Ôn Tự cẩn thận cất danh   túi.
"Đội của Thẩm Tri Ý quá mạnh,  lưng   nhà họ Thẩm và Tạ Lâm Châu chống lưng,   dành thời gian thu thập đủ chứng cứ mới dám hẹn luật sư Nghiêm giúp đỡ." Cô hỏi với vẻ lo lắng, "Phí thuê luật sư Nghiêm là bao nhiêu ?"
Trì Sâm nghĩ một lát  đáp, "Chắc  từ một triệu tệ trở lên."
Ôn Tự  xong liền thấy xót ruột.
Tuy  mới nhận  một khoản tiền từ Tạ Lâm Châu, bên Trì Sâm cũng  thanh toán phí bản quyền ca khúc, nhưng phía  còn nhiều chuyện cần chi tiêu.
Chưa gì  đau ví.
Trì Sâm  thấy nét mặt cô thì chủ động đề nghị, "Hay em ký hợp đồng với  . Viết nhạc, hát cho ,  sẽ  bạc đãi em ."
Ôn Tự lắc đầu.
Cô  Trì Sâm  lòng , nhưng một khi  ký, tính chất công việc sẽ liên quan đến giới giải trí.
Mà cô và Thẩm Tri Ý   đội trời chung, một khi dấn   showbiz thì chẳng khác nào xuống biển sâu, bản  khó sống  đành, còn  thể liên lụy đến Trì Sâm.
Ôn Tự  , Trì Sâm cũng  miễn cưỡng.
Xe nhanh chóng đến  nhà.
Sau khi Ôn Tự rời , ánh mắt Trì Sâm dần trở nên sắc bén hơn.
Anh  Lệ Tư Niên:
"Không đúng lắm nha."
Lệ Tư Niên nhướng mày,  ngờ    nhận  nhanh đến thế, "Sao phát hiện ?"
"Phát hiện gì? Rõ như ban ngày còn gì!"
"Ồ, hóa  lúc trong phòng bao là  giả vờ say ?"
Trì Sâm  sững , "Cái gì giả vờ say?"
Lệ Tư Niên  , cảm thấy như hai  đang  đến hai chuyện khác , "Anh thấy   gì  ?"
"Tất nhiên là cách  xử lý chuyện ." Trì Sâm nghiêm túc , "Thẩm Tri Ý rõ ràng   , còn tung tin vu khống Ôn Tự, xảy  chuyện lớn thế mà   nhân cơ hội  đập cho Tạ Lâm Châu một đòn, bình thường    để  khác dễ sống như ?"
Là   thiết nhất ngoài Ôn Tự, Trì Sâm là  hiểu rõ nhất mối quan hệ giữa hai  em họ Tạ.
Lệ Tư Niên về nước là vì chuyện gì, Trì Sâm nắm rõ như lòng bàn tay.
Lệ Tư Niên  thất vọng, "Tôi còn tưởng  thông minh lên  chút."
Trì Sâm mặt đầy dấu chấm hỏi, "Là  uống say   ,      cứ kỳ kỳ?"
Lệ Tư Niên  đùa nữa, nghiêm túc đáp, "Tôi   tay với Thẩm Tri Ý, vì với Tạ Lâm Châu mà , cô  chẳng là gì cả."
Trì Sâm đưa tay sờ trán , "Anh  sốt đấy chứ?"
Lệ Tư Niên gạt tay , "Lúc sốt thì      mặt."
Trì Sâm: "Tạ Lâm Châu vì Thẩm Tri Ý mà làm đến mức đó,  còn bảo cô  chẳng là gì?"
Ánh mắt Lệ Tư Niên xẹt qua một tia thâm trầm:
"Trong lòng  , Ôn Tự nặng ký hơn."
Trì Sâm im lặng một lúc.
"Tạ Lâm Châu gần như ép Ôn Tự đến đường cùng  mà  còn  cô   vị trí quan trọng?"
Lệ Tư Niên nhàn nhạt :
"Ngủ , đừng  nữa."
Trì Sâm khẽ thở dài.
Dù lời của Lệ Tư Niên   vẻ hoang đường, nhưng   làm việc  từng hồ đồ.
