Hai  ở hàng ghế   , trong mắt cả hai đều   bao nhiêu nhiệt độ.
Ôn Tự hỏi:
“Không      ?”
Lệ Tư Niên cũng mặt  cảm xúc:
“Không  em  sẽ dắt Niên Niên ?”
Khóe miệng Ôn Tự giật giật.
Cô xoa lông chú collie bên cạnh, mềm mại trơn mượt:
“Anh là Niên Niên hả?”
Lệ Tư Niên thản nhiên trả lời:
“Dĩ nhiên.”
Ôn Tự  Lệ Tư Niên mặt dày, nhưng  ngờ  mặt Trì Sâm cũng    hổ đến mức .
Cô dứt khoát  mặt   ngoài cửa sổ.
Lệ Tư Niên vươn tay qua con chó, đan chặt mười ngón tay với cô.
Ôn Tự  giận , cứ để  nắm lấy tay .
 vẫn theo phản xạ liếc  Trì Sâm đang lái xe phía .
Lệ Tư Niên xoa tay cô một lúc thì bắt đầu  an phận, cảm thấy con ch.ó vướng víu, liền đẩy nó  ghế phụ.
Trì Sâm lên tiếng:
“… Để chó  ghế phụ sẽ  trừ điểm bằng lái đó, đầu óc   gì .”
Lệ Tư Niên :
“Anh là thiếu gia nhà họ Trì, còn sợ  trừ điểm?”
Trì Sâm:
“Bị trừ điểm thì thôi, nhưng để ba    gây chuyện ngoài đường,  về nhà kiểu gì cũng ăn đòn.”
Lệ Tư Niên vô tình mỉa mai:
“Trên sợ ba  sợ  trai,  là đổi tên thành Trì Nhát Gan .”
Anh đẩy Niên Niên  sát cửa sổ, đổi chỗ với nó.
Giờ thì   sát Ôn Tự.
Ôn Tự thấy hành động của  quá rõ ràng, cuối cùng cũng  thẹn, liếc  một cái đầy trách móc.
Trì Sâm  thấy cảnh đó, hừ một tiếng:
“Chỉ vài phút  dính  là c.h.ế.t ?”
Lệ Tư Niên liếc :
“Vậy thì  nhắm mắt  .”
Trì Sâm:
“Tôi mà nhắm mắt lái xe là đưa hai   gặp ông bà tổ tiên luôn đấy.”
Lệ Tư Niên  định làm gì trong xe, dù  Ôn Tự vẫn còn ngại,  mặt bạn bè  thoải mái lắm.
Rảnh rỗi,  bắt đầu nghịch ngón áp út của cô, đoán kích cỡ đại khái.
Ôn Tự   sờ đến nhột, liền phản công , dùng ngón tay gập  gãi gãi lòng bàn tay .
Lệ Tư Niên thấy ngứa trong lòng, khẽ .
Anh nắm tay cô, để lỏng  thành một  trống nhỏ.
Sau đó luồn hai ngón tay  .
Ôn Tự  nghĩ nhiều, cho đến khi Lệ Tư Niên khẽ , : “Mềm thật.”
Ôn Tự lập tức nhớ đến những lời    lúc ở  giường.
“Cô nhóc   mà mềm .”
“Chỗ nào cũng mềm cả.”
“Đặc biệt là chỗ …”
“Muốn  em nuốt trọn luôn .”
Tiểu Hạ
Ôn Tự đỏ mặt, véo  một cái.
Cô nghiến răng, nhỏ giọng :
“Ở xe   mà    liêm sỉ chút nào ?”
Lệ Tư Niên mắt mày như vẽ,  khẽ hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-418-mem-o-khap-noi.html.]
“Em  gì,    rõ.”
Anh cúi xuống, đưa tai  gần.
Ôn Tự giơ tay định nhéo tai , ai ngờ    chớp lấy cơ hội, hôn lên môi cô.
Trì Sâm  thấy hết, lườm tới lườm lui, trắng cả mắt.
Hôn hôn hôn, hôn cái con khỉ!
Trì Sâm ghen  điên lên, bấm còi inh ỏi một tiếng.
Ôn Tự vội đẩy Lệ Tư Niên , giả vờ cúi đầu chơi điện thoại.
Lệ Tư Niên  phá đám, mặt  vui, cau mày hỏi:
“Anh bấm gì ?”
Trì Sâm lạnh nhạt :
“Tôi  bấm gì , phía    cản đường,  nhấn còi nhắc một cái.”
Lệ Tư Niên liếc đường phía , thông thoáng  một bóng .
“Có ai cản  .”
“Ai  , chắc là sắc quỷ chạy nhanh quá, nháy mắt biến mất .”
“… Lệ Tư Niên đánh giá: Độc  lâu ngày, đầu óc  vấn đề.”
Trì Sâm  phục:
“Đợi    yêu ,  ngày nào cũng tới nhà  hôn môi!”
Lệ Tư Niên:
“Tôi  xem phim cấp ba phiên bản live action , chói mắt lắm.”
Ôn Tự  tò mò:
“Đạo diễn Trì điều kiện   tệ,  tiền  sắc,   tính cách,  vẫn   ai?”
Trì Sâm bỗng nhiên tăng âm lượng:
“Ý gì đấy? Cái gì mà ‘ cái gì cũng  tiền’, em đang chê   hả?!”
Thật  Trì Sâm  .
Trong đám con nhà giàu còn nổi bật là đằng khác, dáng  cao ráo, là kiểu mặt trắng thư sinh  ưa chuộng.
Chỉ là yêu cầu của  cao, yêu đương   cảm xúc, nên đến giờ vẫn còn giữ mối tình đầu.
Cho nên khi thấy Lệ Tư Niên và Ôn Tự hợp  như ,  mới thật sự ghen tị.
Ôn Tự  :
“Làm gì ,   trai nhất .”
Trì Sâm bật :
“Đẹp hơn cả bạn trai em luôn?”
Ôn Tự liếc  Lệ Tư Niên.
“Lệ Tư Niên  mà so với  .”
Lúc họ đến nơi, hình như nhà họ Trì đang  chuyện.
Trì phu nhân mắt đỏ hoe.
Trì Sâm suýt chút nữa quỳ xuống:
“Mẹ, con làm   nữa  hả?”
Trì phu nhân  lau nước mắt   khổ:
“Đừng  nhảm.”
“Vậy   thế?”
Ôn Tự và Lệ Tư Niên   chào hỏi, Trì phu nhân nở nụ  nhạt, kể lý do  .
“Năm ngoái em gái  phát hiện  ung thư, tháng   may qua đời, để  đứa cháu gái bơ vơ. Tôi thấy tội quá nên đón con bé về sống cùng. Nhỏ  gầy guộc, đáng thương vô cùng, cứ khiến  nhớ tới em gái lúc còn nhỏ  đau ốm…”
Bà    nghẹn giọng, thở dài một .
Lệ Tư Niên bên cạnh nhẹ giọng:
“Bác gái bớt  thôi,  thì lát nữa bác trai đánh Trì Sâm, bác  chẳng còn nước mắt mà xài,  khô mắt thì khổ.”
Trì phu nhân, “…”
An ủi thế  thì khỏi an ủi cũng .
 quả nhiên  tác dụng, Trì phu nhân lập tức  yếu đuối nữa, trừng mắt với Trì Sâm một cái:
“Con  gì     cái thứ đó! Con   ba con coi trọng thể diện thế nào ? Anh con còn là lính xuất ngũ nữa, con  cả nhà mất mặt đúng ?!”