Ôn Tự  dễ dãi chiều theo, “Anh  làm gì?”
Lệ Tư Niên vẫn giữ dáng vẻ lạnh nhạt, cấm dục như thường,
“Vậy em   làm gì?”
Ôn Tự nghẹn họng.
Cái tên … đúng là âm hiểm.
Cứ làm như  là   ép buộc  bằng.
Cô hừ lạnh, “Tôi  qua. Anh tai   thì   to lên là .”
Lệ Tư Niên  tựa   , tư thế ung dung:
“Vậy thì  chuyện nợ nần   của em .”
Ôn Tự sững .
Mất mấy giây mới nhớ ,   cô đột nhiên tới kỳ, mượn áo của .
Khi đó   sẽ ghi nhớ nhân tình.
Quả nhiên,   chuyện gì .
Hóa  chờ ở đây.
Chuyện đó đúng là chẳng chối , nhưng cô vẫn cẩn trọng hỏi:
“Vậy   xem,   gì?”
Lệ Tư Niên  trả lời mà hỏi ngược ,
“Sợ  ?”
Một câu  còn hữu hiệu hơn  câu khác.
Ôn Tự quả thật d.a.o động, nhưng vẫn    hạ phòng , “Không liên quan đến sợ  ,  là đồ biến thái, ai dám tùy tiện mạo hiểm.”
Lệ Tư Niên  mà như :
“Tôi thấy Ôn tiểu thư cũng thích vặn vẹo   kẻ biến thái mà.”
Mặt Ôn Tự lập tức đổi sắc, bực tức:
“Anh dám  mấy câu đó  ngoài?”
Lệ Tư Niên liếc  Trì Sâm.
Biết cái tính của , uống say  là bất động như đá.
Anh chẳng kiêng dè gì:
“Nam nữ trưởng thành, chút tình thú thôi. Em  ngại thì  kể thêm chi tiết cũng .”
Ôn Tự thở dài, chịu thua,  dậy bước đến  cạnh .
“Tôi  lời  là  chứ gì?” Cô  xuống, nhưng vẫn giữ  cách, “Khoảng cách  chắc  rõ  ha?”
 mục đích của Lệ Tư Niên   để  chuyện.
Mà là thử nghiệm.
Mấy cô gái đưa rượu khi nãy đều thuộc kiểu gợi cảm kinh điển, mặt ngây thơ, dáng bốc lửa, ai  cũng chịu  nổi.
Tiểu Hạ
Anh  thử .
Vẫn chẳng hứng thú.
Giờ đổi thành Ôn Tự.
Đôi mắt cô đầy toan tính, chớp chớp như  gian mưu.
Ăn mặc kín đáo, chẳng  chút dáng vẻ phóng túng nào.
Anh  thể  là thích.
  ghét, thậm chí cơ thể từng  mật hai  với cô, giờ như tìm  đúng tần ,  phản ứng  vi tế.
Điều đó khiến trong đầu Lệ Tư Niên bật đèn đỏ.
Một  đàn ông trời sinh nhạy cảm với nguy hiểm, lúc   nổi lên ham  tiếp tục khám phá.
Anh bất ngờ kéo cô   lòng.
Ôn Tự  ngờ  chơi lớn như , theo phản xạ chống tay lên bụng , hai chân siết chặt để khỏi ngã.
Ngay  đó nhớ  Trì Sâm vẫn còn ở bên cạnh, da đầu cô tê rần:
“Lệ Tư Niên, gan  to quá  đó.”
Lệ Tư Niên siết chặt eo cô.
Không để cô trốn.
Đôi mắt sâu thẳm  thẳng  cô, như    thứ ba,  đầy áp lực:
“Hôn  một cái, nhân tình xem như xóa nợ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-42-hoc-nhanh-that-day.html.]
Trong đầu Ôn Tự ù một tiếng.
Mắt trợn to, đến cả nhịp tim hỗn loạn cũng như sắp nhảy  khỏi ngực.
