Ôn Tự đăng ký khám với chuyên gia, là dạng chẩn đoán một kèm một.
Vì  khi  kết quả, bác sĩ là  đầu tiên xem qua. Bà sợ Ôn Tự sẽ quên, nên mới chủ động gọi điện báo tin.
Ôn Tự như  sét đánh, tin tức  khiến cô   mất hồn.
Cô     viện bằng cách nào.
Bác sĩ trong điện thoại  câu “chúc mừng”, nhưng khi gặp mặt thì sắc mặt  nghiêm trọng.
Ôn Tự lập tức  linh cảm chẳng lành.
“Bác sĩ,  mang thai thật ?”
Chuyên gia đưa tờ kết quả   mặt cô:
“ là  thai .  chỉ  HCG của cô  thấp,  đề nghị làm thêm kiểm tra để xác định   thai ngoài tử cung .”
Tim Ôn Tự run lên.
Thai ngoài tử cung?
Cô  thể trạng   , việc mang thai vốn   khó khăn, kể cả  mang thì khả năng giữ  cũng  thấp. Điều đó, cô  từ  sớm.
Cho nên từ  đến nay, cô luôn cẩn thận thực hiện biện pháp tránh thai.
Lệ Tư Niên cũng  chú ý.
Chỉ trừ một  đó.
Mà chỉ một  , …
Ôn Tự siết chặt tờ giấy kết quả, cổ họng nghẹn : “Tôi  theo sắp xếp của bác sĩ.”
Những bước kiểm tra tiếp theo, Ôn Tự đều tự   tất.
Trong  thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, từng phút từng giây như tra tấn. Mỗi  bụng đau âm ỉ, đều như đang nhắc cô, đứa trẻ  đến  thời điểm chẳng hề thích hợp.
Cuối cùng cũng  kết quả. Không  thai ngoài tử cung.
 cũng chẳng  gì  .
Chuyên gia :
“Niêm mạc tử cung của cô quá mỏng,    đủ điều kiện để nuôi dưỡng thai nhi.”
Cả  Ôn Tự lạnh toát:
“Vậy… nó  phát triển bình thường ?”
“Hiện tại  thể kết luận, nhưng dù thế nào  nữa, cơ thể cô  chịu nổi. Thai kỳ kéo dài mười tháng, trong suốt thời gian đó cô  thể  sảy bất cứ lúc nào, mà xác suất xảy   cao. Khi thai lớn  mà  biến cố, cả  lẫn con đều sẽ nguy hiểm. Cô  suy nghĩ thật kỹ.”
Ôn Tự nắm chặt tay, trái tim đau nhói như  xé nát.
Thì  giấc mơ đó là thật. Bọn họ thật sự   kết tinh của tình yêu.
 đồng thời, nó cũng giống như một con d.a.o sắc lạnh, đ.â.m thẳng  tim cô.
Mắt Ôn Tự đỏ hoe:
“Vậy… bác sĩ khuyên  nên làm gì?”
Chuyên gia đẩy gọng kính, tiếc nuối :
“Tôi khuyên cô nên sớm bỏ thai. Bây giờ nó chỉ là một cụm tế bào nhỏ, tổn thương đến cơ thể là ít nhất. Cô nên tĩnh dưỡng ít nhất ba năm, đến lúc đó  sinh con cũng  muộn.”
Ôn Tự lắc đầu.
Cô  nỡ. Cô đau lòng hỏi:
“ phá thai cũng gây tổn thương lớn với . Sau …  còn  thể sinh nữa ?”
“Còn phụ thuộc  cách cô chăm sóc cơ thể. Chỉ cần chịu chi tiền, chăm chỉ dưỡng  thì khả năng mang thai  vẫn .”
“Không còn chút hy vọng nào ?” Vai cô chùng xuống, giọng nghèn nghẹn, “Bác sĩ, giúp  nghĩ cách . Tôi  giữ  đứa bé .”
Chuyên gia cũng là phụ nữ,  từng làm .