Nói , hẳn là  lý do riêng.
Trì Sâm  hỏi:
"Thế   bây giờ là thời cơ  ? Cậu kết hợp với Ôn Tự thì hiệu quả càng gấp bội."
Lệ Tư Niên thản nhiên:
"Ôn Tự sẽ  hợp tác với ."
"Giờ là lúc cô  yếu đuối nhất, với khả năng của  mà thuyết phục  nổi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-44-tong-giam-doc-le-khong-he-goi-gai.html.]
"Thuyết phục  gọi là thuyết phục, mà là lợi dụng."
Trì Sâm kinh ngạc:
"Vãi thật,    lành gì , tự dưng   thương hoa tiếc ngọc?"
Thấy sắc mặt Lệ Tư Niên  đổi, Trì Sâm khẽ ho:
"Thôi, coi như    gì. Biết  và Ôn Tự  đội trời chung, chắc c.h.ế.t cũng  chịu làm đồng minh với cô ."
Anh sực nhớ điều gì đó, đảo mắt tìm quanh trong xe, "Quà Ôn Tự tặng  ? Quên mang  ?"
Lệ Tư Niên liếc  một cái, "Anh quý   ,  lúc cô  gặp chuyện   giúp tới cùng?"
Trì Sâm  lấy  túi đồ,  rạng rỡ:
"Tôi  giúp chứ, nhưng cô   chắc cần. Tôi thấy   cô  đủ bản lĩnh xử  nhà họ Thẩm."
Lệ Tư Niên nghiêng đầu, khóe môi khẽ cong.
Nói thật,  cũng cảm thấy như .
Thậm chí còn mong chờ.
Trì Sâm lấy  hộp tinh dầu từ túi, ngửi một cái  tấm tắc:
"Tôi thật sự mê mùi  đấy. Không ngờ cô  còn  điều hương, rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật mà trẫm  khám phá ?"
Lệ Tư Niên   gì, chỉ khẽ .
Biết nhiều thật, mà tật  cũng  ít.
Kỹ thuật hôn còn non, sức chịu đau kém, hễ lên chủ động là bắt đầu làm biếng.
Cái  thể đó, nhạy cảm thì nhạy cảm, nhưng  chẳng bền.
Về   làm  chịu nổi  đây?
Anh miên man nghĩ ngợi, Trì Sâm đột nhiên đưa qua một hộp tinh dầu, "Cho  một hộp."
Lệ Tư Niên  đưa tay  nhận thì Trì Sâm  rút về:
"Thôi,  lượng  hạn,  thì tự  tìm Ôn Tự mà xin."
Lệ Tư Niên  chút biểu cảm thu tay : "Mấy thứ đồ nhỏ , chỉ   mới thấy quý."
Trì Sâm liếc xéo:
Tiểu Hạ
"Ờ,   quý cái , quý mỗi thuốc cường dương thôi."
Lệ Tư Niên, "…"
Trì Sâm  bật :
"Tối nay cô em ,  định   còn gọi nữa ?"
Lệ Tư Niên rút một điếu thuốc, tay khẽ xoay nhẹ, ánh mắt thâm trầm:
"Chờ cô  tìm ."
Trì Sâm  khẩy:
"Với bản lĩnh của , còn cần đợi ? Khéo sáng mai cô  gọi điện đến   chứ."
Lệ Tư Niên cong môi .
"Cô   dễ câu như ."
Trì Sâm  ngẩn .
Cái thể loại phụ nữ gì mà còn khiến    chờ?
Lệ Tư Niên xuống xe , Trì Sâm càng nghĩ càng tò mò,  lưng lén gọi cho ông chủ hội sở.
"Ê, tối nay Lệ tổng gọi cô nào thế?"
Đầu dây bên  “ơ” một tiếng, "Lệ tổng   gọi gái , chỉ gọi rượu thôi."
Trì Sâm sững :
"Anh nhầm ?"
"Không nhầm , nếu Lệ tổng mà  gọi gái thì hội sở bọn   nổ tung . Tôi mà   chuyện lớn   ?"
Thế  trong lòng Lệ Tư Niên tối nay là ai?