Cảnh tượng đó chẳng khác nào đang xem phim kinh dị mà bất ngờ hiện lên một gương mặt ma quái.
Ôn Tự tay chân bủn rủn, cả  nghiêng thẳng về một bên.
Lệ Tư Niên vươn tay ôm lấy cô  lòng, thuận tiện kéo chiếc áo khoác bên cạnh phủ lên đầu cô.
Ôn Tự, “…”
Tiểu Hạ
Dù  kiểu gì cũng giống như đang lén lút vụng trộm, nhưng cô cũng đành  phối hợp.
Trì Sâm  bật dậy mà mắt vẫn  mở , một lúc  mới hé mắt, giọng uể oải:
“Tôi ngủ quên ?”
Lệ Tư Niên  đáp.
Trì Sâm  thấy cái bọc phồng trong lòng  thì sững :
“Cậu đang làm gì ?”
Áo khoác rộng thùng thình  che gần hết Ôn Tự, chỉ còn đôi chân thon trắng nõn lộ  hai bên.
Lệ Tư Niên thong thả kéo chân cô  trong áo, lạnh nhạt đáp:
“Anh thấy ?”
Trì Sâm đầu óc vẫn mơ màng:
“…Thuốc cường dương tác dụng nhanh  luôn ?”
Ôn Tự chỉ  độn thổ.
Cô  ngọ nguậy, đầu vô tình cọ  cổ áo ,  thở nóng rực dán thẳng  lồng n.g.ự.c rắn chắc.
Cứ như lửa bén lửa.
Không  là ai đang thiêu ai.
Lệ Tư Niên giọng trầm khàn, như cố ý  cho cô : “Chắc là , dù  cũng bắt đầu  chịu nổi nữa .”
Ôn Tự  mấy lời khiêu khích của  làm cho rối loạn, tay chui  trong áo , cấu mạnh một cái  eo.
Lệ Tư Niên khẽ rên lên.
“Đừng vội.” Anh ôm cô chặt hơn, giọng nhẹ nhàng như dỗ trẻ con, “Trì đạo còn ở đây, đợi      chiều em.”
Ôn Tự, “…”
Trì Sâm  từng thấy Lệ Tư Niên như thế, đúng là  dám  nữa.
Anh vịn bàn  lên, càu nhàu:
“Thật ghê gớm, ngay tại chỗ cũng làm ,  tỉnh   đúng lúc nhỉ?”
Lệ Tư Niên   gì, chỉ đưa tay lơ đãng vuốt ve đầu gối Ôn Tự.
Cô   kiểu  gầy nhẳng,  hình đầy đặn  , làn da trắng mịn như sứ, cảm giác nơi đầu ngón tay vô cùng mê .
Trì Sâm  mắc tiểu đến tỉnh rượu, loạng choạng   cửa.
“Muốn thì  đặt phòng riêng cho?” Anh    oán thán, “Làm bậy ở đây thì còn  thể thống gì? Cậu cũng quá  coi trọng con gái nhà   .”
Lệ Tư Niên cong môi :
“Không cần, cô  thích như .”
“…Hai  quyến rũ đến c.h.ế.t  .”
Trì Sâm nín nhịn  nổi, chạy vội .
Cửa  đóng , Ôn Tự liền đẩy Lệ Tư Niên , nhảy xuống ghế.
“Anh   phát hiện gì ?” Cô  chỉnh  quần áo  cố tỏ vẻ bình tĩnh, “Nếu    ,     còn mặt mũi gặp ai.”
Lệ Tư Niên  dậy:
“Vậy em  hỏi   ?”
Ôn Tự, “…”
Cô đảo mắt một cái, ho nhẹ  :
“Nói ,   còn nợ  gì  đấy.”
Nghe , Lệ Tư Niên  đầu  cô, ánh mắt đầy hàm ý:
“Không tính chuyện nhân tình, nhưng   hôn lâu như thế, em thật sự   cảm giác gì ?”
Cổ họng Ôn Tự siết chặt.
Không  gì,   bước  ngoài.
Lệ Tư Niên cong môi  khẽ, ý  lan tận đáy mắt.
Dù cô  thừa nhận, cũng  thể  đổi  thực tế rằng cô  rung động.
