LỜI YÊU CHƯA NÓI - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-07-18 06:52:23
Lượt xem: 3

Hasan hẹn gặp Lam Anh tại một quán cà phê ở sân bay. Hôm nay là ngày cô về nước để chuẩn đón tết âm lịch cùng gia đình. Hắn lái xe tới chung cư để đưa Lam Anh sân bay nhưng cô từ chối, vì đành hẹn cô tại đây.

Lam Anh tới nơi thì Hasan chờ sẵn ở đó. Hôm nay, mặc trang phục truyền thống với áo choàng trắng và khăn đội đầu. Lam Anh từng thấy mặc trang phục như , bình thường Hasan mặc áo phông và quần jean như những thanh niên Ả Rập khác. Nếu ngày thường vẻ hiện đại thì bây giờ, trong trang phục truyền thống thật giống với những hoàng tử trong câu chuyện cổ về vùng đất Ả Rập.

Lam Anh ngây trong giây lát. Cô phóng viên thể thao dáng vẻ .

Hasan mỉm , trêu chọc Lam Anh:

“Bây giờ em mới nhận trai ?”

Lam Anh câu của làm cho bừng tỉnh:

. Rất . Rất giống với những bức tượng bán ở siêu thị.”

Cái gì? Hắn giống với mấy bức tượng đó ? Gần đây tượng bán ở đó đều chế tác theo hình của trai . Mà hai bọn họ khác hẳn . Hắn giống hơn nên chiều cao ăn đứt ông cả. Không những thế, trai cũng lập gia đình, tới ba con. Nói giống “thanh niên vợ” đó quá đáng .

Ít Lam Anh cũng nên khen sức hút, phong thái hoàng gia chứ. thôi, cô và cũng sắp xa một thời gian nên tạm hoãn việc gây gổ .

“Lam Anh, em sắp về nước nghỉ lễ, chút quà gửi về biếu cô chú.” Hasan đưa cho cô một hộp chà là đóng gói tinh tế.

“Cảm ơn .” 

Lam Anh chăm chú những quả chà là màu đen đậm vô cùng lạ mắt, vui vẻ đề nghị:

“Hasan, dẫn mua loại chà là nhé. Trông thật lạ. Tôi khắp chợ truyền thống mà từng thấy.”

Hasan mỉm , Lam Anh nghĩ thể mua nó ? Tất cả những quả chà là Ajwa thượng hạng ngay khi thu hoạch sẽ mang tới cung điện hoàng gia và bảo quản vô cùng cẩn thận. Nó dùng trong quốc yến và quà tặng cho các quan khách quốc tế. Mỗi trong hoàng gia cũng chỉ phân phối một lượng nhất định.

lúc , chuông điện thoại di động trong túi xách vang lên, Lam Anh dậy :

“Xin . Tôi ngoài điện thoại.”

Hắn cô, mỉm :

“Em .”

Khi Lam Anh , cô cầm cốc quế lên uống một ngụm nhỏ. Khẽ nhíu mày khi thấy vị của nó giống khi.

Hasan tò mò hỏi: 

“Có ngon ?”

Lam Anh mỉm , thành thật với :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/loi-yeu-chua-noi/chuong-1.html.]

“Ngon. vị giống lúc lắm.”

Hasan đưa gói giấy nhỏ xíu :

“Tôi dạy em một bài học. Đừng bao giờ mất cảnh giác. Dạo thiếu gì những và thuốc thì dễ kiếm.”

Lam Anh đột ngột đưa tay lên ôm lấy đầu:

“Hasan, xin . Tôi thực sự đau đầu và khó thở. Xin...”

Chưa hết câu thì Lam Anh gục xuống bàn. Hasan vội vàng bế cô xe, đưa thẳng đến bệnh viện. Hắn gọi cho Mahamud:

“Mau...mau gọi cho bác sĩ. Có trúng độc.”

Mahamud đón Hasan tại sảnh của bệnh viện. Thấy Lam Anh :

“Vương gia, ngài bỏ quá nhiều thuốc đồ uống của tiểu thư Lam Anh đấy chứ?”

Hasan tức giận:

“Bỏ cái đầu .”

Mahamud trầm ngâm. Chẳng Hasan sai tìm loại thuốc đó để giữ Lam Anh nơi ? Hasan sợ cô gái khi về nước sẽ . Mahamud vội vàng chạy theo lớn:

“Vương gia, thuốc giải.”

Hasan cảm xúc. 

Lúc , bác sĩ dấu im lặng. Ông :

“Cũng may là ngài đưa cô tới đây sớm. Cô gái dị ứng mật ong thể nặng. Tôi cho dùng thuốc . Chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm sẽ khoẻ mạnh thôi.”

Hasan thấy Lam Anh còn tỉnh nên cảm thấy đau lòng. Hắn từng bắt gặp cô uống quế với mật ong nên cô uống thử cho đúng vị truyền thống của nơi , ai ngờ thành như . Làm lỡ chuyến bay của cô, thấy vô cùng áy náy. 

“Mahamud, mau chuẩn chuyên cơ. Tôi đưa Lam Anh về nước.”

Mahamud vô cùng ngạc nhiên. Bình thường vương gia của luôn xuất hiện mặt Lam Anh với phận là phóng viên thể thao của hãng truyền thông lớn bậc nhất khu vực. Ấy mà giờ lo cô nàng sợ hãi bỏ chạy ?

“Ngài phận thực sự của ngài?”

“Không quan trọng. Cô ngày mai đón giao thừa cùng gia đình. Cậu thử xem ngay cả tâm nguyện nhỏ bé đó của cô cũng thể đáp ứng thì về làm thể khiến Lam Anh hạnh phúc.”

Mahamud mỉm . Vương gia màng thế sự của thật sự quan tâm tới khác . Trước đây còn tưởng ngài chỉ quan tâm tới mấy con ngựa thôi chứ.

Loading...