Bà  sự chân thành của Ôn Tự làm lay động, khẽ thở dài:
“Nếu cô thật sự  giữ,   thể giúp cô nhập thuốc tiêm giữ thai loại 
từ nước ngoài, là thuốc đặc trị dành cho bà bầu. Trước mắt điều trị trong vòng một tháng,  đó tái khám. Nếu vẫn  đạt yêu cầu, thì…”
Ôn Tự lập tức gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-454-khong-giu-duoc.html.]
“Được,  thử. Bao nhiêu tiền cũng .”
Bác sĩ nhắc nhở cô:
Tiểu Hạ
“Càng kéo dài, cô sẽ càng  nỡ. Đến lúc đó cả  lẫn con đều thiệt thòi.   sẽ tôn trọng quyết định của bất kỳ   nào. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cô.”
Từ giọng  của bác sĩ, Ôn Tự   — giữ thai , khả năng thất bại  lớn.
Đứa bé… cuối cùng cũng sẽ rời xa cô.
Cô cụp mắt xuống, ánh  trở nên xám xịt.
Tất cả nước mắt đều  cô nuốt ngược  trong.
“Cảm ơn bác sĩ. Làm ơn giúp  giữ bí mật.”
Cô   để Lệ Tư Niên  chuyện.
Cô    vui mừng một cách vô ích.
Ôn Tự thất hồn lạc phách trở về căn hộ, nghĩ đến đứa con mà  đang mang,  nghĩ đến tình cảnh khó khăn mà Lệ Tư Niên đang đối mặt…
Từng đòn giáng xuống, nặng nề đến mức khiến cô  thể thở nổi.
 bây giờ, cô thậm chí   tư cách để .
Bác sĩ  dặn, giai đoạn    kích động cảm xúc quá mức.
Ôn Tự cứ thế  yên trong phòng khách,  ,  làm gì.
Mặc cho hoàng hôn buông xuống, ánh chiều dần tắt.
Đến khi Lệ Tư Niên bước đến  mặt cô, cô vẫn  hề  .
Mãi đến lúc   ôm  lòng.
Ôn Tự khẽ run lên,  đó ngửi thấy mùi hương quen thuộc mới khẽ thở phào.
Cảm giác tuyệt vọng và đau đớn  che giấu , cô cố gắng nặn  một nụ , làm như   chuyện gì:
“Anh xong việc  ?”
Lệ Tư Niên lập tức nhận  cô  điều  .
“Em  khỏe ?”
Ôn Tự lắc đầu.
Cô  sâu  mắt ,   với : “Chúng   con .”
 đứa con ,  giữ .
Còn điều tàn nhẫn hơn, đó là nếu giờ cô  liều mạng giữ lấy, mà lựa chọn phá bỏ… thì về , cơ hội làm  sẽ mong manh như mây khói.
Lệ Tư Niên kiêu ngạo như , ưu tú như ,   thể chịu  một đời  con?
Ôn Tự nghiến chặt răng, ép  bộ cảm xúc trở  đáy lòng.
“Ngày đầu kỳ kinh,  khó chịu một chút.” Cô  , “   ở đây thì đỡ hơn nhiều .”
Lệ Tư Niên cong môi:
“Anh còn  công dụng trị đau bụng nữa ?”
“Ừ.”
Anh  chút mệt mỏi, ở bên ngoài luôn  gồng .  về đến nhà,  chỉ  thả lỏng, chìm  vòng tay dịu dàng của cô.
“Em ăn gì ?” Lệ Tư Niên hỏi.
Ôn Tự gật đầu:
“Rồi.”
“Vậy  tắm  ngủ thôi.”
Tối hôm qua  thức cả đêm, ban ngày cũng   nghỉ ngơi.
Sau khi tắm xong, Lệ Tư Niên  xuống bên cạnh cô, nhắm mắt .
Ôn Tự cứ thế nhẹ nhàng vuốt tóc , vuốt má .
Lệ Tư Niên gối đầu lên bụng cô.
Bất chợt,  thì thầm một câu:
“Sao   thấy… trong  em  hai nhịp tim?”