Ôn Tự vốn định dọa dẫm Lâm Hải Đường một chút. Dù  cô nàng   bạn trai, lẽ  nên khá e dè mấy chuyện nhạy cảm .
Kết quả  mở miệng   hỏi thẳng một câu mười tám cộng.
Ôn Tự cảm thấy  nên dạy hư cô gái nhà lành, liền vội chuyển chủ đề: “Dạo gần đây Tiêu Triệt cứ leo top hot search mãi,   xem ?”
Lâm Hải Đường lập tức hăng hái, ghé sát  thì thầm với cô một hồi.
Toàn chửi   đáng đời  nọ.
Tiêu Triệt  mà,  mỗi cái mã ngoài bảnh bao, còn bên trong  làm mấy chuyện chẳng  gì.
Lâm Hải Đường :
“Tớ   bọn họ đang tìm kỹ sư sửa chip. Mà con chip đó hồi xưa  cũng tham gia nghiên cứu đúng , Thứ Thứ? Cậu  sửa  ?”
Ôn Tự chống cằm, cũng đang suy nghĩ chuyện :
“Trợ lý của Tiêu Triệt từng gửi mail cho tớ, nhưng vì nghĩ đến Lệ Tư Niên nên tớ từ chối.”
Lâm Hải Đường gật đầu:
“Tớ cũng nghĩ đến Lệ Tư Niên đấy. Nếu  giúp Tiêu Triệt thì chẳng  phản bội ? Không đáng chút nào.”
Ôn Tự hừ một tiếng.
 mà nghĩ …
Tiêu Triệt là loại  gian xảo, giờ   dồn  đường cùng, chẳng ai đoán    sẽ làm  chuyện gì.
Cô cần  chuẩn  .
“Lát nữa  ăn khuya gọi cả đạo diễn Sở  cùng nhé, tớ  chuyện  bàn với  .”
Nói đến ăn chơi nhậu nhẹt thì Trì Sâm là chuyên gia.
Anh  lập tức lái xe đến.
Ôn Tự bao trọn một khu nghỉ dưỡng nhỏ, tổ chức tiệc nướng ngoài trời. Bên cạnh   bể bơi    phụ nướng, còn  cả ban nhạc acoustic biểu diễn.
Cô còn nhờ giao nhanh trong thành phố mang tới một chai rượu xịn.
Trì Sâm cầm chai rượu, nheo mắt  kỹ:
“Rượu    nhãn, nhưng   thấy quen lắm nhỉ?”
Ôn Tự cố nhịn :
“Anh cứ uống , đảm bảo là hàng .”
Trì Sâm tin cô, lập tức mở nắp.
Anh nhắm mắt hít sâu mùi rượu, cảm thán:
“Thơm thật đấy… Ôn Tự,  mua ở  ?”
Ôn Tự: “Nhặt bên lề đường,   con ch.ó nào đánh rơi.”
Trì Sâm xoa cằm, cảm thấy  sai sai:
“Sao  thấy như đang mắng Lệ Tư Niên  nhỉ?”
Ôn Tự đưa cho  một cánh gà nướng.
Trì Sâm ngơ ngác:
“Hôm nay    với  thế?”
Ôn Tự chống cằm,  tủm tỉm: “Tốt với bạn bè là chuyện nên làm mà.”
Trì Sâm  thấy ánh mắt láu cá trong đôi mắt cô.
“Vậy     với  ?”
Bên cạnh, Sở Mặc  gắp một miếng rau xanh liền khựng : “…”
Anh im lặng lùi sang một bên,   dính  mớ bòng bong của bọn họ.
Trì Sâm cũng  dịch sang một chút.
“Tôi    trai nghiêng nước nghiêng thành, nhưng  là  của Tư Niên , đừng phạm  sai lầm ngớ ngẩn .”
Ôn Tự: “…”
Cô  bực  buồn :
“Tôi  chuyện cần nhờ  giúp.”
Trì Sâm  ngay:
“Tôi  phản bội Tư Niên .”
Ôn Tự: “… Tôi   ý đó,  chỉ  hỏi xin  một thứ.”
