LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 18

Cập nhật lúc: 2025-07-20 11:01:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lam Anh sốt ruột đồng hồ. So với chuyến bay từ Hà Nội tới Pháp thì chuyến bay tới nước M sớm hơn một tiếng. Cô sẽ nhiều thời gian để tới cửa khởi hành, những thế còn tìm cách trốn nữa.

Ông Thiên Minh con gái trai bên cạnh con. Thời gian qua cực chẳng ông mới giữ hộ chiếu của Lam Anh như . Hơn ai hết ông con gái hạnh phúc, nếu thể quên vị vương gia thì mấy.

Ông tiến tới ôm con gái lòng:

“Đi mỏi chân thì về . Bố lúc nào cũng chờ đợi con.”

Lam Anh những lời còn kiềm chế lên thành tiếng. Cô dám chắc về quãng thời gian sắp tới, cô cũng chẳng bản thể tìm thấy Hasan . Lam Anh sợ rằng đây thể là cuối cô gặp bố của .

Lam Anh nghẹn ngào:

“Bố…”

thật nhiều với bố thốt nên lời. 

Bà Ngọc Liên sụt sùi:

“Giữ gìn sức khoẻ con nhé.”

Lam Anh khẽ gật đầu, lấy tay lau nước mắt mỉm :

“Mẹ cũng thế ạ.”

Bà Ngọc Liên ôm con lòng, vuốt ve mái tóc của Lam Anh:

“Nhớ thường xuyên gọi điện cho đấy.”

Dứt lời, bà sang Tuấn Hưng:

“Nhờ cháu để mắt tới Lam Anh một chút. Con bé tính tình ương bướng, lúc nào cũng theo ý của .”

Tuấn Hưng mỉm :

“Cô đừng lo cho chúng cháu. Cháu làm việc ở Pháp nhiều năm như còn Lam Anh thông thạo nhiều ngôn ngữ, chẳng điều gì làm khó em .”

Nói xong, Tuấn Hưng tạm biệt bố cùng ông bà Thiên Minh, Ngọc Liên và rời cùng Lam Anh.

Thấy Lam Anh nhăn nhó, Tuấn Hưng bật :

“Sáng nay em ăn đồ gì hợp hả? Có vệ sinh thì để trông đồ cho.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-18.html.]

Lam Anh xua tay:

“Thôi. Anh mang hành lý của đủ mệt . Em cầm theo còn tiện đồ nữa. Em nghĩ mặc váy hợp lý lắm. Chắc hẳn bên đó lạnh.”

Tuấn Hưng khẽ gật đầu, chút nghi ngờ, chỉ về phía cửa an ninh:

“Anh sẽ đó làm thủ tục . Anh chờ em ở bên trong nha.”

Lam Anh lập tức đồng ý với Tuấn Hưng. Không ngờ dễ dàng lừa như . Một lúc nữa cô sẽ tới cửa an ninh cuối cùng của dãy , từ cửa đó tới cổng khởi hành nước M xa. Hơn nữa, nơi đó cũng ít qua , cô dám chắc là Tuấn Hưng sẽ đợi cô ở trung tâm của ga quốc tế, gần với cổng khởi hành Paris.

Lam Anh thở phào nhẹ nhõm khi thẻ định cư ở vương quốc X của cô còn thời hạn hơn một năm. Như cô dễ dàng di chuyển giữa các nước tại khu Trung Đông mà cần xin visa .

Cô vui vẻ kéo hành lý tới cửa khởi hành thì giật khi thấy Tuấn Hưng ở đó.

“Bất ngờ lắm đúng ?”

Lam Anh ấp úng:

“Sao… ở đây ? Anh nhầm cửa ?”

Tuấn Hưng thành tiếng:

“Còn em? Cũng nhầm cửa hả?”

Nói xong, Tuấn Hưng nhếch môi :

“Anh là thằng ngốc nên đương nhiên hiểu trong thời gian ngắn một thể đổi tình cảm như . Tuy rằng cái tên Hasan mà em đúng là bạn trai của em nhưng cửa G8 là nơi duy nhất dành cho các chuyến bay tới Trung Đông. Anh chỉ xem thử em lạc mà thôi.”

Lam Anh hít sâu một :

“Anh thẳng thắn như thì em cũng giấu nữa. Thời gian qua là em lợi dụng . Em tới vương quốc X, tìm Hasan.”

Tuấn Hưng sâu mắt Lam Anh :

“Em nghĩ kĩ ? Em sợ bản sẽ bỏ mạng ở đó ? Rồi còn bố em, còn những của em nữa.”

Lam Anh lắc đầu, trả lời thế nào những câu hỏi của Tuấn Hưng. Anh đúng, cô thể bỏ mạng nếu tới nước X nhưng Lam Anh nghĩ nhiều. Hasan cũng quan trọng với cô, từ tới giờ chỉ làm chuyện vì cô mà thôi…

Cô bật :

“Em xin … xin đừng với bố em…”

 

Loading...