẻ mạnh trở . Những ngày qua dù bận trăm công nghìn việc nhưng vẫn luôn cố gắng để ghé thăm cô mỗi tối.

Vừa thấy Hasan xuất hiện, những lính canh ở đó quỳ rạp xuống. Nếu như khi đức vua Taimur còn tại vị, hàng tháng Hasan sẽ tới thăm những nhà khoa học và tất cả nhân viên an ninh trong trung tâm nghiên cứu thì thời gian vương gia tới thường xuyên hơn. Họ vương gia vì cứu tính mạng của vị hôn thê tương lai mà quản ngại đường xa tới đây.

“Vương gia…”

Ông Smith và Tuấn Hưng đồng thanh khi thấy bước là Hasan.

Nhìn những giọt nước màu vàng chanh đang chảy lọ thuỷ tinh trong suốt, Hasan mỉm :

“Xem tới sớm .”

Tuấn Hưng bật :

“Cũng gần xong. mà hôm khi thăm khám cho Lam Anh, một chuyện…”

Hasan sốt ruột hỏi:

“Cậu chuyện gì? Còn mau ?”

Tuấn Hưng tủm tỉm :

“Hình như chuyện với Lam Anh đúng ? Cô dường như lời đấy. Khi nhắc tới chuyện ở biên giới Lam Anh phản ứng.”

Hasan khẽ gật đầu, thừa nhận là ngoài việc đó kể cho Lam Anh sự thật về đội quân mà cô gặp ở biên giới thì thể làm gì khác. Nữ tổng quản luôn canh chừng . Hasan đang suy nghĩ xem thời gian tới nên mang Lam Anh giấu nơi khác ? Hắn thực sự ở riêng cùng cô.

Tuấn Hưng mấy lời nhịn mà cảm thán một câu:

“Xem làm vương gia như cũng thoải mái lắm nhỉ. Tôi sẽ bảo Lam Anh ở cùng tổng quản cho lành.”

Giáo sư Smith dù câu câu nhưng vẫn hiểu nhắc tới là Lam Anh. Ông :

“Nhất định sẽ tới dự đám cưới. Tôi gặp vương phi. Nhất định cô xinh .”

Dứt lời, ông đưa tay lên giả bộ chụp hình:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-25.html.]

“Còn lưu khoảnh khắc trọng đại của vương gia nữa chứ.”

lúc , một tiếng nổ lớn làm rung chuyển cả trung tâm nghiên cứu. Trong làn khói bụi mịt mù, Hasan chỉ còn kịp tiếng thét của giáo sư Smith:

“Lấy thuốc… Hưng… lấy thuốc cho Lam Anh…”

Tuấn Hưng cố gắng lao tới, cầm lấy bình thuỷ tinh nứt vỡ một phần. Anh vội vàng tìm kiếm thứ gì đó để bảo chỗ thuốc còn sót .

Hasan đỡ giáo sư Smith lên, nghẹn ngào:

“Giáo sư… sẽ thôi. Ông sẽ …”

Giáo sư Smith cố gắng nở một nụ :

“Vương gia nơi ?”

Hasan khẽ gật đầu, hai mắt đỏ hoe. Bản cũng thương nhưng hiện giờ vì vết đau hành hạ. Hắn đỡ lấy vị giáo sư già:

“Ta ông vì ai mà tới, vì ai mà ở nơi …”

Ông Smith mỉm , hai chân của ông còn cảm giác.

“Hãy chuyển lời của đến bà … Tôi…”

Toàn Hasan run lên, lệnh cho binh sĩ ở đó chuẩn trực thăng.

“Tuấn Hưng… chuyện của Lam Anh trông cả . Tôi sẽ đưa giáo sư tới bệnh viện trung tâm. Chỉ bác sĩ ở đó mới giúp ông .”

Tuấn Hưng lo lắng :

vết thương ở cánh tay cũng đang rỉ máu. Nếu sơ cứu kịp thời sợ rằng biến chứng.”

Hasan gì thêm. Một binh sĩ ở đó đưa Tuấn Hưng lên xe bọc thép rời . Hasan vết thương tay nguy hiểm tới tính mạng, nếu còn chậm trễ sợ rằng sẽ khiến giáo sư rời xa trần thế.

Hasan vô tình bí mật của vị giáo sư già. Hoá trong lòng ông luôn lưu giữ hình bóng một . Hasan luôn trân trọng thứ tình cảm đó. Dù thể đáp ứng yêu cầu để giáo sư Smith gặp trong mộng nhưng nhất định Hasan sẽ làm hết sức để cứu chữa cho ông.

 

Loading...