Ôn Tự bắt đầu xử lý vết thương cho .
Trong lúc làm còn lén lút lau  vệt nước miếng  nhỏ xuống đó.
Lệ Tư Niên dựa  đầu giường, liếc  khuôn mặt trắng nõn của cô:
“Em  ăn gì ?”
Ôn Tự ngáp dài một cái, ngủ đủ   càng thấy đói:
“Làm gì  thời gian ăn.”
Vừa dứt lời, bụng cô  réo lên hai tiếng nữa.
Cô   bằng ánh mắt đầy oán trách.
“Còn   tại  , nếu   vì chăm , em đến nông nỗi  chắc?”
Lệ Tư Niên: “…”
Anh  cánh tay vẫn còn tê dại,   băng gạc dính m.á.u   ném  thùng rác.
“Cảm ơn em đấy. Nếu   tỉnh sớm,  khi  mất m.á.u mà  đời .”
Khóe miệng Ôn Tự giật một cái:
“Yếu ớt  luôn , đúng là một con ch.ó que.”
Lệ Tư Niên nhướng mày:
“Chó que? Bây giờ  vẫn  thể làm em sướng ba  đấy.”
Ôn Tự  khẩy.
“Thôi ,   lên  tiểu còn  em đỡ,  thì lắc lư mãi  nhắm trúng bồn cầu.”
Nghĩ đến cái bụng trống rỗng của cô, Lệ Tư Niên cũng đành tạm dừng chiến tuyến.
“Ăn  .” Anh cầm điện thoại lên, “Muốn ăn gì,  gọi  đem tới.”
Ôn Tự:
“Ở đây  món Hoa ?”
“Có, nhưng xa lắm, đợi giao tới thì chắc hai  cũng c.h.ế.t đói .”
“Vậy thì tùy  gọi, ngoài món Hoa  em đều  mê.”
Lệ Tư Niên đặt vài món nhẹ trong khách sạn cho cô lót , còn những món cô thật sự  ăn thì để bảo vệ lái xe  mua.
Ôn Tự uống ít sữa, ăn chút bánh mì.
Vừa ăn  thở dài ngao ngán.
Lệ Tư Niên thì bụng  căng tức, nhịn tiểu  nổi nữa,  dậy định  nhà vệ sinh.
Ôn Tự  đầu :
“Anh  vệ sinh hả?”
“Ừ.”
Vừa  còn  nhạo  yếu ớt, bây giờ  sợ  thật sự ngã trong đó: “Anh   đấy?”
Lệ Tư Niên khựng bước:
“Đừng hỏi đàn ông   .”
Ôn Tự trợn mắt:
“Em hỏi là   tự  tiểu   cơ.”
“Em  chuyện văn minh chút  ?”
“Ừ thì…  tự ‘xì xì’  ?”
Lệ Tư Niên nhắm mắt:
“Lo ăn .”
Ôn Tự vẫn  yên tâm, dìu   tận  bồn cầu.
Lệ Tư Niên    thể tự lo, nhưng   trêu cô một chút.
Kéo khóa quần xong,  một tay chống tường, mặt dày vô sỉ: “Giúp  cầm .”
Ôn Tự còn đang ngậm nửa ổ bánh mì trong miệng.
Nghe  liền sững :
“Hả?”
Lệ Tư Niên ngẩng cằm, ánh mắt rơi xuống chỗ nào đó:
“Cầm giúp ,  thì nhắm lệch mất.”
Ôn Tự gặm một miếng bánh mì, mặt  biểu cảm:
“Cái bồn cầu to đùng thế  mà còn nhắm lệch, chẳng lẽ nước tiểu của  phun tứ phía như pháo hoa?”
Lệ Tư Niên bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-429-lai-de-anh-chiem-tien-nghi-roi.html.]
Ôn Tự:
“Đừng  nữa, mau giải quyết , em sợ  mà ngã trong  thì   làm  khiêng   .”
