Ông Thiên Minh lo lắng, áp tay lên trán con gái một nữa.
“Bà ơi, cứ như . Có chuyện gì mà con bé bỏ bữa như chứ?”
Bà Ngọc Liên buồn bã đáp:
“Sáng nay vẫn còn vui vẻ mà. Tôi hỏi Lam Anh , nó chỉ thôi.”
Dứt lời, bà nhỏ với chồng:
“Ông thử xem chuyện gì bên ? Hasan về nước gấp như nhất định bình thường.”
Ông Thiên Minh khẽ thở dài.
Lẽ nào ông nhầm khi trao trọn niềm tin Hasan?
…
“X’s Sultan Taimur bin Said has died at the age of 39. Taimur had not publicly appointed a successor…”
(Đức vua Taimur bin Said của vương quốc X qua đời ở tuổi 39. Taimur từng công bố kế vị…)
Ông Thiên Minh tin tai dù tin phát kênh chính thống của hãng truyền thông lớn nhất khu vực Trung Đông. Ngay cả những trang báo quốc tế uy tín cũng lên bài.
Nói như thì Hasan vì chuyện mà trở về gấp. Chỉ điều chỉ định kế vị nhất định sẽ tạo nên một cuộc tranh giành giữa các phe phái.
Nhất định Lam Anh vì chuyện mà ngã bệnh. Ông hiểu rõ trong tim của con hình bóng của Hasan nhưng dám mở lòng vì lo lắng Hasan sẽ vướng cuộc chiến tranh quyền đoạt lợi như những vương gia khác.
Thời gian tới xem ông thể để Lam Anh vương quốc X. Cho dù Hasan tham gia trò chơi vương quyền thì Lam Anh cũng chính là điểm yếu chí mạng của . Ông Thiên Minh sợ rằng con gái sẽ gặp nguy hiểm.
“Bà cũng đấy. Có biến cố xảy . Bà để mắt tới Lam Anh một chút. Đừng nhắc gì tới Hasan, cũng tới chuyện vương quốc X. Chúng bảo vệ con , bà hiểu ?”
Bà Ngọc Liên khẽ gật đầu. Cũng may chuyện của Hasan và Lam Anh mới bắt đầu mà thôi. Mong rằng con gái bà sẽ vững, sớm tìm niềm vui của riêng .
…
“Cháu chào cô chú.”
Ông Thiên Minh ngạc nhiên khi thấy Tuấn Hưng bên ngoài cùng ông bà Quốc Anh, Mỹ Lệ.
“Anh chị và cháu đây.” - Ông Thiên Minh vui vẻ .
Ông bà Quốc Anh và Mỹ Lệ từng là đại sứ tại nước Y mà thời gian đó ông Thiên Minh là tham tán thương mại tại đó. Hai gia đình quen từ lâu , những thế Tuấn Hưng và Lam Anh còn từng học chung trường khi con nhỏ.
Sau khi Tuấn Hưng nghiệp đại học ở Pháp làm việc, ông bà Quốc Anh, Mỹ Lệ cũng từng sang đó sống cùng con nhưng cuối cùng quyết định trở về quê hương.
Tuấn Hưng đưa mắt quanh:
“Lam Anh chơi Tết ạ?”
Ông Thiên Minh bật . Lần nào tới nhà ông, quá ba câu là trai nhắc tới Lam Anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-14.html.]
Bà Ngọc Liên nhẹ nhàng đặt khay mứt Tết xuống bàn :
“Con bé khoẻ nên hiện giờ ở phòng.”
Tuấn Hưng đưa mắt về phía cầu thang.
“Chắc là Lam Anh đường xa mệt nên mới . Cháu cũng mới về nước hai hôm .”
lúc , Lam Anh từ lầu bước xuống nhà.
Ánh mắt của Tuấn Hưng giấu niềm vui khi thấy Lam Anh.
“Cả nhà đang nhắc đến em đấy.”
Lam Anh lịch sự cúi chào ông bà Quốc Anh, Mỹ Lệ.
“Cháu chào hai bác.”
Bà Mỹ Lệ vội bước tới nắm lấy tay Lam Anh:
“Trời ơi… Lâu lắm mới thấy con.”
Ông Quốc Anh tủm tỉm :
“Bà nhà mà, suốt ngày nhắc tới Lam Anh. Ngày xưa bà quý con bé tới nỗi đòi nhận nó làm con gái nuôi.”
Tuấn Hưng Lam Anh bằng ánh mắt dịu dàng:
“Đợt em về lâu ?”
Lam Anh nhẹ nhàng đáp:
“Em về nghỉ một tháng.”
Tuấn Hưng hào hứng :
“Anh cũng . Hay là đợi qua mấy ngày Tết hai gia đình chúng cùng du lịch. Đã lâu lắm mới gặp như .”
Lam Anh còn kịp mở miệng từ chối thì bà Mỹ Lệ sang với của cô:
“Lần chị em hẹn Ninh Bình mà cuối cùng huỷ. Lần nhất định đấy nhé.”
Ông Thiên Minh mỉm :
“Vâng. Lần đó là tại em nên nhà em . Đợt em tình nguyện làm lái xe cho cả nhà.”
Tuấn Hưng tới híp cả mắt:
“Chú cứ giao việc đó cho cháu. Tuy rằng cháu đường nhưng hiện giờ tìm đường qua app dễ dàng ạ. Hơn nữa nếu cháu thể hỏi Lam Anh mà.”
Dứt lời, Tuấn Hưng sang với Lam Anh:
“ Lam Anh?”