“Anh uống rượu  nên ngu  ?”
Điên thật ?
Lệ Tư Niên cúi sát ,  thở nóng rực phả  mặt cô: “Chẳng   hôn bao giờ, thẹn thùng gì?”
Ôn Tự hít một .
“Trả ơn thì  cho thứ ,   chọn cách hình phạt?” Cô hỏi, “Lệ Tư Niên,  nghĩ gì ?”
Ánh mắt Lệ Tư Niên trầm xuống.
Anh đưa tay, ngón cái khẽ miết môi cô, nhẹ nhàng khiêu khích.
Nghĩ gì ?
Anh chỉ  trong trạng thái   tỉnh táo mà xác định xem,  thể Ôn Tự rốt cuộc  thứ ma lực gì.
“Nhanh lên, chỉ là hôn thôi.”
Giọng  trầm khàn, mang theo dục vọng khiến   run sợ: “Chậm chút nữa, chuyện tối đó  làm xong,  sẽ làm cho xong.”
Ba chữ làm cho xong như thuốc gây tê, chạy thẳng  mạch m.á.u Ôn Tự.
Miệng lưỡi khô khốc.
Không phân  là ham   là đấu khí, cô  rút lui.
“Anh chắc ?” Ôn Tự cố ép  trấn tĩnh, “Hôn xong là xong,   nuốt lời.”
“Hôn kiểu dùng lưỡi.” Lệ Tư Niên nhắc nhở.
Dù  chuẩn  tâm lý, Ôn Tự vẫn thấy mặt nóng bừng.
Cô nắm chặt cổ áo :
“Dùng lưỡi thì dùng lưỡi,   giữ lời.”
Lệ Tư Niên  nhúc nhích, nhưng trong mắt  dần nổi lên một tầng dục vọng.
“Ừ.”
Ôn Tự khẽ hít sâu.
Nhắm mắt .
Lệ Tư Niên chờ vài giây vẫn  thấy cô hành động.
Anh nhíu mày:
“Sao ?”
Ôn Tự nuốt nước bọt:
“Đang tự ám thị, tưởng tượng  là diễn viên siêu cấp  trai,  như  mới hôn nổi.”
Nghe thế, Lệ Tư Niên  khẽ một tiếng.
Lông mi Ôn Tự khẽ run,  mò mẫm tìm môi .
Tối hôm đó say rượu, hai  từng hôn  lâu.
Kỹ thuật hôn của Ôn Tự  khá lên .
Môi lưỡi quấn quýt một hồi, Lệ Tư Niên buông cô , ghé sát tai thì thầm: “Ôn tiểu thư, học nhanh thật đấy.”
Giọng  khàn khàn, đầy dục vọng, nhưng pha thêm tia trêu chọc vì  lòng với kỹ năng của cô.
Trước mắt Ôn Tự như lóe sáng, như   dụ  khỏi cơ thể .
Cô  tiếp tục, khống chế cơ thể mềm nhũn kéo giãn  cách giữa hai :
“Kết thúc .”
 tay  vẫn siết lấy eo cô,   ý thả .
Ôn Tự  .
Ánh mắt  phần trách cứ, nhưng vì  kích thích mà trông giống một con hồ ly tinh đang khiêu khích.
Lệ Tư Niên   kẻ vô lý.
Anh chậm rãi nới tay, lòng bàn tay vẫn lưu luyến lướt qua phần thịt mềm nơi eo cô.
“Ừ, nhân tình trả xong .”
Ánh mắt  chuyển về chỗ khuất phía .
Chiếc quần rõ ràng căng phồng lên.
 như   đoán.
Ôn Tự dĩ nhiên cũng thấy, trong lòng càng thêm hỗn loạn, vội vàng buông  , định  dậy.
Ngay lúc đó, Trì Sâm  mới ngủ mê man, bất ngờ bật dậy.