LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 19

Cập nhật lúc: 2025-07-20 11:01:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuấn Hưng đưa tay lau những giọt nước mắt của Lam Anh, nhẹ nhàng :

“Hồi nhỏ luôn là em đưa , hiện giờ sẽ đến lượt . Anh từng nghĩ bản sẽ làm một chuyện điên rồ như nhưng ở bên cạnh em cho dù em chọn .”

Dứt lời, Tuấn Hưng xé nát chiếc vé máy bay tới Paris mặt Lam Anh kéo tay cô:

“Nhanh một chút thì chẳng kịp lên máy bay .”

Lam Anh ngơ ngác, chỉ lập tức theo Tuấn Hưng.

“Vương gia…”

Hasan dáng vẻ gấp gáp của Mahamud liền bật :

“Vừa tin chính xác chỗ của và các chị dâu. Lần lo nữa. Máy bay lái giúp hình ảnh của họ.”

Nói xong, Hasan khẽ nhíu mày:

“Ngươi làm mà thở ?”

Mahamud dám chậm trễ thêm phút nào, vội :

“Ngài cho Mahamud theo dõi tiểu thư Lam Anh…”

Hasan sốt ruột:

“Có chuyện gì với cô ?”

“Tiểu thư rời khỏi Việt Nam . Nơi đến là thủ đô của nước M. Hai bảo vệ của ngài đánh lạc hướng do họ tưởng tiểu thư Lam Anh Paris.”

“Thế còn của nhà ngươi…”

“Cậu chỉ kịp chuyến bay ngay đó. Chính xác thì chúng mất dấu tiểu thư .”

Hasan thêm điều gì với Mahamud. Hắn tập trung cho giải cứu con tin nên cấm Mahamud nhắc tới Lam Anh. Giờ thì , lòng rối như tơ vò.

Lam Anh tới nước M chắc chắn vì công việc. Lẽ nào cô vượt biên?

“Siết chặt an ninh tại biên giới với nước M…”

Mahamud khẽ gật đầu, lập tức truyền lệnh của vương gia Hasan. Tất cả những bắt đều sẽ báo lên Mahamud. Hắn sẽ đích tìm tiểu thư Lam Anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-19.html.]

Ông lão đánh cá Lam Anh và Tuấn Hưng đầy nghi ngờ.

“Bây giờ lúc tới vương quốc X .”

Tuấn Hưng thể tiếng Ả Rập nên tất cả chỉ còn trông mong Lam Anh. Cô sụt sùi kể câu chuyện và con trai lạc khi chạy khỏi nước X. Hiện tại cô và chồng cùng trở để tìm con, họ nhớ con nên những ngày qua ngủ tới mức hai mắt thâm quầng.

Ông lão lắc đầu:

“Cô ơi, e rằng lành ít dữ nhiều. Tôi nghĩ hai về … Một đứa trẻ làm sống sót chứ?”

Lam Anh quỳ xuống:

“Không chúng cháu cũng gặp là ông ? Ông cho chúng cháu tá túc dù nước M cấm dân chứa chấp kẻ lạ ở gần biên giới.”

Ông lão thở dài:

“Ai bảo mấy thảm quá cơ chứ.”

Nói , ông chỉ căn phòng nhỏ bên trong:

“Hai đêm nay nghỉ đây. Không hết. Tới mai sẽ nghĩ cách.”

Lam Anh bật . Cô vội vàng lời cảm ơn ông lão.

Tuấn Hưng mỉm . Những ngày qua khó khăn hai bọn họ mới thể tới vùng biên giới của nước M. Có vẻ như việc siết chặt an ninh ở biên giới của nước X khiến chính phủ nước M động thái tương tự. Không những thế đường xá cực kì khó khăn, biên giới tự nhiên là những dãy núi cao vút. Theo như Lam Anh phía bên thuộc vương quốc M là những thảo nguyên bao la bát ngát. chẳng như càng dễ quân đội tóm sống . Cũng may là mấy ngày qua cả Lam Anh và Tuấn Hưng đều mạnh khoẻ dù hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Mong rằng cô và sẽ bình an tới phía bên .

Tuấn Hưng đang say giấc thì Lam Anh lay nhẹ vai .

“Anh Hưng… lên giường .”

Tuấn Hưng bật :

“Em như là dụ dỗ đấy.”

Lam Anh lắc đầu:

“Em với ông lão chúng là vợ chồng tìm con. Anh mà đất như họ sẽ nghi ngờ.”

Tuấn Hưng điểm nhẹ trán của Lam Anh :

“Anh . Thấy em lóc diễn sâu như cũng đoán mà. Chỉ điều em đừng lợi dụng mà gác chân lên đấy.”

Lam Anh khẽ gật đầu, lùi phía trong giường để nhường chỗ cho Tuấn Hưng. Cô chợp mắt khi nghĩ tới ngày mai thể đặt chân tới vương quốc X.

Tuấn Hưng cũng chẳng khá hơn là bao. Anh ở ngay bên cạnh con gái yêu mến nhưng thể làm gì quá phận. Anh cô chỉ coi là một thiết mà thôi.

Loading...