Là  vô dụng.
 cơ thể Ôn Tự, cũng   giữ  chút đoan trang nào.
Lệ Tư Niên ở trong đó loay hoay gần nửa tiếng mới bước .
Cửa phòng vẫn mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-43-quyen-ru-den-chet.html.]
Trì Sâm  nôn hết chỗ rượu, uống thuốc giải rượu nên tỉnh táo  ít,  đường về   gặp  Ôn Tự.
“Em   ?” Anh hỏi.
Ôn Tự tỏ vẻ ngạc nhiên:
“Anh  về ? Tôi thấy  say quá nên  ăn chút gì đó, cũng  mới   thôi.”
Lệ Tư Niên  phía   thầm.
Diễn cũng quá đạt .
Trì Sâm thò đầu   trong, thấy bên trong chỉ  mỗi Lệ Tư Niên mới yên tâm  phòng.
“Cô gái  về  ?”
Lệ Tư Niên khẽ liếc  Ôn Tự một cái.
Cô giả vờ bận nghịch tay.
Lệ Tư Niên:
“Về .”
Trì Sâm cũng mệt ,  về nhà nghỉ ngơi, thế là ba  cùng  rời khỏi hội sở.
Vừa lên xe, Trì Sâm   nhịn  mà  Lệ Tư Niên:
Thấy khóe mắt  ửng đỏ, bộ dạng rõ ràng như  mới "xong việc".
Trì Sâm bĩu môi,  sang Ôn Tự tám chuyện:
“Thuốc cường dương em mua đúng là thần kỳ, Lệ Tư Niên uống hai viên xong, đến cả bệnh chán phụ nữ cũng trị khỏi .”
Ôn Tự, “…”
Dù chuyện gì cũng  thể giữ bình tĩnh, nhưng riêng mấy chuyện kiểu  thì cô  rối đến   làm gì.
Cô  gượng:
“Vậy …  mua bừa thôi.”
“Cũng chỉ  em mới trị   .”
Mấy lời thế  đừng    ?
Trì Sâm hứng thú hỏi Lệ Tư Niên:
“Không  chỉ là tác dụng của thuốc chứ? Cô gái  chắc  hợp khẩu vị lắm nhỉ?”
Lệ Tư Niên đáp hờ hững:
“Anh nghĩ nhiều , bình thường thôi.”
Ôn Tự, “…”
Trì Sâm  tin:
“Cậu kén chọn như , bình thường là  đụng  . Cô gái đó là ai thế? Tôi từng gặp ?”
Lệ Tư Niên cực kỳ thích kiểu câu hỏi như .
“Gặp .”
“Gặp ?” Trì Sâm bất ngờ, “Tên gì? Số mấy?”
Ôn Tự   nổi nữa, vội lên tiếng cắt lời:
“Trì đạo,   quen luật sư nào giỏi ? Tôi  kiện đám  do Thẩm Tri Ý kích động gây bạo lực mạng với , định xử lý bằng pháp luật.”
Trì Sâm thu  tâm trạng tám chuyện.
Gần đây Ôn Tự   nhạc cho , giúp bộ phim mới tạo hiệu ứng  .
Giúp chuyện  là điều nên làm.
Anh nhanh chóng tìm danh  đưa cho cô:
“Luật sư Nghiêm Bách Thần, trong giới  mệnh danh là sát thủ kim bài, chỉ là gần đây    khó hẹn gặp.”
Lúc Ôn Tự nhận lấy, ánh mắt Lệ Tư Niên liếc qua.
“Nghiêm Bách Thần ?”
Trì Sâm gật đầu:
“Sao ? Cậu định giúp Ôn Tự ?”
Lệ Tư Niên liếc cô một cái:
“Nếu là  khác thì   giúp , nhưng là Ôn Tự thì , , chướng mắt.”
Ôn Tự  khẩy.
“Là   giúp  là  hẹn nổi?”
Lệ Tư Niên  nhướn mày, bật .
Dù  ưa , nhưng Ôn Tự vẫn  quên cảm ơn Trì Sâm.
Anh tò mò:
“Em định làm gì? Trực tiếp kiện ?”