Nụ  của Ôn Tự khựng .
Trong khoang xe lập tức rơi  im lặng như chết.
Tự tử c.ắ.t c.ổ tay – những chữ  thật chói tai.
Lệ Tư Niên siết chặt tay, nghiêm túc gọi điện cho Tống Xuyên.
“Chết  ?”
“Vẫn đang cấp cứu trong phòng ICU,” Tống Xuyên  nặng nề, “Hôm nay cô  gây sự ở nghĩa trang,  chịu quỳ, cuối cùng còn đập đầu  bia mộ, bất tỉnh ngay tại chỗ. Sau đó là Giang Vinh Đình phái  đến đưa cô  .”
Lệ Tư Niên cảm nhận  lòng bàn tay   bóp chặt.
Anh cúi đầu , thấy tay Ôn Tự  đẫm mồ hôi vì căng thẳng.
Lệ Tư Niên siết tay cô , mười ngón đan xen, ánh mắt an ủi  sang.
Rồi  dặn dò Tống Xuyên:
“Cậu đích  tới bệnh viện. Có gì lập tức báo .”
“Vâng, Lệ tổng.”
Cúp máy xong, Lệ Tư Niên lập tức liên hệ với bệnh viện tuyến , yêu cầu bác sĩ ngoại khoa  kinh nghiệm nhất luôn trong tư thế sẵn sàng.
Ôn Tự hiểu ý .
Việc để Tống Xuyên đích  tới là để xác nhận xem Giang Nặc  thật sự tự sát  .
Còn liên hệ bệnh viện lớn là vì sợ Giang Nặc thật sự sẽ c.h.ế.t tại Hoài thị.
Dù  nhà họ Giang, trong lòng Lệ Tư Niên vẫn  chút cân nhắc.
Chính vì , giờ phút  lòng cô mới phức tạp như thế, “Anh  định  xem cô  ?”
Hôm nay cô chỉ lo trút giận, quên mất Giang Nặc là kiểu  cực đoan, nếu  trả thù, sẽ  vô vàn cách tra tấn  khác.
Lệ Tư Niên thì  bình tĩnh tiếp nhận tình huống bất ngờ .
“Không .” Anh , “Giang Nặc mới xảy  chuyện mà Tống Xuyên   ngay, rõ ràng là cố tình lộ tin để dụ  tới. Cô  sẽ  thật sự chết, cùng lắm chỉ là chiêu trò cũ rích.”
Ôn Tự vẫn thấy bất an:
“Em sợ Giang Vinh Đình lợi dụng chuyện  để  tay với .”
Tiểu Hạ
Lệ Tư Niên thản nhiên, giọng đều đều:
“Chuyện  em  cần bận tâm.”
Anh   cô dính líu quá sâu.
Hai  về đến căn hộ, cùng  tắm rửa sạch sẽ.
Ôn Tự ngâm  trong bồn nước ấm, tâm trạng vẫn thấp thỏm.
“Sao bệnh viện vẫn   tin?”
Lệ Tư Niên  cô một lúc,  đưa tay vuốt nhẹ mi tâm đang nhíu  của cô.
“Sao em sợ đến mức ?” Anh , “Con d.a.o đó   do  đưa cho Giang Nặc, em chẳng  gì  lo.”
Ôn Tự tựa  n.g.ự.c , mím môi  .
Nhiệt độ nước dễ khiến  buồn ngủ, mùi hương sạch sẽ   Lệ Tư Niên cũng khiến cô thấy an tâm, dần dần  .
Trong lúc ngủ, cô mơ thấy một cơn ác mộng.
Giang Nặc   bê bết m.á.u  trong bệnh viện,  còn  thở. Giang Vinh Đình vì mất con mà phát điên,  tay hủy hoại tất cả những gì thuộc về Lệ Tư Niên.
Ôn Tự choàng tỉnh, cả  run lên.
Cô mở mắt , phát hiện bên cạnh trống , chỉ  ánh đèn vàng ấm  gầm giường.
“Lệ Tư Niên?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-415-hoi-buon-ve-sinh.html.]
Ôn Tự mồ hôi lạnh đầm đìa, bật   dậy, gọi một tiếng.
Không ai trả lời.
Cảm giác như vẫn đang trong cơn ác mộng.
Ôn Tự thấy tim  đập dồn dập, vội xuống giường, đúng lúc cửa nhà vệ sinh mở , Lệ Tư Niên bước  ngoài.
Anh mặc áo choàng tắm màu xám, dây buộc lỏng lẻo, để lộ phần n.g.ự.c rắn chắc và đầy đường nét.
“Sao em  dậy?”
Giọng   khàn, giữa đêm  đặc biệt gợi cảm.
Ôn Tự thở phào nhẹ nhõm,  phịch xuống mép giường.
Cô  tiện kể chuyện  mơ thấy, cảm thấy như trẻ con  dọa, nên viện cớ:
“……Em  buồn vệ sinh.”
Lệ Tư Niên cũng  từ nhà vệ sinh .
Anh nhếch môi:
“Buồn vệ sinh mà gọi tên ,   dắt tay em ?”
Mặt Ôn Tự đỏ bừng:
“Chuyện Giang Nặc  tin gì ?”
“Ừ,” Lệ Tư Niên gật đầu, “Tống Xuyên  chỉ là vết thương nhẹ, đúng như  đoán. Chẳng qua là một vở kịch buồn nhàm chán.”
Anh bế Ôn Tự lên,  về phía nhà vệ sinh.
Ôn Tự cuối cùng cũng yên tâm thật sự:
“Diễn thì diễn, miễn là đừng thật là .”
Cô còn đang thở phào,  ngờ   Lệ Tư Niên chớp lấy sơ hở, thật sự… cởi đồ lót giúp cô  vệ sinh.
Ôn Tự hoảng hồn, hai chân trắng nõn mềm mại vùng vẫy:
“Anh làm gì ! Mau buông em !”
Lệ Tư Niên làm vẻ nghiêm túc, mà   lưu manh:
“Có gì , mấy cặp yêu  đều thế cả.”
“Anh  bậy! Ai biến thái như !”
Tư thế như  thực sự quá  hổ, mà lực tay của Lệ Tư Niên   khỏe, Ôn Tự vùng vẫy cách mấy cũng chẳng thoát nổi.
Cứ thế cọ tới cọ lui, làm cho một chỗ nào đó của … ngẩng đầu.
Vừa mới ngủ một giấc ngắn, giờ tinh thần  đang cực sung mãn.
Giọng  khàn khàn:
“Đi nhanh , xong còn về ngủ.”
Ôn Tự đỏ bừng tai:
“Anh thế , em… em   nổi…”
“Vậy  làm ?”
Lệ Tư Niên câu từ  mùi ám , “Giống như    giường đó…”
Hình ảnh hiện về khiến Ôn Tự chỉ  độn thổ:
“Không !!”
Lệ Tư Niên  cô chọc đến phát hỏa,    rằng đóng nắp bồn cầu , bóp eo cô, ép cô  sấp lên đó.
Ôn Tự buộc  cúi , cong hông,   tận tình thưởng thức.