LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-07-18 06:52:57
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi chuyện hề đơn giản là lái chuyên cơ tới chơi giống như bay nội địa. Huống hồ vị khách là vương gia của một nước. Bay tới nơi thì dễ nhưng làm để khỏi “kinh thiên động địa” thì Mahamud sử dụng đến đầu óc linh hoạt của để suy nghĩ.

Mahamud lập tức liên hệ với ngài đại sứ vương quốc X tại Việt Nam để thông báo rằng vương gia Hasan tới du lịch nhân dịp tết cổ truyền. Hắn còn cẩn thận nhờ ngài đại sứ thông báo với nước bạn rằng đây một chuyến công du mà đơn thuần là du lịch, mong nước bạn phối hợp giữ kín thông tin của vị khách đặc biệt .

Hasan rằng điểm đến là một đất nước yêu hòa bình và vô cùng an nên cho dù trai – vua Taimur yêu cầu mang theo nhiều vệ sĩ nhưng một mực từ chối.

Hasan nghiệp Học viện Quân sự Hoàng gia Anh, hơn nữa còn đặc biệt tinh thông võ thuật nên mấy tên vệ sĩ mà trai nhắc tới lẽ chẳng giúp gì nhiều. Không những thế, Mahamud – cận vệ của chính là một sát thủ ngầm, thề luôn trung thành với Hasan.

Vâng. Vậy là chuyến du lịch chính thức bắt đầu. Trên chuyên cơ, ngoài phi công, tiếp viên, Mahamud, còn vị bác sĩ chăm lo cho sức khỏe của Lam Anh, và tất nhiên thể thiếu nhân vật chính là Hasan và Lam Anh .

Máy bay cất cánh hơn hai giờ thì tiếng thét lớn khiến giật . Toàn bộ tiếp viên và bác sĩ định khoang riêng dành cho Lam Anh liền Mahamud cản . Hắn :

“Vương gia đang ở đó.”

Không hiểu tiếp viên và vị bác sĩ nghĩ gì mà đỏ mặt rời .

Lam Anh ngủ nhiều giờ, Hasan lo lắng nên bên giường của cô mà thôi. Thấy tóc che một phần khuôn mặt xinh của Lam Anh, đưa tay vén tóc sang một bên để cô thoải mái.

Chuyện chỉ thế mà Lam Anh tỉnh còn tát cho một cái rõ đau.

“Hasan, ... chuyện gì xảy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-2.html.]

Hasan rằng cô hiểu lầm vụ gói thuốc nên bật , xoa xoa mặt, tạo dáng vẻ cà lơ .

“Là như em nghĩ đó.”

Lam Anh vô thức cúi xuống trang phục . Quần áo đầy đủ nhưng là một bộ đồ ngủ vô cùng thoải mái. Cô ngước :

“Hasan, luôn coi là bạn, tôn trọng giúp đỡ những lao động nước ngoài cuộc sống hơn. Tại chứ? Tại làm với ?”

Hắn cô, khẽ mỉm .

“Vì thích em ? Phải yêu em mới . Yêu từ đầu tiên chúng gặp tại trường đua ngựa.”

Sống tại một đất nước khác chẳng dễ dàng gì. Lam Anh luôn tôn trọng Hasan vì chỉ là một phóng viên tại hãng truyền thông lớn bậc nhất khu vực Trung Đông mà còn vì luôn giúp đỡ lao động ngoại quốc. Cô đối với sự đề phòng nào. Ấy mà cô rơi cảnh oái oăm .

Nói cô và Hasan là bạn bè cũng đúng, tình cảm giữa hai bọn họ lớn hơn mức tình bạn thông thường. Chỉ cần Lam Anh nhờ nhất định Hasan sẽ giúp đỡ và ngược . tình cảm đó cũng thể gọi là yêu, ít nhất là cô thấy .

Hasan lời yêu giống như đùa giỡn. Là câu cửa miệng của mỗi gặp Lam Anh nên cô chẳng thể tin.

“Hasan. Anh là bạn của nhưng những ranh giới mà chúng thể bước qua. Nó ảnh hưởng tới danh dự của . Có lẽ tới chúng sẽ gặp tại toà án. Anh quên rằng là luật sư ?”

Lam Anh rời khỏi giường nhưng cảm thấy chuyện gì đó đúng cho lắm. Nói đúng hơn là cô nhận bản đang di chuyển. Lam Anh vội kéo rèm cửa bên ngoài. Cô ngạc nhiên tới mức thốt nên lời. Những đám mây hồng đang lơ lửng ngay mắt. Thoạt thì căn phòng khá giống một phòng trong khách sạn hạng sang ở vương quốc X. Thật ngờ nó là một lâu đài bay như .

“Chúng đang ở máy bay Hasan?”

Hasan tự hào đáp:

.”

Loading...