Nghe cô  ăn  , Lệ Tư Niên hỏi:
“Ở trong nhà vệ sinh mà em cũng ăn ,  thấy bẩn ?”
Ôn Tự lập tức phản ứng , vội vàng cầm bánh mì  xa:
“Tại đói quá, quên mất.”
Lệ Tư Niên bắt đầu giải quyết, dòng nước vang lên róc rách.
Miệng thì  quên trêu chọc:
“Lát nữa  cho em ăn thứ đáng ăn hơn.”
Ôn Tự: “…Anh tin là em sẽ bẻ gãy cái đó của  ?”
Lệ Tư Niên nghiêm túc:
“Bẻ  thì tối nay em lấy gì để sướng? Ngón tay   đủ dài , đến lúc đó em  kêu ca cho xem.”
Ôn Tự đỏ bừng mặt.
Tối đến, cô ăn no uống đủ, còn tắm một trận thư thái.
Khách sạn  đúng là   chiều lòng các cặp đôi, đồ chơi tình thú đủ  kiểu.
Ôn Tự vô tình phát hiện hai bộ đồ ngủ gợi cảm.
Cô cầm miếng vải ren nhỏ tí xíu, khóe mắt giật giật:
“Mặc thế  ? Che  gì ?”
Nói  còn cầm lên ướm thử  .
Thật sự  dám .
Lệ Tư Niên đang cạo râu, ánh mắt vô thức  hút về phía cô,  chằm chằm  phần n.g.ự.c đầy đặn .
“Ngực nhỏ thì mặc , của em thì .”
Ôn Tự tự hào ưỡn n.g.ự.c lên:
“Tất nhiên .”
Lệ Tư Niên bật , suýt chút cạo trúng mặt.
Anh :
“Tối nay thử xem mặc  .”
Ôn Tự hừ một tiếng:
“Không mặc,  để  chiếm tiện nghi.”
Cô  cam tâm, lục lọi trong tủ một hồi:
Tiểu Hạ
“Sao   đồ ngủ s.e.x.y cho đàn ông chứ?”
Lệ Tư Niên rửa sạch bọt, gương mặt tuấn tú ánh lên tia giễu cợt:
“Đàn ông để lộ cái gì cho em xem? Cơ n.g.ự.c  cơ bụng?”
“Cái nào cũng , miễn là mập mờ, khiêu khích một chút.” Ôn Tự làm động tác chỉ xuống chỗ tam giác giữa hai chân , “Hay  mặc thử quần ren xem,   em   cảm hứng hơn.”
Lệ Tư Niên: “…”
Biến thái thật, nhưng đột nhiên     thấy cô mặc bộ  thử một .
Dù  Ôn Tự chắc chắn  dễ gì chiều theo.
Trong mắt  lóe lên tia tính toán, lau mặt xong liền ho nhẹ một tiếng: “Tối nay ngủ sớm . Anh đau đầu,   sức, chắc  nghỉ ngơi ba ngày mới hồi phục nổi.”
Ôn Tự bật :
“Ban nãy ai còn huênh hoang khoe  thể làm em sướng ba ? Vừa  tiểu xong là mất hết sức .”
Lệ Tư Niên  lưng rời khỏi phòng tắm:
“Ừ, nên tối nay em đừng dụ dỗ . Anh mà  phản ứng cũng  chiều nổi em .”
Ôn Tự nheo mắt .
Vậy … thế thì ngại quá .
Lệ Tư Niên   ngoài, Ôn Tự lập tức đóng cửa .
Lệ Tư Niên cố tình hỏi vọng :
“Sao thế?”
Ôn Tự đáp tỉnh bơ:
“Em  vệ sinh.”
Cửa phòng tắm là gương hai chiều,  từ trong  thì  thấy gì, nhưng bên ngoài chỉ cần bật công tắc là  thể  thấy  bộ bên trong.
Lệ Tư Niên  bên mép giường, hai tay chống  , khóe môi nhếch lên đầy thích thú, thảnh thơi ngắm  Ôn Tự đang  bộ nội y gợi cảm .