Vừa về đến nhà thì Tiểu Viên và Tiểu Hỷ mỗi đứa một bên ôm chặt lấy chân : "Mẹ ơi, bà ngủ lâu lắm  mà vẫn  tỉnh . Có  bà sẽ  tỉnh  nữa ?"
Ta lau khô nước mắt  khuôn mặt hai đứa nhỏ  nhét  miệng mỗi đứa một viên kẹo: "Bà của các con lòng  còn  hơn cả Bồ Tát, Diêm Vương sẽ  tìm đến bà của các con sớm thế . Các con cứ đợi ,   sắc thuốc nấu cơm đây."
Trong bếp, gà với thịt mua từ hôm  vẫn còn đó. Hôm   tuyệt vọng lắm, cứ tưởng  sắp c.h.ế.t nên  đến mức suýt ngất ,  mà vẫn cố nấu xong bữa cơm . Đường xuống cõi âm lạnh lắm,  mà  ăn no thì làm  mà  ?
May mà Lưu ma ma tìm đến. Bà  cho  con  một con đường sống. Vậy thì bữa cơm …  còn là cơm tiễn biệt nữa, mà là bữa cơm để sống tiếp, để bắt đầu ."
4
Ta  từng nghĩ sẽ gặp  Triệu Thanh Hà. Kinh thành   bao hàng hoành thánh, quán chúng    trong con hẻm nhỏ, chẳng gần mặt đường, cũng chẳng kề quan nha, mở  bốn năm  mà  từng thấy một  giàu  nào ghé qua.
Vậy mà ngay ngày đầu tiên mở cửa trở ,   vững vàng  đó, từng cử chỉ hành động đều cho thấy  xuất  từ một gia đình  giáo dưỡng.
Mẹ chồng  lo lắng  chằm chằm  nồi hoành thánh, hỏi: "Nhị Nương , nhân hoành thánh mà chúng  trộn hồi sáng  mặn  nhỉ? Nghe  khẩu vị của  giàu nhạt lắm, lỡ    ý mà dẹp luôn quán của  thì ?"
Trẻ con chẳng sợ ai, Tiểu Viên gãi đầu khó hiểu: "Bà ơi, bà lú lẫn  ? Muối đắt như thế,  con làm  mà dám cho nhiều ."
Tiểu Hỷ đạp chân một cái,  còn  kịp phản ứng thì con bé  vọt đến bên cạnh Triệu Thanh Hà, cất giọng lanh lảnh hỏi: "Thúc thúc ơi,  đến phá quán nhà con hả?"
Ta  siết chặt chiếc muỗng lọc trong tay  lắng . Trong nhà  ai  chuyện đó,  thể để  chồng  lo lắng.  cái miệng của  thì  trăm vạn   thể bịt  .
Ta vội vàng múc bát hoành thánh còn  chín hẳn, "xoảng" một tiếng đặt  mặt , : "Khách quan, hoành thánh đây ạ, mời ngài thưởng thức."
Tiểu Hỷ kéo kéo tay áo : "Mẹ ơi, vỏ còn  chín kìa! Ăn  mà đau bụng là thật sự  dẹp quán luôn đó."
Triệu Thanh Hà   một cái  múc một viên hoành thánh từ tốn ăn hết. Ăn xong   mới nghiêm túc : "Vị nương tử , hoành thánh của nàng đúng là  chín thật. Chúng  tìm một nơi  chuyện , lỡ  ăn trúng mà đau bụng thì  làm  đây?"
Tiểu Hỷ trợn tròn mắt,   chạy  gọi  chồng : "Bà ơi, thúc thúc  ăn mặc sang trọng thế mà còn ăn vạ! Chúng  mau báo quan , gọi Trịnh bổ đầu đến bắt ."
Ta tháo tạp dề nhét  lòng Tiểu Hỷ: "Con ngoan, con với bà ở đây trông quán nhé,  sẽ về nhanh thôi."
