Giang Vinh Đình c.h.ế.t lặng  giường bệnh.
“Cái gì?” Ông   thể tin nổi, theo bản năng lập  một : “Hy Vân, em   gì?”
Ông  kích động   dậy, nhưng  quên mất  đang mang trọng bệnh,   yếu ớt, giãy giụa đến mức trông thật thảm hại.
Tô Hy Vân  quyết tâm, đối diện với dáng vẻ hiện tại của ông  cũng chẳng còn một chút mềm lòng.
Cô chăm chú  ông , như sợ ông   rõ, nhấn mạnh   nữa: “Em  ly hôn, đơn  soạn sẵn .”
Cô thậm chí chẳng   bất kỳ tiếp xúc nào với ông ,  hiệu cho luật sư ngoài cửa mang giấy tờ .
Giang Vinh Đình đầu óc trống rỗng.
Tiểu Hạ
Khi thấy rõ  luật sư  là ai, ông nheo mắt :
“Nghiêm Bách Thần?”
Luật sư giỏi nhất bên cạnh Lệ Tư Niên?
Ngay lập tức, ông hiểu   chuyện, ánh mắt  Tô Hy Vân đầy phức tạp: “Em thật tàn nhẫn như ?”
Tô Hy Vân  phủ nhận:
“Em   sẽ  dễ dàng đồng ý, nên em  chuẩn  luật sư của .”
Cô vẫn dịu dàng như  khi, nhưng chẳng còn chút cảm xúc nào:
“Nếu   làm lớn chuyện, thì  nhất hãy ly hôn trong hòa bình. Em   tay trắng.”
Giang Vinh Đình  vật , vành mắt đỏ hoe,   phụ nữ ông từng yêu thương tha thiết.
Bao nhiêu năm tình nghĩa, cô   kết thúc là kết thúc.
“Tại ?” Giang Vinh Đình  hiểu, “Anh yêu thương con gái chúng  thì  gì sai?”
Tô Hy Vân  lạnh:
“Anh yêu Giang Nặc, thì  thể  coi sinh mạng  khác  gì ?”
“Chẳng lẽ Ôn Tự  đáng giá bằng con gái của  ?!”
“Lúc đó con bé đang mang thai!” Giọng cô nghẹn ,  hận  đau, “Hai tháng thai, vì vụ tai nạn  gây  mà suýt nữa một xác hai mạng,   ?”
Một tiếng gầm giận dữ, khiến cả phòng bệnh chìm  tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
Giang Vinh Đình sững .
Ông bỗng dưng nhớ đến hình ảnh Ôn Tự bò về phía ông hôm đó,   nhuộm máu, ánh mắt đầy bi thương.
Tim ông thắt  đau đớn.
Tô Hy Vân nghẹn ngào:
“Đó là đứa con đầu tiên, cũng là đứa cuối cùng giữa con bé và Tư Niên.
Giang Vinh Đình,  bảo em  tha thứ cho  thế nào?”
Cơn đau âm ỉ  càng lúc càng rõ, ông khàn giọng hỏi:
“Vậy… bây giờ con bé…”
Tô Hy Vân lau nước mắt.
“Đang ở cữ, cơ thể suy nhược nghiêm trọng. Vĩnh viễn  thể mang thai  nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-497-on-tu-la-con-ruot-cua-ong-ta.html.]
Cô   hỏi kỹ bác sĩ, đến lúc   vẫn đau đớn nghẹn ngào:
“Con gái   hủy hoại tình yêu của  . Anh thì g.i.ế.c c.h.ế.t con của họ. Giang Vinh Đình, cả đời  em  thể nào tha thứ cho .”
Giang Vinh Đình  lên trần nhà, tâm trạng rối bời.
Cả  lặng thinh.
Sau khi Nghiêm Bách Thần giao xong đơn ly hôn,   lập tức rời .
Trong phòng chỉ còn  hai  họ.
Tô Hy Vân khẽ :
“Lệ Tư Niên vẫn    là  gây  tai nạn. Dù  thì chúng  cũng sắp ly hôn , em cũng chẳng  quản  nữa. Anh  mãi mãi trốn như chuột trong cống,  là  đầu thú, tùy .”
Nói , cô xoay  rời .
Giang Vinh Đình xúc động mạnh,   dậy níu cô , ai ngờ  trượt ngã khỏi giường, ngã phịch xuống sàn, phát  một tiếng đau đớn thê lương.
Thời gian trôi chậm rãi.
Tháng cuối cùng của năm nay, ngoài Lệ Tư Niên, Giang Vinh Đình cũng chẳng sống yên  gì. Sau khi Tô Hy Vân đề nghị ly hôn mà ông  chịu ký, bên  lập tức gửi trát tòa.
Vài ngày nay ông dằn vặt khôn nguôi, day dứt vì chuyện của Ôn Tự, đêm nào cũng mất ngủ.
Ông  đến thăm cô.
  chẳng còn tư cách.
Cho đến khi nhận  tin—Ôn Tự sắp hết cữ—ông mới hạ quyết tâm xuất viện, mua ít quà đến xin .
Làm xong thủ tục xuất viện, Giang Vinh Đình  về phòng bệnh,  thấy một  đàn ông đang  chờ sẵn bên trong.
Ông nhận  đó là thư ký của Tiêu Triệt.
Anh  đưa tới một phong bì giấy nâu:
“Chú Giang, đây là tài liệu Tổng Giám đốc Tiêu nhờ  chuyển cho chú.”
Giang Vinh Đình  ghét Tiêu Triệt, vốn định  nhận, nhưng    :
“Liên quan đến Ôn Tự.”
“Ôn Tự?” Giang Vinh Đình lập tức tỉnh táo, nhận lấy phong bì.
Thư ký   thêm gì, lặng lẽ rời .
Ông mở  xem, bên trong là một bản xét nghiệm quan hệ cha con giữa ông và Ôn Tự.
Kết luận: ủng hộ Giang Vinh Đình là cha ruột sinh học của Ôn Tự, kết quả   phù hợp.
Những dòng chữ đập  mắt mang đến một cú sốc quá lớn, khiến đầu óc Giang Vinh Đình choáng váng trắng xóa, cứ như    chữ,     nữa.
Ông     năm sáu , mới miễn cưỡng tiếp nhận  hiện thực.
Ôn Tự…
Ôn Tự?
Là con ruột của ông ?
Không thể nào.
Tuyệt đối  thể nào.