“Cậu  gì thì  luôn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/le-tong-chong-cu-cua-phu-nhan-lai-toi-anh-mau-duoi-theo-on-tu-va-le-tu-nien/chuong-403-ong-chu-an-thuoc-bo-than-nhu-an-com-vay-a.html.]
Ôn Tự liếc  Sở Mặc.
Cô khẽ ho một tiếng:
“Tôi thấy  mấy chuyện   mặt  trai   tiện lắm,  chắc chứ?”
Trì Sâm chững , bắt đầu hồi tưởng xem   từng làm chuyện gì khuất tất .
Dù ,  vẫn  chột , hỏi nhỏ:
“Cậu  gì, gợi ý một chút  ?”
Ôn Tự dứt khoát ghé sát tai  thì thầm.
Trì Sâm trừng mắt.
“Cái  thì đúng là  thể để    .”
Sở Mặc lạnh nhạt:
“Hai  thì thầm cũng đừng to quá,   điếc.”
Trì Sâm: “…”
Anh sờ mũi,  bộ dạng khép nép của , Sở Mặc lạnh giọng:
“Nếu  dám gây chuyện ở ngoài,  đánh gãy chân chó của .”
Ôn Tự chống trán  nghiêng ngả.
Vừa cúi đầu liền thấy một chú chó con lạch bạch chạy tới,  mật dụi  tay và đầu gối cô.
Ôn Tự ngạc nhiên, lập tức nở nụ  rạng rỡ:
“Niên Niên.”
Cô gọi quen miệng, bật   kịp nghĩ, nhưng một tiếng đó  khiến ba  còn  hoảng hồn.
Trì Sâm sặc rượu,  quanh quất:
“Cậu gọi ai đấy? Đừng bảo là gọi Lệ Tư Niên nhé? Má ơi, hai  xưng hô buồn nôn  ?”
Ôn Tự ôm lấy chú chó Border Collie trong lòng,  tươi rói: “Không ,  gọi cún cưng của .”
Trì Sâm: “…”
Má, nó tên là Niên Niên á?
Càng  càng sốc.
Còn Lệ Tư Niên  để yên chuyện ?
Vừa nghĩ tới đó, Trì Sâm bỗng liếc thấy bóng  đang  lên bậc thang, chính là Lệ Tư Niên.
Anh giật bắn, hoảng hốt gọi to:
Tiểu Hạ
“Niên Niên!”
Ôn Tự lập tức ngẩng đầu, thấy bóng dáng cao lớn của Lệ Tư Niên đang bước từng bước tới gần.
Cô thu  nụ , ôm lấy cún con lùi sang chỗ khác.
Ánh mắt Lệ Tư Niên rời khỏi Ôn Tự, chuyển sang  Trì Sâm, lạnh lùng mang theo uy hiếp:
“Vừa  gọi ai đấy?”
Trì Sâm  hề hề,  vẻ đáng ăn đòn:
“Tôi   gọi ,  gọi con cún của  đó.”
Anh vươn tay định chọc cún,  gọi "Niên Niên", thì  Lệ Tư Niên đá bay  xa.
Sau đó  tự nhiên thế chỗ,  xuống đối diện với Ôn Tự.
Vừa định  gì, Ôn Tự  dắt cún  về phía bếp nướng.
Lệ Tư Niên: “…”
Bao nhiêu   mà em chẳng nể mặt chút nào.
    khiến mâu thuẫn sâu thêm, cố đè nén cơn giận,  theo .
Ôn Tự đang gắp thịt cho Niên Niên.
Anh nhân viên nướng BBQ thấy Lệ Tư Niên tới liền hỏi:
“Ông chủ,   ăn gì ạ?”
Lệ Tư Niên liếc  tủ lạnh:
“Mười xiên hàu, mười xiên thận dê, thêm ít hải sâm với bào ngư, pha cho  một ly  kỷ tử nữa.”
Anh nhân viên: “…”
Ông chủ ơi, ông coi đồ bổ thận là cơm ăn đấy ?