Nói   vội vã dẫn Triệu Thanh Hà rẽ  một con hẻm nhỏ. Xác nhận   ai,  mới mở lời thương lượng: "Công tử, chuyện đêm hôm đó  sẽ chôn chặt trong lòng, tuyệt đối sẽ  nảy sinh bất kỳ ý nghĩ  nên  nào. Van xin ngài đừng đến nữa,  chồng    chuyện ,    bà  đau lòng."
Ta nghĩ   đảm bảo như thế   thì  hẳn  còn gì  bận tâm. Vậy mà  đó      một màn tính sổ hoang đường nhất trần đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/lieu-nuong-tu/chuong-2.html.]
5
Hắn bẻ ngón tay , : "Liễu cô nương,  nghĩ nàng  hiểu lầm .
Thứ nhất, vì nàng  thành  và sinh  hai đứa trẻ,  thì nàng hẳn là một   kinh nghiệm ;
Thứ hai, đêm hôm đó là  đầu tiên của tại hạ. Ta  cầu xin cô nương giữ gìn sự trong sạch cho , nhưng cô nương   .
Tính toán như , chẳng lẽ   cô nương nên chịu trách nhiệm với  ?"
Ta nghĩ   say  nên mới  năng lảm nhảm, thế nhưng ánh mắt   trong veo,    hề  chút mùi rượu nào.
Ta  nhịn  mà đưa tay sờ trán : "Triệu Công tử, sốt thì  chữa trị kịp thời. Ngài đến đây gây sự vô cớ thì  chữa khỏi  ."
6
Liễu Miên là một bất ngờ ngoài ý  của Triệu Thanh Hà.
Chuyện mang tội tử tù là do  và Tam hoàng tử Tiêu Dục lên kế hoạch. Để  việc  thỏa cho nên  thậm chí còn giấu cả gia đình, kết quả là    đưa đến bất ngờ .
Đó là  đầu tiên của .
Hắn vốn dĩ căm ghét những kẻ đắm chìm trong sắc dục giống như cha , sa  đám  tì đông đúc nơi hậu viện, khiến   lòng lạnh như băng, khiến ông nội  thất vọng tràn trề. Vì thế mà từ nhỏ    giáo dục bằng những lễ pháp nghiêm khắc nhất, biến  thành một  sống  quy tắc như  đo ni đóng giày.
Trong lòng , lễ nghi phu thê là dành cho thê tử tương lai, đó là sự tôn trọng cần  đối với  sẽ cùng  sánh bước trọn đời.
 Triệu Thanh Hà  bắt đầu mơ mộng.
Trong mộng, ai đó tay áo ngát hương, màn lụa hồng vén lên, dụ dỗ  chung chăn chung gối. Sóng tình cuộn trào đỏ rực,  say mê đến quên cả  là ai.
Mỗi một khuôn mặt đều là Liễu Miên, mỗi một  trong mộng đều   là quân tử.
Triệu Thanh Hà nghĩ, sắc dục quả nhiên chẳng  thứ  lành gì. Vừa mới vướng  là   học  cách rình mò.
Tung tích của Liễu Miên  đơn giản. Trưởng bối trong nhà nàng bệnh  nặng. Trong nửa tháng đầu, về cơ bản thì nàng chỉ chạy qua chạy  giữa tiệm thuốc và nhà. Triệu Thanh Hà cứ  mãi   kìm  mà hỏi han vị thái y quen , bảo ông thêm vài vị thuốc  thang thuốc của nàng. Trưởng bối khỏe hơn chút nào thì nàng sẽ bớt mệt mỏi  chút .
Nửa tháng , nàng bắt đầu  ngoài hái rau dại. Ngoại ô Kinh thành  xa, nàng thường  khỏi nhà lúc rạng đông, đó là giờ Triệu Thanh Hà thượng triều cho nên   thể theo kịp.  Chỉ  một   nghỉ,  do dự mãi  cũng thuê một cỗ xe  mang dấu hiệu Triệu gia, lặng lẽ  theo  nàng.